"Rất nhiều, rất nhiều! Rất rất nhiều! Nhiều đến mức ngươi khó mà tưởng tượng nổi, nhưng! Làm con tin vui phết, cả đời ta lần đầu làm con tin đấy ~! 

 

Nói đặng. 

 

Hai má thiếu nữ mặt bầu bĩnh còn ửng hồng vì kích động. 

 

"Này! Bây giờ ngươi muốn sống thì mau bắt cóc ta đi!" 

 

"Không thì! Ngươi không đi được đâu!" 

 

Thiếu nữ mặt bầu bĩnh nhắc nhở. 

 

"Ngươi coi bên trái đi, Sát Vô Thu, Thiên Đế nhất chuyển, ông ấy trốn vào hư không, có thể chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!" 

 

"Rồi nhìn sang phải đi, Ngũ Tuyệt! Thiên Đế nhất chuyển, ông ấy cũng đang chuẩn bị sẵn sàng cứu ta!" 

 

"Cách sau lưng ngươi năm trăm bảy mươi chín mét, còn có hai người cảnh giới nửa bước Thiên Đế, hai người này là hộ vệ của ta! Có thể phối hợp bất cứ lúc nào!" 

 

"Kim gia gia còn là cảnh giới Thiên Đế tam chuyển, chỉ cần ngươi cho ông ta có cơ hội! Ông ấy có thể lấy mạng ngươi trong vòng một phần vạn nhịp thở!" Thiếu nữ mặt bầu bĩnh nói rất nghiêm túc. 

 

Khóe môi còn cong lên nụ cười như thể chỉ sợ thiên hạ không loạn! 

 

"Bây giờ, ngươi uy hiếp họ lùi lại, rồi bắc cóc ta, đó mới là lựa chọn tốt nhất!" 

 

Mấy lời này. 

 

Cô ta nói thẳng luôn, không thèm che giấu! 

 

"Chú Vô Thu, chú Ngũ Tuyệt, ta xin lỗi nhá!" 

 

"Thiếu Đế Chủ, vì sao ngài lại làm vậy?" 

 

Sát Vô Thu và Ngũ Tuyệt phiền muộn. 

 

Kim Trấn Hàn còn bất lực hơn: "Thiếu Đế Chủ! Người đang làm gì vậy?" 

 

Diệp Bắc Minh cũng hơi bất ngờ, người phụ nữ này đầu óc có vấn đề à? 

 

Mình uy hiếp cô ta, thế mà cô ta còn nhắc mình cẩn thận? 

 

Thiếu nữ mặt bầu bĩnh cười hì hì: "Kim gia gia, ta thấy rất thú vị á! Đời này, ta chưa bị ai bắt cóc bao giờ!" 

 

"Hắn to gan mà cẩn trọng, có thể bắt cóc ta ngay dưới vòng bảo vệ của hơn chục người cảnh giới Thiên Đế với Kim gia gia!" 

 

"Chẳng lẽ không nên thưởng một chút sao?" 

 

"Này..." 

 

Kim Trấn Hàn cạn lời. 

 

"Đừng đi theo ta! Nếu không, cô ta sẽ chết!" Diệp Bắc Minh dẫn theo thiếu nữ mặt bầu bĩnh, rút vào sâu trong chiến trường Cổ Đế. 

 

Sát Vô Thu và Ngũ Tuyệt chạy tới cạnh Kim Trấn Hàn! 

 

"Lão Kim, giờ làm sao đây?" 

 

Kim Trấn Hàn nhíu mày. 

 

Bỗng nhiên. 

 

"Thiếu Đế Chủ rất thông minh, ngài ấy làm vậy, tất nhiên có mục đích của ngài ấy!" 

 

"Bám theo sau cũng được, Đế Chủ cũng sắp tới rồi!" Kim Trấn Hàn quay đầu lại, nhìn về phía lối vào chiến trường Cổ Đế. 

 

"Thế đám người này thì sao?" 

 

Sát Vô Thu nhíu mày. 

 

Ánh mắt hướng sang đám Vương Huyền Tôn, Ngụy Vân! 

 

"Bây giờ lão phu đang rất bực, cứ lấy chúng mà khai đao!" 

 

"Giết!" 

 

Đại chiến hết sức căng thẳng! 

 

Diệp Bắc Minh vừa đi chưa xa, sau lưng đã vang lên tiếng đánh nhau. 

eyJpdiI6IjNnVDRFQU92cm1qUzcrbWlnNTBjeUE9PSIsInZhbHVlIjoiejBUUkloSGRUaE1pYXR6TnJPRHJHWTY2M05rNGNObGVlWVRBcXRsNXhBbkxOWnVjQXpjaEtMRnpYUFlsaVwvbkoiLCJtYWMiOiJlZmM1MzA3YzRkODRiZjcxZGZkYjc1YTM2YmFmYmM4YmI4M2NiMjFhOTFmZWJhOWY3ZTZlNjQ0ODM0OWU3YzdiIn0=
eyJpdiI6ImJzc1JOUmxocldwSTFENUNDNk9cL0x3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRLUVFZZUx5VUxlcWJDTXphWStjZXdYcGE1R2dEWjRTb295NzQ2SVhEZ3I4Q0hIcm9zaUtaK3FhNFZhd3JaSm5lZVNJek1xamRUOGd0Mk8zaURBS1F0cEpjV3pJellGWmorNTVIVUZ0aFRQUmxrSmFYZUpxWm9NTGcxMkhXUHo3dEtsckRISTl6eFBJSWNkYUFSNHR4UUljRXRBTEdvaGNiejg0RWpzWThLbXliVThLTFdnUUV5d3FzR2J0d2Y5bThzV2g4VnBuWmhvc2o2RFc5SHg1bUpjZXZPWERmQ29KOFV0a0pSRHpNQ0J5UERKMTJ5V0gxeVE0R0FLbmN5eGlwcXlrMVQ3OE1INmpFQnI0bmMwT3kyV2g2YkI0XC9lV0g2XC9NaGtUTUFRK2VPOU9vdVBhZmFMME0zZnpWSUV1Q2lGSGJHS0huN1RWXC8zSkh1TkVZV3AwcHVjM0IyTjYzVlJQM0E1WTBXM3dcL1paYW8xT0RvblVGZlVLSldMRlIwSGdZeGE4TUNpZDNcL0ZXcUZBU3dURHRwRFA5V2xHcHRsRk90RzAzY3R3SHZ1Ylp2N3pxc3VuZFwvVENnQWMwRXVqOGxtTHVvb09wd0Z1TjhvVDVzWFl3NENUZndickJkUnp6TVZnb2krTTNvM0ZLSUVzUWFYM0p4bkkzQ0ZoUEwwNmdoIiwibWFjIjoiMWM2YjVlY2U4ODdlODJkN2FkOTcwNTUxOTRhYmE0ZWQ2OTE5MTBlYWJjNTNhZWRmY2ZkZGU4ZDUxZGI3ZjViNyJ9

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Ngươi không sợ ta giết ngươi à?"

Ads
';
Advertisement
x