Đó là người mặc áo đen, đeo mặt nạ, giống như khối băng vạn năm đứng trên cột đá, lạnh lẽo đến mức khiến người ta sợ hãi. Nhìn qua thì đó là phụ nữ, trong tay cầm chiếc quạt, mặc quần áo đàn ông, nhưng rất khó che giấu thân hình nóng bỏng đầy đặn lồi lõm.
Mấy vị thủ lĩnh của điện U Minh, Thất Tuyệt Cung, Huyết Vũ Lâu, Ma Sát Tông và Bách Quỷ Môn khẽ nhíu mày, trong mắt lộ ra vài phần nghi hoặc.
Người này nhìn khá quen mắt?
“An Lưu Yên, cô đang làm gì ở đây?”
Thủ lĩnh của U Minh Điện - Trần Giác, ngẩng đầu nhìn người kia, đột nhiên mở miệng nói.
Những người khác lộ ra vẻ kinh ngạc, tuy người phụ nữ này mặc áo đen đeo mặt nạ, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, nhưng mơ hồ có bảy tám phần giống An Lưu Yên.
Trước đó chỉ cảm thấy quen quen, nghe Trần Giác nói vậy, hình như quả thật chính là An Lưu Yên.
“Các ngươi đang làm gì?”
An Lưu Yên mỉm cười, hỏi ngược lại.
Trần Giác lạnh lùng nói: “Chúng ta đang chờ tôn giả đại nhân đến từ Ma Môn, ta không tin cô không nhận được tin tức.”
Bọn họ đều là lén lút tiến vào chiến trường Hoang Cổ, đến tìm kiếm cơ duyên, nhưng mấy ngày trước lần lượt nhận được truyền tin, nói có tôn giả Ma Môn trong chiến trường Hoang Cổ ra lệnh bọn họ tập hợp ở đây.
Ban đầu còn chưa tin, nhưng lệnh bài truyền tin vô cùng chân thật, tuyệt đối không thể giả mạo, cũng chẳng ai dám giả mạo.
“Thì ra là vậy... Vậy khi nhìn thấy bổn tôn giả, vì sao không quỳ.”
An Lưu Yên bỗng nhiên tháo mặt nạ, mỉm cười kiều diễm, lộ ra khuôn mặt tinh xảo lạnh lùng, không tìm ra chút tỳ vết nào. Trong khoảnh khắc ấy, nàng ta rực rỡ đến mức dường như khiến cả màn đêm cũng trở nên sáng ngời.
Đúng lúc mọi người còn hơi kinh ngạc, nàng ta lật tay lấy ra tấm lệnh bài, trên tấm lệnh bài màu bạc khắc chữ Ma đẫm máu. Trên chữ Ma còn có chín ngôi sao, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, kèm theo khí tức quỷ dị khó lường.
Bên dưới, các đệ tử của những ma tông lớn, trong mắt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
Phịch!
Mọi người sững sờ trong chốc lát, đến khi bừng tỉnh thì đồng loạt quỳ rạp xuống đất, chắp tay hành lễ.
“Tham kiến tôn giả đại nhân!”
Âm thanh đều đặn vang vọng khắp sơn cốc.
Trần Giác chắp tay hành lễ, ngẩng đầu nhìn tấm lệnh bài, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị.
Vài vị đại sư huynh của các ma tông khác, đưa mắt nhìn nhau, cũng lộ ra vẻ khó mà tin nổi.
Ma Môn tôn giả chín sao, điều này không thể nào!
Ba ngàn năm trước, Vô Tâm Ma Đế chinh chiến bốn phương, trừ Huyết Nguyệt Thần Giáo ra, thiên hạ ma tông đều thuộc sự quản hạt của Ma Môn. Trong Ma Môn, bất kỳ ai bước ra cũng đều là tôn giả, đều có quyền sinh sát với các đệ tử của các ma tông khác.
Nhiều đệ tử của các ma tông, giấc mơ lớn nhất chính là có một ngày được gia nhập Ma Môn, trở thành đệ tử của Ma Môn.
Chỉ là ngưỡng cửa này vô cùng cao, sau khi vượt qua khảo hạch, sẽ căn cứ vào thiên phú và tư chất mà có những đánh giá khác nhau, từ thấp đến cao là từ một sao đến chín sao.
Có thể vượt qua khảo hạch đã rất khó khăn, sau khi vượt qua, còn có thể được đánh giá là chín sao thì trăm năm khó gặp một lần.
Tư chất như vậy Ma Môn sẽ tập trung bồi dưỡng, có khả năng tranh đoạt vị trí thánh nữ.
Chuyện này là thế nào!
Đại sư huynh của điện U Minh là Trần Giác hơi ngơ ngác, trước đó gã chỉ nghe nói Ma Môn có thể sẽ phái tôn giả đến, nhưng gã không tin lắm.
Năm xưa Hoang Cổ Vực là do Kiếm Đế đánh chiếm, trên danh nghĩa thuộc về Đế quốc Thần Long, hai thế lực khổng lồ này đều là sự tồn tại mà những Võ Đế khác không dám trêu chọc.
Mà khi Võ Đế không ra mặt, thì không ai dám tranh phong với Dao Quang.
Thánh địa không dám, Ma Môn cũng không dám, danh hiệu Dao Quang Kiếm Thánh là từ mạng sống của từng vị Thánh Giả giết ra mà có.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất