Phía trước.
Một người đàn ông trung niên đứng sừng sững, không giận tự uy!
Trên người còn không lộ bất cứ khí tức nào!
Nhưng.
Chỉ cần một ánh mắt, là khiến người ta không dám nhìn thẳng: "Kim Trấn Hàn, cảnh giới Thiên Đế tam chuyển của ngươi từ đâu mà có, ngươi còn nhớ chứ?"
Trái tim Kim Trấn Hàn run rẩy: "Đế Chủ! Tất nhiên ta nhớ!"
"Đời thứ nhất, ta suýt mất mạng dưới chín tầng thiên kiếp, chính ngài đã giúp ta độ kiếp thành công!"
"Ta mới đạt được thực lực cảnh giới Thiên Đế!"
"Đời thứ hai, ta khổ tu chín mươi tỷ năm, đần đần độn độn, đánh mất ký ức kiếp trước!"
"Là ngài tìm thấy ta, khôi phục ký ức cho ta, hơn nữa còn giúp ta tiến vào cảnh giới Thiên Đế!"
"Đời thứ ba, ta sinh ra trong một gia tộc nhỏ! Là phế vật bẩm sinh!"
"Nếu không có ngài giúp ta bước vào con đường tu võ, có lẽ ta vẫn chỉ là một thiếu niên chăn trâu ở Kim Gia Câu... làm gì có tư cách trở thành Thiên Đế tam chuyển!"
Kim Trấn Hàn càng nói, đầu càng cúi thấp.
"Nếu ngươi còn nhớ, vậy tại sao con gái ta vẫn bị người ta bắt đi?" Giọng Thái Sơ Kinh Long bình thản.
Bụp! Bụp! Bụp!
Nhưng Kim Trấn Hàn lại sợ đến nỗi trái tim như sắp vỡ tung đến nơi vậy!
Ông ta lại vội vàng dập đầu ba cái nữa.
"Đế Chủ! Là ta không tốt!"
Kim Trấn Hàn run rẩy giải thích: "Nhưng... Thiếu Đế Chủ có ý chủ động để bị bắt..."
"Chủ động để bị bắt ư?"
Thái Sơ Kinh Long nheo mắt: "Huân Nhi mà lại làm thế ư? Hay là ngươi đang biện bạch cho sự vô năng của mình!"
Nhìn kỹ!
Đôi mắt ông ta, thế mà đều là đồng tử kép!
Mắt bên trái, hai đồng tử, như nhật nguyệt xoay tròn!
Mắt bên phải, như hố đen, vực sâu vũ trụ, sâu không lường được!
Kim Trấn Hàn không dám ngẩng đầu: "Đế Chủ! Thuộc hạ không dám lừa ngài đâu, đó thật sự là ý của Thiếu Đế Chủ!"
"Vô Thu, Ngũ Tuyệt, hai người họ có thể làm chứng!"
Vừa thốt ra câu này.
Vô Thu và Ngũ Tuyệt đang quỳ ở đằng xa, trong lòng hai người thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Kim Trấn Hàn!
'Kim Trấn Hàn chết tiệt, cmn ông %#...&^$!#!#...~~'
'Lôi bọn ta vào làm gì chứ?'
Vèo!
Ánh mắt cực kỳ có cảm giác áp bách của Thái Sơ Kinh Long nhìn sang!
Hai người sợ đến nỗi lập tức dập đầu.
"Đế Chủ! Lão Kim nói đúng, bọn thuộc hạ vốn định ra tay cứu Thiếu Đế Chủ, nhưng... hình như Thiếu Đế Chủ không muốn được cứu!"
Thái Sơ Kinh Long nhíu mày.
Xác xuất ba người này thông đồng lừa ông ta là bằng không!
"Sư phụ, với tính cách của Huân Nhi, có khả năng sẽ làm thế thật."
Sau lưng Thái Sơ Kinh Long, vang lên một giọng nói.
Một thanh niên áo trắng như tuyết, đứng ở đằng xa!
Thái Sơ Kinh Long bật ra một chữ: "Ồ?"
Thanh niên áo trắng nói: "Tên Diệp Bắc Minh đó biết tung tích của lăng mộ Cổ Đế, theo lời lão Kim, có vẻ tên nhóc đó thà chết chứ không chịu nói vị trí cụ thể của lăng mộ Cổ Đế!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất