Ba ngày sau. 

 

 

Tần Ly đứng ở mép thuyền: "Thuyền cập bến rồi! Đi mau!" 

 

Diệp Bắc Minh đi ngay không do dự, anh chưa đi được mấy bước, một nhóm người từ bốn phương tám hướng lao ra! 

 

Chặn đường Diệp Bắc Minh! 

 

Tần Ly quát: "Vạn Thí, ngươi làm gì vậy?" 

 

Vạn Thí lắc đầu: "Ly Nhi, hắn là bạn em mà?" 

 

"Chú Tần đại thọ, chẳng lẽ hắn không nên cùng vào chúc thọ à?" 

 

Tần Ly mặt mày sa sầm: "Chuyện này không liên quan gì đến hắn!" 

 

"Hắn chỉ là một người qua đường!" 

 

Dứt lời. 

 

Đột nhiên. 

 

"Người qua đường ư? Ly Nhi, em trốn học nửa tháng trời, nếu không vì cha em sắp đại thọ, chắc em còn chẳng có ý định về đấy chứ! Bây giờ em bảo ta, hắn chỉ là một người qua đường?" Đám đông tránh ra một con đường. 

 

Một thanh niên cao to, mặt mũi khôi ngô bước ra. 

 

Khoảnh khắc trông thấy người này! 

 

Tần Ly hét lên: "Anh!" 

 

Tần Xán mặt lạnh: "Em nghĩ anh có tin không?" 

 

Ánh mắt Tần Xán trầm xuống nhìn sang Diệp Bắc Minh: "Tên kia! Ngươi là ai?" 

 

Diệp Bắc Minh nhún vai: "Người qua đường!" 

 

"Hừ!" 

 

Tần Xán hừ lạnh rồi vung tay lên: "Tên kia! Đừng để ta xem thường ngươi!" 

 

"Làm người thì phải dám làm dám chịu! Đứa em này của ta, chuyện gì cũng dám làm đấy!" 

 

"Cảnh giới ngươi hơi thấp, không sao! Thực lực hơi kém, cũng không sao!" 

 

"Nhưng nếu ngươi dám làm mà không dám nhận, thì không xứng bước chân vào nhà họ Tần!" 

 

Trong suy nghĩ của Tần Xán, Diệp Bắc Minh chắc chắn có gì đó với Tần Ly! 

 

Không thì. 

 

Tần Ly ra biển nửa tháng, sao cứ phải gặp được Diệp Bắc Minh? 

 

Có khi, hai người này đã hẹn nhau từ trước rằng sẽ gặp nhau trên Vực Hải! 

 

Nhất định là thế! 

 

Đứa em gái này của mình, không chịu nghe lời người trong nhà, cũng không thích đám thiên tài đồng lứa trong học viện Luân Hồi! 

 

Em ấy thích một thằng nhóc đẹp trai, yếu ớt, miệng ngọt, cũng không có gì là lạ! 

 

Diệp Bắc Minh cạn lời: "Ta đâu có bảo muốn bước chân vào cổng nhà họ Tần các ngươi đâu?" 

 

"Chỉ cần các ngươi tránh đường, ta sẽ đi ngay!" 

 

"Vĩnh viễn không dính dáng gì với nhà họ Tần các ngươi, được chưa?" 

 

Tần Xán bật cười: "Ha ha ha ha! Ly Nhi, đây là người đàn ông em chọn đấy hả?" 

 

"Ngay cả can đảm bước vào cổng lớn nhà họ Tần ta cũng không có! Loại đàn ông này mà cũng đáng để em chạy ra ngoài Vực Hải hẹn hò lén lút với hắn à?" 

 

"Anh! Anh nói cái gì đấy!" 

 

Tần Ly tức đến giậm chân. 

 

Đang nói cái gì gì đấy! 

 

Hẹn hò lén lút, thế mà cũng nói được hả? 

 

Chỉ có Vạn Thí là mặt mày bỡn cợt, châm chọc! 

 

Hắn ta biết, Diệp Bắc Minh và Tần Ly khả năng cao là chẳng có quan hệ gì! 

 

Nhưng. 

 

Tần Xán nghĩ sao, hắn ta mặc kệ, và cũng chẳng quan tâm! 

 

Hắn ta chỉ biết, hôm nay, Diệp Bắc Minh không đi được đâu! 

eyJpdiI6Imd5Y1IxczBZd2krTmNIU2dJVm83OGc9PSIsInZhbHVlIjoiYVA0ZGJcL0VGZWhnSjNrMmJwXC9ndHowSUlTQ2loaVZWcUVhSTNta3JaME16T05nbDArTDhVYXFHbEtBcHhvSW8zIiwibWFjIjoiYzI2MmM5MDIwMDJkNTBlZDA3YzRhNzA1OTk1ZTQzOGY0NDc0NTk1MjVmZjMyNzVlMDQyM2Q4MjU1MzM2NTYwMiJ9
eyJpdiI6IjI2ZVBwSWJWSEZoRHhxNkg2NlE4RXc9PSIsInZhbHVlIjoiaFBrXC9OSUpRWlh3N1prcTNhcWpJYXRzQWo1QTFaUzhXWW5XejlzdFVleU1iWGpWbks3V2t5REVSSm5RcFRtTHUzRHZqamVaWHdLdnloOExRbXhNcGJ1MTExSGxtY2dFU2NPT1wvc2Y3MnB1Z3VSTjFwQ2dnVlZBSTdBYnIyU3QySGdMdXpcL2VjTEQ2eDVwQWk5eFRMYm42SkRFTW5lMjMzb1ExdEdMZlpXb2thQ1wvQzdnNSs2RFVHdDhkcDdQejhIMTlsTnZXSHlMVHhqSmh6K3F2UzNCdkxEbGtGK0YxTVRoMVkwU1VDeFwvUk13eDlxTmgwZ0JxVkkra2VtMWVud084IiwibWFjIjoiNWRjMTg5NjQ5ZDQzZWQwOThkNTFiMGRmMjY2ODUxOTNkOTgwNTU0Zjg4YzMxM2QxYWJkMDk0NGMzNWUwN2FiNCJ9

Ads
';
Advertisement
x