"Diệp Bắc Minh!"
Liễu Như Yên kinh hãi hô lên, Chấp Ngược đã đi tới trước mặt Diệp Bắc Minh!
Hắn ta giơ tay, bóp cổ anh!
Nhấc cao lên!
"Bây giờ ngươi biết thế nào gọi là thực lực thật sự chưa?"
Ánh mắt thâm độc, giọng điệu đầy oán khí: "Ngươi chặt đứt tay chân ta đúng không? Giờ ta cũng chặt tay chân ngươi!"
Roẹt! Roẹt!
Chấp Ngược dùng sức xé một cái, hai chân của Diệp Bắc Minh bị xé toạc, máu chảy đầm đìa!
"Hét đi! Ngươi hét đi! Hét thảm vào! Cầu xin tha mạng đi!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh băng: "Ngươi nghĩ ta giống ngươi chắc?"
"Đệt!"
Câu này đã chọc điên Chấp Ngược: "Ngươi không xin tha chứ gì? Được! Ông đây sẽ bóp nát đầu ngươi, để xem ngươi có xin tha không!"
"Phàm nhân! Kiến hôi! Chết đi!"
Chấp Ngược vung tay, chuẩn bị bóp nát đầu Diệp Bắc Minh!
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này!
Một bóng người lao tới, tay cầm trường kiếm, đâm thẳng vào eo Chấp Ngược!
"Á!"
Chấp Ngược bị đau, hắn ta quay người lại, mặt mày dữ tợn!
"Tiện nhân! Ngươi dám đâm ta ư?"
Một quyền đấm ra!
Phanh!
Lồng ngực Liễu Như Yên lõm xuống, ngực dán vào lưng, suýt bị đấm thủng ngực!
Dẫu vậy, Liễu Như Yên vẫn dùng hết sức, chém một nhát về phía cánh tay đang bóp cổ Diệp Bắc Minh của Chấp Ngược!
"Ngươi muốn chết à!"
Chấp Ngược sợ cánh tay vừa mọc lại bị Liễu Như Yên chặt đứt, nên theo bản năng rụt cái tay đang bóp cổ Diệp Bắc Minh về!
Liễu Như Yên lăn người, túm lấy Diệp Bắc Minh!
Phanh!
Chấp Ngược giơ chân đá vào lưng Liễu Như Yên, Liễu Như Yên loạng choạng!
Ôm Diệp Bắc Minh lăn ra tận mép đảo, quay lại coi!
Chấp Ngược đuổi tới rồi, Liễu Như Yên cắn răng, ôm lấy Diệp Bắc Minh nhảy thẳng xuống Vực Hải!
"Đệt!"
Chấp Ngược tức giận mắng một câu, rồi lao ra mép biển.
Cúi đầu nhìn xuống mặt nước, hắn ta gầm lên giận dữ: "Đồ điên! Hai tên điên này! Chúng lại đi nhảy xuống Vực Hải!"
"Chẳng lẽ chúng không biết, trong Vực Hải toàn là trọng thủy, mỗi giọt trọng thủy nặng hàng tỷ quân sao?"
"Một mét khối nước biển thôi cũng đủ ép chết cảnh giới Đại La rồi! Chỗ trọng thủy này sâu mấy chục, mấy trăm mét, cảnh giới Thiên Đế rơi xuống cũng không bơi lên được!"
Chấp Ngược cúi đầu nhìn mặt nước!
Sóng vỗ cuồn cuộn!
Coi tầm một khắc đồng hồ, vẫn không thấy Diệp Bắc Minh và Liễu Như Yên nổi lên!
Thậm chí.
Chấp Ngược còn đi quanh đảo mấy vòng rồi, mà vẫn chưa phát hiện ra tung tích của hai người!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất