Tiếng vỡ vang lên, mặt Thiên Cưu lập tức đau đến tái xanh, phát ra tiếng thét thảm khốc đến mức kinh người.
Thiên Cưu ôm lấy vùng hạ bộ, rơi xuống đất kêu than không ngớt, tâm trí gã như nước đọng, vô cùng tuyệt vọng, tan nát thật rồi, tất cả đều tan nát.
Luồng sát ý cuồn cuộn bùng phát từ Lâm Nhất.
Bùng!
Long cốt nhuộm máu trong tay hắn bùng cháy rực rỡ, Lâm Nhất cầm long cốt áp lên ngực.
Ngọn lửa bốc lên, hắn lập tức phát ra tiếng gào xé lòng xé dạ, nhắm mắt ngồi xếp bằng.
May mà long cốt vừa rời khỏi cơ thể chưa lâu, nên đưa vào cũng không quá khó khăn.
“Giết, giết hắn, đừng để hắn nối lại!”
Thiên Cưu trên mặt đất phát ra giọng thét chói tai, hét với mười ba Tinh Sứ còn lại.
Nhiều Tinh Sứ nghe tiếng lập tức hành động, tiếng phá không vang lên liên tiếp, từng bóng người như sét lao tới chém vào Lâm Nhất.
Họ rõ ràng cảm nhận được, Lâm Nhất lúc này vô cùng yếu ớt, đúng là cơ hội tuyệt vời để hạ gục hắn.
“Đừng động.”
An Lưu Yên muốn chắn trước mặt Lâm Nhất, nhưng vừa cử động thì đã bị bàn tay nắm chặt. Là Lâm Nhất, hắn chưa mở mắt, nhưng vẫn đưa tay ra giữ chặt nàng ta.
Hú!
Trong hộp kiếm Tử Diên, bóng đen cầm ma côn Thiên Khôi lao ra.
Tiểu Tặc Miêu vừa thăng cấp tới cảnh giới Long Mạch, đúng vào lúc quyết định này, cuối cùng cũng phá kén mà ra.
Hình thể nó lập tức phình to, chỉ chớp mắt đã biến thành con Long Viên cao trăm trượng, mắt hóa thành màu huyết kim thuần khiết, uy thế rồng cuồn cuộn tuôn ra.
Keng!
Đợi đến khi Táng Hoa quay về vỏ, tiếng kiếm ngâm vang vọng bốn phía, mọi người mới như từ trong mộng bừng tỉnh.
Chết rồi!
Năm vị thủ lĩnh Thần Đan của năm đại ma tông, toàn bộ đều đã chết!
Bọn họ hao tốn vô số tài nguyên, nuôi dưỡng những yêu nghiệt trên bảng Thần Đan, vào khoảnh khắc này đều bị Lâm Nhất chém giết sạch sẽ.
Trước tiên diệt Mộ Dung Thần!
Thêm một kiếm, chém ngang bốn người!
Trong chớp mắt máu nhuộm biển thiên thạch, bảy đại ma tông không khỏi khiếp sợ, đám hậu bối nhìn mà lạnh cả sống lưng, chỉ cảm thấy kinh hãi mà rùng mình.
Quá mức đáng sợ!
Nếu không tận mắt chứng kiến, tuyệt đối không thể tin nổi.
Sắc mặt Lâm Nhất lạnh nhạt, ngay khi Cầu Khung âm thầm nhúng tay vào trận chiến giữa hắn và mấy người kia, trong lòng hắn đã có quyết định.
Ngươi đã vô tình thì đừng trách ta bất nghĩa, đã xé rách mặt thì đừng luyến tiếc nữa.
Nhanh quá!
Từ lúc Lâm Nhất tự tay chém chết Mộ Dung Thần, rồi kiếm chém ngang bốn người, gần như chỉ trong nháy mắt.
Thật ra, chỉ chớp mắt thôi cũng đủ để cường giả cảnh giới Sinh Tử ra tay ngăn cản, thế nhưng cảnh tượng Lâm Nhất vung tay đánh nổ tung đầu Mộ Dung Thần quá mức chấn động.
Khiến cho đám trưởng lão cảnh giới Sinh Tử kia đều thất thần trong thoáng chốc.
Đợi đến lúc bừng tỉnh, thì năm vị thủ lĩnh Thần Đan không sót một ai, toàn bộ đều chết thảm ngay trước mắt bao người.
Đây là cảnh tượng mà không ai có thể tưởng tượng nổi!
Ngay trước mặt bao nhiêu cường giả cảnh giới Sinh Tử, kẻ chỉ là Thần Đan tôn giả, mà dám thẳng tay chém giết những thiên tài mà các ma tông đã dốc hết tài nguyên để nuôi dưỡng.
Khi mọi người vừa hoàn hồn, khắp trời đất dấy lên sát khí cuồn cuộn, tầng tầng ma uy ập xuống, như thể nhật nguyệt tinh thần cũng phải rơi rụng.
Quá đáng sợ!
Các trưởng lão cảnh giới Sinh Tử của những ma tông đều đã nổi giận, sát khí ngập trời, ánh mắt toàn bộ khóa chặt lấy Lâm Nhất.
“Chết cho ta!”
Kẻ hung hãn nhất là Cầu Khung , bị sát khí và cơn phẫn nộ che mờ lý trí, ra tay lao về phía Lâm Nhất.
Ông ta vừa xuất thủ, các trưởng lão cảnh giới Sinh Tử khác của ma tông cũng vô cùng giận dữ, đồng loạt theo sau mà ra tay.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất