"Ý gì ư? Đúng theo nghĩa đen đấy! Quả trứng phượng hoàng này vẫn luôn sống!" 

 

"Lò Phượng Huyết được luyện ra chính là vì nó! Năm xưa, khi Hạo Thiên Vũ Trụ gặp đại kiếp, có một con phượng hoàng rơi xuống Chiến Trường Cổ Đế!" 

 

Giọng Ô Minh hạ thấp, tiết lộ một bí mật động trời: "Khi các Cổ Đế giao chiến, căn bản chẳng rảnh mà quản con phượng hoàng ấy!" 

 

"Ngươi biết vì sao gọi là Bạch Phượng không? Bà ta trước kia vốn là con người!" 

 

Diệp Bắc Minh sững người. 

 

Trong cơ thể Bạch Phượng có huyết mạch phượng hoàng! 

 

Hắn vẫn tưởng Bạch Phượng là hậu duệ của phượng hoàng! 

 

Hoặc chí ít trong người cũng chảy dòng máu phượng hoàng, không ngờ Bạch Phượng lại là con người! 

 

Diệp Bắc Minh truy hỏi: "Sao lại như vậy?" 

 

Ô Minh mỉm cười: "Bởi vì! Bạch Phượng đã nuốt tinh huyết của con phượng hoàng bị thương kia! Hơn nữa còn dùng máu thịt của phượng hoàng để luyện ra Lò Phượng Huyết này!" 

 

"Nhưng thánh thú thượng cổ nào chịu nằm im chờ chết?" 

 

"Nó dùng máu thịt bày thành một tòa trận pháp! Bảo vệ quả trứng phượng hoàng duy nhất còn lại trong cơ thể!" 

 

"Trận pháp ấy hút thần lực của mọi tu võ giả trong Lò Phượng Huyết để duy trì sự sống cho quả trứng phượng hoàng!" 

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Không đúng!" 

 

"Bạch Phượng làm nhiều như thế chính là vì quả trứng này!" 

 

"Nếu bà ta muốn, sao không tự lấy quả trứng đi?" 

 

Ô Minh nhàn nhạt nói: "Trong người bà ta có huyết mạch Phượng Hoàng, không thể bước vào nơi này!" 

 

"Một khi tiến vào, sẽ bị trận pháp do phượng hoàng để lại luyện hóa, biến thành dưỡng chất nuôi quả trứng phượng hoàng!" 

 

Diệp Bắc Minh chợt hiểu ra. 

 

Bạch Phượng để hắn tiến vào sâu trong Lò Phượng Huyết, chính là muốn hắn mang quả trứng ấy ra! 

 

Đồng thời. 

 

Nếu hắn thất bại, chết trong Lò Phượng Huyết, thì cũng chẳng cần biết chuyện này làm gì! 

 

Diệp Bắc Minh nói: "Còn mười ba cảnh giới Thiên Đế kia thì sao?" 

 

Ô Minh đáp: "Phượng Huyết trận pháp có tổng cộng mười ba mắt trận, bọn họ hẳn đang ẩn trong các mắt trận!" 

 

"Ai ngồi trên mắt trận sẽ không bị Phượng Huyết trận pháp hút sức mạnh!" 

 

Diệp Bắc Minh cười nhạt: "Cho nên chỉ có mình ngươi bị hút?" 

 

Gương mặt già nua của Ô Minh đỏ bừng, xem như thừa nhận! 

 

"Một phế vật, giữ ngươi làm gì?" 

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu. 

 

Năm ngón siết lại! 

 

Tấm lưới lửa do Phần Thiên Chi Diệm ngưng tụ thu hẹp lại! 

 

"Á! Tiểu tử, ngươi lừa ta! Ta nói hết rồi, ngươi còn muốn giết ta..." 

 

"Ta hứa là không giết ngươi lúc nào?" 

 

"Ta nguyền rủa ngươi... Á!" 

 

Phần Thiên Chi Diệm thu lại hoàn toàn! 

 

Thần hồn Ô Minh tan thành mây khói! 

 

Liễu Như Yên và Lạc Dao chết sững tại chỗ, sống lưng lạnh toát! 

 

Một kẻ ở cảnh giới Thiên Đế tam chuyển lại chết dễ dàng như vậy ư? Đột nhiên, Liễu Như Yên rùng mình, chợt thấy những gì mình làm trước mặt Diệp Bắc Minh chẳng khác nào tự tìm đường chết. 

 

Hắn lại nhìn về phía thi thể Ô Minh. 

 

Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm chém xuống, chém cái thi thể thành sương máu: "Tiểu Huyết, hấp thu!" 

eyJpdiI6Ik5ONXJQM1crWjhsaWFZZ0hOZjdUZlE9PSIsInZhbHVlIjoidlFQOSt2TUR2bjdtWjh4ZmtEMG9ZWnJhXC9ZenVmUHhwVFJQa1B0ZUZrSFl5MWRmVEo1TThjSFNwdWFUaVNUMEYiLCJtYWMiOiI1YmM5MDZkMmNiZWE1NzZlYTJmOTZjZjAyNmFkOTA4YjA1MGRhZmU2NWY1MjE3OTdlMGZiZDg2OWE5MjFlZmRmIn0=
eyJpdiI6IkFCcXFrN0V3M1hlR1krXC9weUpJeXpRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilcwa1ZCNGJ5MmFFZEN5Z1BqMGZuYU92Wk01VGgwSVlsRUJSRlplRm1vR1BoMWZzUmRnMjBla0lSQjBReTZlK3VpcjFrN29RV002WGJoTythc2lOVXM2MXY5Y2dUamxlNUp1TjRWdkUxY0JwbUpNTTlLNkJGWURJMnd3aDJQaVdoTG1WMTVCWDVsYTYrSThiZmJRVTRWdz09IiwibWFjIjoiMGMwNzFiOWYyM2E1YmNhNTY0MTU1N2FhNjJhM2ZhOGNlYTJjMWVkOTg1OTA0ODQyOGNjMTQ2MGNhOGQ2ZWJlNSJ9

Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm phấn khích.

Ads
';
Advertisement
x