"Huân Nhi!"
Bên cạnh, sắc mặt Thái Sơ Kinh Long tối sầm lại, vô cùng u ám.
Ông ta không ngờ Diệp Bắc Minh lại có thể đánh áp đảo Đế Thiên! Tuy Đế Thiên áp chế cảnh giới, còn phong ấn một chân một tay, nhưng tiểu tử kia lại mang đạo thương cơ mà!!!
Đạo thương đâu phải chuyện đùa!
Theo lý thì Đế Thiên vẫn còn chiếm không ít lợi thế cơ mà!!!
Vậy mà vẫn không phải đối thủ!
Thấy sắc mặt khó coi của phụ thân, Thái Sơ Huân Nhi thu lại nụ cười!
Dù cô ta rất thích Đế Thiên ca ca, nhưng... trong lòng cô ta lúc này lại dâng lên một cảm giác phức tạp, thậm chí lại mong Diệp Bắc Minh thắng hơn!
"Hỗn Thiên Thần Công!!"
Đế Thiên gầm lên, mái tóc dài tung bay.
Thần kích trong tay kêu lên, toàn bộ cây thần kích run rẩy, lờ mờ hiện ra một Hỗn Độn Hắc Long đang gầm thét hung tợn!!!
"Giết!"
Một kích đâm tới, chiêu thức phóng khoáng, mãnh liệt!
Diệp Bắc Minh không hề sợ hãi, vung Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xông thẳng lên!
Hai người đại chiến hơn trăm hiệp, Diệp Bắc Minh càng đánh càng hăng!
Đế Thiên thì lộ rõ thế yếu, rơi vào thế hạ phong, phun ra một ngụm máu tươi, ngực hắn ta bị đâm thủng đến ba mươi bảy lỗ, mỗi lỗ đều do Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục gây ra!
Ngực Diệp Bắc Minh cũng bị thương!
Nhưng chỉ có hai vết, mà lại là hắn cố ý lộ sơ hở, chấp nhận chịu đòn để đánh trọng thương Đế Thiên!
"Ta đã nói rồi! Ngươi không được đâu!"
"Ngươi kiêu căng cái gì? Ngươi muốn phá hủy đạo tâm của ta? Giờ thì chính đạo tâm của ngươi mới bị phá nát!"
Diệp Bắc Minh không hề khách khí!
Chỉ tay vào đám người Thái Sơ Kinh Long: "Không có những kẻ này, cho dù ngươi là cảnh giới Đại La cấp 9, cũng không thể là đối thủ của ta!"
"Nếu thực sự không được thì ngươi đừng tự trói tay chân, cũng đừng phong ấn tu vi nữa!"
"Giải phóng hết ra đi, quyết một trận với ta! Ta còn rất nhiều thủ đoạn chưa dùng đâu!"
"Ngươi!"
Mắt Đế Thiên đỏ ngầu, đầy tia máu!
Đầu ong ong, đúng là nỗi nhục thấu xương!!!
Bảo hắn ta cởi trói tay chân? Với kẻ kiêu ngạo như Đế Thiên, còn nhục hơn cả chết: "Phụt..."
Lửa giận công tâm!
Hắn ta phun ra một ngụm máu!
Không ngờ lại bị tức đến ngất xỉu!
Thân thể từ trên cao rơi thẳng xuống hồ Linh Nhũ Vạn Năm!
"Thiên Nhi!"
Thái Sơ Kinh Long hét lên một tiếng, lướt tới ôm lấy Đế Thiên!
"Chuồn thôi!"
Diệp Bắc Minh chân như bôi dầu, lao đầu xuống hồ Linh Nhũ Vạn Năm, vọt đi mất!
"Còn đứng đờ ra đấy làm gì? Đuổi theo! Đuổi theo cho ta!" Thái Sơ Kinh Long gầm lên, sau lưng ông ta, một đám ông lão lập tức lao xuống hồ Linh Nhũ Vạn Năm, đuổi theo rất nhanh.
"Cha, cha làm gì vậy? Thiên ca mà biết sẽ không vui đâu!" Thái Sơ Huân Nhi vội vàng lên tiếng.
Thái Sơ Kinh Long quát: "Huân Nhi, rốt cuộc con quan tâm Thiên ca của con, hay tiểu tử kia?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất