Khi Diệp Bắc Minh chém đến tên thứ hai mươi ba tộc Kim Thiềm, trong một nhà đấu giá nào đó truyền ra tiếng quát đầy giận dữ: "Người trẻ tuổi! Liệu ngươi có quá đáng quá không? Hai ông cháu kia động vào ngươi, ngươi lại đi giết các tộc nhân khác của tộc Kim Thiềm là có ý gì?"
"Ta muốn giết thì giết, ngươi làm gì được ta?"
Diệp Bắc Minh vừa dứt lời!
Đùng đoàng! Cả thành Tội Ác gần như sôi trào!
Mạnh mồm thật! Đối mặt với một vị Đế Tổ, thế mà dám nói thế hả?
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh còn làm ra hành động khiến mọi người chấn động hơn, anh xông thẳng vào nhà đấu giá nọ!
Bốn phía lập tức có hơn chục thân ảnh lao ra, ánh mắt lạnh lùng: "Người trẻ tuổi! Khu đấu giá nhà họ Ninh, không phải nơi ngươi có thể vào làm loạn?"
"Cút ra đi! Không thì... chết... a a! A..."
Tiếng hét thảm nối tiếp vang lên!
Chưa đến một khắc đồng hồ, một con cóc đen xì bị người ném ra ngoài như chó chết!
Vèo!
Một thanh trường kiếm cổ xưa, từ trong khu đấu giá nhà họ Ninh bay ra, một kiếm chém xuống!
"Phập"! Một tiếng, huyết vụ nổ tung.
Lại thêm một vị Kim Thiềm đế tổ, qua đời!
Đồng tử của rất nhiều tu võ giả khẽ co lại, nhìn chằm chằm cổng nhà đấu nhà của nhà họ Ninh, một thanh niên như Sát Thần từ trong đi ra!
Sau lưng người thanh niên, tất cả trưởng lão ở nhà đấu giá nhà họ Ninh, quỳ rạp trên mặt đất!
"Ai đó có thể cho ta biết... rốt cuộc vị Sát Thần này là ai vậy?"
"Thành Tội Ác khi nào thì xuất hiện nhân vật đáng sợ này vậy?"
Các trưởng lão nhà họ Ninh cúi đầu, sợ mất mật!
Bỏ qua ánh mắt của mọi người, Diệp Bắc Minh tiếp tục đồ sát!
Sau khi giết xong người cuối cùng của tộc Kim Thiềm ở thành Tội Ác, anh mới quay lại Vạn Độc Lâu!
"Tiểu sư đệ, em diệt hết người tộc Kim Thiềm trong thành Tội Ác đấy à?" Mí mắt tiểu Độc Tiên giật dữ dội, giật mình thật sự.
Diệp Bắc Minh nói: "Tam sư tỷ, chúng đáng chết!"
"Khoảng thời gian chị lưu lạc ở vùng đất Hư Không, chị còn kẻ địch nào không?"
"Em giết hết cho chị!"
Tiểu Độc Tiên sững sờ!
Người đàn ông bá khí trước mặt, là tiểu sư đệ của mình!
Trong lòng bỗng dâng lên cảm giác ấm áp đã lâu không có, cô ấy cười nhẹ: "Yên tâm đi, chị là thể chất Vạn Độc! Trừ tộc Kim Thiềm và... thôi, hết rồi!"
"Và ai?"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống!
Sát ý ngập trời!
Tiểu Độc Tiên lắc đầu: "Nhà họ Vệ ở thành Tội Ác!"
"Trước đây họ từng hỏi xin chị huyết độc vài lần, sau đó chị cho họ một ít, họ cũng không làm khó chị nữa!"
Một thị nữ bên cạnh không nhịn được nói: "Lâu chủ! Đó đâu phải một ít đâu!"
"Mỗi lần như vậy, lâu chủ gần như để huyết độc chảy cạn, họ mới thôi..."
"Tiểu Lộc, đừng nói nữa!"
Tiểu Độc Tiên vội vàng ngăn lại, sợ Diệp Bắc Minh ra mặt cho cô ấy mà gặp rắc rối.
"Ngươi, nói!"
Diệp Bắc Minh nhìn sang tiểu Lộc.
Tiểu Lộc không khỏi rùng mình, cảm nhận được sát khí ngập trời trong lòng Diệp Bắc Minh!
Nhưng nỗi căm phẫn dành cho nhà họ Ninh còn lớn hơn!
Cô ta cắn răng, ấm ức đến run rẩy: "Nhà họ Ninh nhiều lần tới đòi máu của lâu chủ! Nói là muốn luyện chế Vạn Độc Đan gì đó!"
"Năm mươi năm trước, sau khi lâu chủ tới Vạn Độc Lâu, nhà họ Ninh liền bắt đầu đòi máu độc!"
"Ban đầu, ba năm một lần! Hai mươi năm gần đây, thì một năm một lần!"
"Lâu chủ đã cho tổng cộng không dưới ba mươi lần, mỗi lần lấy máu! Máu trong người lâu chủ gần như chảy cạn..."
Diệp Bắc Minh nói: "Tiểu Lộc! Dẫn ta đến nhà họ Ninh!"
Đúng lúc này, một bóng người từ không trung bay tới!
Một lão giả ngạo mạn, từ trên cao nhìn xuống: "Ai là Diệp Bắc Minh? Công tử nhà ta, bảo ngươi đến gặp!"
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất