Đến giờ nghĩ lại vẫn thấy máu sôi sùng sục, một mình hắn quét sạch tám đại tông môn. Sau đó Táng Hoa bay ra khỏi vỏ, một kiếm chém chết Diêm Không vốn xưng vô địch.
Lâm Nhất sắc bén quá mức, đến nỗi các thủ lĩnh tông phái khác đều lu mờ.
"Người của Huyền Thiên Tông tới!"
Ngay lúc ấy, giữa trời đất đột nhiên lan ra một luồng hàn ý, đám người Huyền Thiên Tông từ trên trời đáp xuống.
Kẻ dẫn đầu chính là Tần Thiên. Hắn ta lơ lửng giữa không trung, hào quang bao quanh thân thể chói lòa, như ngọn thần sơn tồn tại từ thuở hồng hoang.
Vừa hiện thân, uy áp tỏa ra từ hắn ta đã khiến mọi người khó thở.
Bên cạnh hắn là Trương Nguyên của Minh Tông và Lưu Húc, hai kẻ này cũng cực kỳ nổi bật, cả hai đều không che giấu khí tức. Nhưng so với Tần Thiên vẫn hơi kém một chút bởi khí thế của hắn ta quá đỗi lẫm liệt.
Ầm!
Chưa kịp để mọi người hoàn hồn, khu vực vừa lặng xuống liền bùng nổ một sát ý kinh thiên.
Sát khí gần như ngưng thành thực thể, phóng thẳng lên trời rồi trong chớp mắt đã lan đi xa khiến mọi người kinh hãi. Đám người này định làm gì đây?
Người của Huyền Thiên Tông mới tới đã muốn đại khai sát giới?
Thánh điện Thanh Long còn chưa mở, đã định đại chiến với Kiếm Tông ư?
Suy nghĩ hiện ra trong đầu mỗi người nhanh như chớp, trong phút chốc lại nảy sinh đôi chút mong đợi, hồi hộp pha lẫn khẩn trương.
Nếu Kiếm Tông và Huyền Thiên Tông thực sự đánh nhau một trận sống mái, đến khi thánh điện hiện thế, bọn họ sẽ được hưởng lợi rồi.
Nào ngờ Tần Thiên mở mắt, đảo mắt nhìn một vòng, lạnh giọng: "Kẻ nào không muốn chết thì cút ngay bây giờ. Thánh điện Thanh Long đã thuộc về Huyền Thiên Tông bọn ta, ai dám tự ý xâm nhập - giết không tha! Sau nửa nén hương, nếu còn ai ở đây, đừng trách Tần mỗ vô tình".
Ầm!
Hiện trường lập tức hỗn loạn, ai nấy đều choáng váng, tròn mắt sững sờ.
Đây nào phải nhằm vào Kiếm Tông, mà nhằm vào tất cả người có mặt. Tham vọng của Tần Thiên đúng là quá lớn rồi!
"Dựa vào cái gì! Thánh điện Thanh Long là truyền thừa của Long Môn, liên quan gì đến Huyền Thiên Tông các ngươi? Các ngươi đúng là bắt nạt người..."
Có kẻ bất bình cất tiếng, lập tức được nhiều người hưởng ứng.
Bốp!
Khoảnh khắc sau, đầu kẻ ấy nổ tung giữa không trung, lời còn chưa dứt đã hóa thành một thi thể không đầu.
Mọi người bàng hoàng, tất cả ánh mắt mang theo sợ hãi dồn về phía Tần Thiên. Hoàn toàn không ai biết vừa xảy ra chuyện gì, chỉ biết hắn ta vừa liếc kẻ kia một cái qua khoảng cách mấy chục dặm, kẻ kia liền lập tức vong mạng.
Đó là sức mạnh gì chứ?
Không chỉ mọi người, ngay cả thủ lĩnh của các siêu tông phái khác mặt mày cũng đồng loạt biến sắc.
Tiêu Khôi và những người khác nhìn sang Tần Thiên mà chỉ thấy rợn cả da đầu. Tần Thiên lúc này đang thực sự nghiêm túc!
Huyền Thiên Tông muốn nuốt trọn thánh điện Thanh Long, đến chút lợi nhỏ cũng không muốn chia cho ai.
Ta không nhắm vào riêng ai cả, tất cả các ngươi đều là lũ bất tài mạt hạng!
Sự bá đạo của Tần Thiên khiến mọi người sững sờ, hoàn toàn bị trấn áp. Nhìn thi thể không đầu vừa đổ ập xuống, bốn bề lặng như tờ.
Những kẻ có thể tới được nơi này đều là lớp người mạnh nhất của chiến trường Hoang Cổ, người thường còn chẳng tìm ra đường mà đến.
Có kẻ biết vị trí thánh điện, cũng chưa chắc có gan bén mảng lại gần.
Sắc mặt Tiêu Khôi của Thiên Đao Lâu lúc xanh lúc trắng. Gã ngẩng đầu nhìn Tần Thiên, vừa định mở miệng nói gì đó.
Vút!
Một ánh mắt đã quét tới, là của Tần Thiên!
Tần Thiên như đoán được gã sắp nói gì, điềm nhiên: "Ta nói là TẤT CẢ. Thiên Đao Lâu đương nhiên cũng nằm trong số đó. Tiêu Khôi, nghĩ cho rõ rồi hẵng mở miệng!"
Ầm!
Áp lực khổng lồ đè sập xuống người Tiêu Khôi, khiến gã cứng họng, không thể thốt ra lời. Sát ý kia thực sự quá kinh khủng.
Nó như hóa thành thực thể, làn khí lạnh buốt thấm vào tận tứ chi cốt tủy của gã.
Mặt Tiêu Khôi tái nhợt, tay phải cầm đao run lẩy bẩy, hoàn toàn không dám nhìn thẳng Tần Thiên.
"Bắt đầu từ các ngươi vậy! Người của Thiên Đao Lâu, đi đi", Tần Thiên thản nhiên nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất