“Tinh tượng của Tần Thiên vậy mà là vị Đại Thánh thượng cổ, tên này là con cưng của trời sao?”
“Xong rồi, Lâm Nhất sắp không chịu nổi rồi...”
Tất cả mọi người đều sững sờ, vô số ánh mắt đổ dồn vào tinh tượng kia, đây là tinh tượng do Thiên Huyền Tử chuẩn bị cho y, hay là chính y tự vẽ nên?
“Tinh tượng thánh nhân? rốt cuộc tên này làm thế nào được vậy...”
Cổ Nhược Trần há hốc miệng, đây cũng là lần đầu tiên y thấy tinh tượng của Tần Thiên, hoàn toàn không ngờ tới.
Từ trong cuộn tranh bay ra bóng dáng của thánh nhân!
Tinh tượng thánh nhân phối hợp với Đỉnh Thần Long Nhật Nguyệt, thêm cả Hoàng Kim Thần Long Cốt trong người Tần Thiên, trong chớp mắt đã áp đảo thế kiếm trên người Lâm Nhất.
Tần Thiên nhe răng cười, khẽ quát: “Để xem lần này ngươi đỡ thế nào, Nhật Nguyệt Luân Hồi chém!!!”
Tần Thiên sau khi tế ra tinh tượng, không còn giữ gì nữa, trong trạng thái đỉnh cao này, võ học cấp Long Linh từng bước đánh lui đám người Lâm Nhất.
Không ổn!
Sắc mặt đám người Cổ Nhược Trần thay đổi, bọn họ đã từng thấy sát chiêu này.
Lúc trước Lâm Nhất suýt nữa mất mạng, cho dù miễn cưỡng đỡ được, cũng đã bị thương nặng.
Giờ đây đối mặt với đòn toàn lực của Tần Thiên, Lâm Nhất còn có thể chống đỡ nổi không?
“Huyền Thiên Thánh Tôn, vô địch Hoang Cổ!!”
“Huyền Thiên Thánh Tôn, vô địch Hoang Cổ!!”
Đám người Huyền Thiên Tông nhìn thấy cảnh này, lập tức sôi trào, ai nấy đều vô cùng kích động, vẻ mặt hưng phấn.
Quá mạnh!
Đại sư huynh quả thật có khí thế vô địch!
Chỉ thấy dưới sự áp chế của Đại Nhật Luân Thiên và Đại Nguyệt Luân Thiên, ngoại trừ Lâm Nhất, những người khác trong Kiếm Tông đều bị đánh bay ra ngoài.
Còn chưa thật sự bị đánh trúng, chỉ riêng khí thế này thôi đã khiến Cổ Nhược Trần, đám người An Lưu Yên bị chấn thương.
Lúc này Tần Thiên giống như thần linh, mạnh mẽ vô song, đôi Nhật Nguyệt Luân khổng lồ không ngừng quấn lấy nhau, trời đất lúc đen lúc trắng, tựa như thời gian cũng bị đảo lộn.
“Đệ tử Dao Quang, ngươi lấy gì để đấu với ta!!”
Tóc đen của Tần Thiên rối bời, y đứng sừng sững giữa hư không, thúc giục đôi Nhật Nguyệt Luân.
Sau lưng là bóng thánh ngàn trượng giơ tay chống trời, hai bên có Hoàng Kim Thần Long gào thét cuồng nộ, trong mắt bắn ra ánh sáng như sơn màu vàng.
“Ta có một thanh kiếm, tên là Táng Hoa.”
Lâm Nhất đứng nguyên tại chỗ, hộp kiếm Tử Diên ở sau lưng, Táng Hoa bật ra, rút khỏi vỏ giữa không trung.
Táng Hoa sau khi rút vỏ, hóa thành vệt ánh sáng, giữa không trung chặn đôi Nhật Nguyệt Luân có khí thế vô địch.
Keng keng!
Dưới ánh mắt không thể tin nổi của mọi người, thanh kiếm nhỏ bé này cứng rắn chặn đứng đôi Nhật Nguyệt Luân kia.
Cùng lúc đó, Lâm Nhất kết ấn bằng hai tay.
Từng cuộn tranh lần lượt bay ra từ cơ thể hắn, đếm kỹ thì có tổng cộng năm cuộn tranh cách nhau trăm mét, đồng loạt treo lơ lửng phía sau và trên đỉnh đầu Lâm Nhất.
“Năm đại tinh tượng?”
Tất cả mọi người đều chết lặng, có người không hiểu nổi.
“Mở!”
Không đợi mọi người kịp phản ứng, tay áo dài của Lâm Nhất như mây bay, hắn vung tay.
Năm cuộn tranh, mỗi cuộn từ trên xuống dưới, đồng thời mở ra trong chớp mắt.
Chúc Long, Đằng Xà, Cùng Kỳ, Ma Hoàng, Ứng Long!
Năm bóng dáng khổng lồ của các hung thú thái cổ cùng lúc xuất hiện, trong khoảnh khắc mây ma che trời, bao phủ vạn dặm, Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn, sát ý trong mắt ngút trời.
Năm cuộn tranh? Năm đại tinh tượng?”
“Chuyện gì thế này?”
“Điên rồi sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất