"Cổ Thiên Đế Cung ta có hơn hai mươi vị cảnh giới Thiên Đế, ngài gây sự ở đây, không gây nổi sóng gió gì đâu!"
Liễu Như Yên bật cười: "Bổn đế, không gây nổi sóng gió gì? Sao?"
Dứt lời!
Trong người Liễu Như Yên ngưng kết ấn ký Thiên Đế!
Ầm!
Một luồng khí tức hủy diệt phóng thẳng lên trời, tụ lại trên đỉnh đầu Liễu Như Yên!
"Ngươi... ngươi định làm gì vậy?"
Khoảnh khắc trông thấy ấn ký Thiên Đế rời khỏi cơ thể Liễu Như Yên, tất cả mọi người ở Cổ Thiên Đế Cung mặt cắt không còn giọt máu!
Liễu Như Yên nhìn xung quanh: "Không biết, ấn ký Thiên Đế của bổn đế mà nổ, các ngươi còn mấy kẻ sống sót được?"
Lời này vừa tung ra, không khác gì ném một quả bom hạng nặng vào lòng mọi người!
"Chạy mau!"
Có người hét toáng lên!
Mấy chục triệu quan khách trong Cổ Thiên Đế Cung cứ như trông thấy ma, cả đám lao như điên ra khỏi cửa Cổ Thiên Đế Cung!
Chen lấn, thậm chí còn không tiếc giẫm đạp lên nhau để ra ngoài!
"Đứng lại hết cho bổn đế! Kẻ nào dám nhúc nhích một bước, bây giờ bổn đế sẽ cho nổ ấn ký Thiên Đế ngay!" Liễu Như Yên quát một tiếng, giọng nói truyền vào tai tất cả mọi người.
Trong phút chốc!
Cổ Thiên Đế Cung, yên lặng rồi!
Không còn ai dám lộn xộn!
Mấy lão giả của Cổ Thiên Đế Cũng cũng sợ run: "Như Yên Thiên Đế... ngài... phải làm thế thật sao? Ấn ký Thiên Đế mà nổ, phiến đại lục dựng Cổ Thiên Đế Cung sẽ hóa thành hư vô đấy!"
Các tu võ giả cảnh giới Thiên Đế, có lẽ còn sống sót được.
Nhưng.
Những người dưới cảnh giới Thiên Đế, chắc chắn chết!
Liễu Như Yên bật cười: "Sao thế? Ngươi sợ à?"
Mấy người đó vẫn run bần bật, mặt trắng bệch, không thốt được câu nào!
"Nếu biết sợ rồi, vậy cho tên bạc tình Diệp Bắc Minh lăn ra đây!"
"Hôm nay, ta chỉ giết một mình hắn!"
...
Một lúc trước, sâu trong Cổ Thiên Đế Cung.
'Chắc bây giờ bên Nhược Giai chắc đã tìm thấy lối vào Vực Hải, mình cũng không còn cảm nhận thấy khí tức nguy hiểm từ Nhược Giai nữa!' Diệp Bắc Minh ngồi trên giường tân hôn.
Trên người mặc áo chú rể đỏ rực!
Trong phòng, có một nhóm tỳ nữ, người ở, đang tất bật trang trí.
Anh vẫn đang tìm cơ hội bỏ chạy!
Nhưng.
Có một bà già đang ngồi ngay trước cửa phòng, chính là Bạch Phượng.
"Đừng nhìn nữa! Toàn bộ hư không đã bị lão thân phong tỏa rồi."
"Ngươi cũng bị lão thân hạ ấn ký, đợi đến khi hôn lễ kết thúc, ngươi và Huân Nhi gạo nấu thành cơm, lão thân mới giải cấm chế cho ngươi!" Bạch Phượng cười bảo.
Diệp Bắc Minh đen mặt: "Bà già, cho dù bà đưa tôi vào động phòng, tôi cũng sẽ không động vào một sợi tóc của cháu bà!"
Bạch Phượng quay đầu lại.
Nở nụ cười tự tin: "Chuyện đó không do ngươi quyết định!"
"Ngươi coi đây là cái gì?"
Bà ta khẽ phất tay, mở lòng bàn tay ra!
Chỉ thấy.
Trên lòng bàn tay của Bạch Phượng, hiện ra một cái bình thủy tinh trong suốt!
Trong đó, huyết ảnh một con tổ long chín đầu to cỡ bàn tay đang chuyển động!
"Tinh huyết Tổ Long chín đầu!"
Diệp Bắc Minh cả kinh.
Bạch Phượng cười nhạt: "Ồ? Ngươi cũng có chút kiến thức đấy nhỉ!"
Diệp Bắc Minh trầm mặt, anh đương nhiên có kiến thức rồi, cái thứ này, anh quá quen rồi!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất