Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng cả kinh: "Đù mé!"
Chỉ vì.
Có một tòa đạo đài Luân Hồi cực kỳ khổng lồ đặt ngay trong quảng trường Thái Thượng Tông!
Cao khoảng trăm mét, đường kính vượt qua vạn mét!
Giống hệt đạo đài Luân Hồi thực thể Diệp Bắc Minh có được trong nghĩa địa Hỗn Độn!
"Ngẩn người gì đấy? Đúng là một đám nhà quê chưa gặp sự đời?"
Một giọng nói giễu cợt vang lên sau lưng Diệp Bắc Minh!
Giây tiếp theo.
Một tiếng quát to:
"Còn không cút đi!"
"Chắn đường thái tử gia nhà ta rồi!"
Đông Phương Lỗi trông thấy người tới, vội vàng kéo tay Diệp Bắc Minh: "Diệp huynh, mau tránh ra! Lăng Long Dược đấy!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày!
Đông Phương Lỗi dùng sức, thế mà không kéo được Diệp Bắc Minh!
Trong lòng cả kinh!
Thế là vô thức buông tay!
"Tên kia, ngươi điếc à?"
Một lão giả áo gấm cảnh giới Đại La tầng hai nheo mắt, lao thẳng về phía Diệp Bắc Minh, rồi chộp vào vai Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, cút ra cho thái tử gia nhà ta đi!"
Cực kỳ thô bạo!
"Tên này là ai vậy? Không có mắt nhìn gì cả, dám chặn đường Lăng Long Dược?"
"Tên này chết chắc rồi!"
Các tu võ giả xung quanh lắc đầu.
Cùng lúc đó, bàn tay lão giả chộp vào vai Diệp Bắc Minh, hòng ném anh đi!
Nhưng lại kinh hãi phát hiện, Diệp Bắc Minh không nhúc nhích!
"Ơ?"
Lão giả áo gấm kinh ngạc.
Đột nhiên, cổ tay bị Diệp Bắc Minh nắm lấy!
Rắc! Một tiếng giòn tan vang lên.
Cánh tay của lão giả áo gấm bị Diệp Bắc Minh bẻ gãy, đau đến nỗi đồng tử của ông ta co lại, định chặt tay lùi về!
"Ra tay với ta rồi, còn muốn đi?"
"Ta cho ngươi đi chưa?"
Diệp Bắc Minh vụt đi!
Chặn ngay đằng sau lão giả áo gấm, anh đá thẳng vào đầu gối ông ta!
Bụp! Một tiếng, hai chân của lão giả áo gấm gãy nát, đầu gối đập mạnh xuống đất, giữ tư thế quỳ bay một đường trên quảng trường!
Kéo theo một vệt máu đỏ tươi!
Thân ảnh Diệp Bắc Minh lóe lên, xuất hiện ở vị trí lão giả áo gấm vừa ngã xuống!
Anh giẫm chân lên đầu lão giả áo gấm!
Bụp!
Đầu người nổ tung!
Thần hồn tan biến!
"Này..."
Toàn trường chết lặng!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất