Khoảnh khắc hai người giao thủ, tựa như mặt trời bùng nổ, cuồng phong sóng khí cuộn đi như vũ bão!
Không gian, trật tự, pháp tắc đồng loạt sụp đổ!
Gàooooo!!!
Tiếng rồng gầm vang lên chói tai, dưới cấp Đế Tổ đều lần lượt ôm tai.
Khóe miệng rỉ máu!
"Chị Tuyệt Vũ, em đau quá!" Nam Cung Vấn Tuyết ngồi thụp xuống đất, đôi mắt đẹp rỉ máu.
Nam Cung Tuyệt Vũ cũng chẳng khá hơn, phun ra một ngụm máu!
Những tu võ giả khác càng lăn lộn trên mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy
"Dừng tay! Mau dừng tay!"
"Nếu các người còn đánh nữa, năm tầng trời đều sẽ sụp đổ mất…"
Các Đế Tổ khác lần lượt hét lớn!
Đột nhiên.
"Hai vị, dừng tay!"
Từ sâu trong cung Lục Đinh Lục Giáp, một tia kim quang bắn ra, tách Thiên Long Vương và Thẩm Phế ra: "Ra tay bên ngoài cung Lục Đinh Lục Giáp, hai người thật sự có thể gánh nổi hậu quả sao?"
Giọng nói lạnh như băng!
Thiên Long Vương và Thẩm Phế sững lại.
Dừng tay!
"Bảo hắn thả con trai ta ra!"
Thiên Long Vương gầm lên.
Dưới mũi giày Hồi Lực của Diệp Bắc Minh, Long Lăng thoi thóp, xương cốt toàn thân đều đã gãy, nằm bẹp dưới đất như một con chó chết!
Hắn ta không ngừng run rẩy, con ngươi co rút lại!
Diệp Bắc Minh cười khẩy: "Ngươi là cái thá gì? Thiên Long Vương? Rất ghê gớm sao?"
"Con ngươi trên võ đạo đài thua ta!"
"Ta giết hắn, ngươi làm gì được ta?"
"Ngươi dám…" Hai chữ ấy của Thiên Long Vương vừa dứt.
Rắc!
Diệp Bắc Minh dậm chân một cái, gọn gàng dứt khoát.
Đầu Long Lăng nổ tung tại chỗ, óc phun ra, một tia thần hồn bị Diệp Bắc Minh tóm lấy, dùng Thái Dương Tinh Hỏa thiêu rụi!
"Aaaaa!"
Hét thảm một tiếng, thần hồn bị hủy diệt!
Cả hiện trường im phăng phắc! Đến tiếng kim rơi cũng nghe rõ!
Long Lăng, chết rồi!
Thái tử tộc Thiên Long, Long Lăng, chết rồi!
Hỗn Độn Thể Diệp Bắc Minh ngay trước mặt Thiên Long Vương, một cú giẫm nát đầu Long Lăng. Hàng trăm triệu tu võ giả bình thường, hơn một ngàn cảnh giới Thiên Đế, hơn một trăm Đế Tổ, ở ngoài cung Lục Đinh Lục Giáp, đã tận mắt chứng kiến cảnh này!
"Hắn… hắn, hắn, hắn… hắn thật sự giết Long Lăng rồi?" Hồ Chiến quay đầu lại, nhìn Mặc Ly Trần bên cạnh, răng cũng đánh vào nhau lập cập.
"Nằm mơ… nhất định là nằm ...nằm...mơ... mơ... mơ… Hắn sao dám giết Long Lăng như thế chứ?" Mặc Ly Trần run lẩy bẩy, sợ đến chảy cả nước mũi.
"Aaaaaaa!"
Nam Cung Vấn Tuyết ngã ngồi xuống, hai chân run không cách nào kìm nổi!
Nam Cung Tuyệt Vũ thở dốc, gương mặt đỏ bừng!
Trái tim như muốn nhảy lên cổ họng!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất