Nàng ta vừa nói vừa lấy một hộp báu đưa cho Lâm Nhất.
Lâm Nhất mở ra xem, trầm ngâm nói: "Chắc là đủ để
ta tu bổ cho Long Mạch thứ hai."
"Không tới mức đó chứ?"
An Lưu Yên kinh ngạc nói, rốt cuộc là Lâm Nhất bị
thương nặng thế nào nhỉ. Ngay cả Thánh Giả bị thương thì cũng chỉ cần vài cánh
hoa Tuyết Liên là đã đủ rồi.
"Hiệu quả càng ngày càng yếu đi." Lâm Nhất kể
ngắn gọn tình hình cho nàng ta nghe.
"Vậy thử hạt sen của Thiên Băng Tuyết Liên đi, cả
một bông Thiên Hoa Tuyết Liên thì e là khó tìm, nhưng chắc là vẫn có cơ hội tìm
được tí hạt, ta sẽ giúp công tử lưu ý trong thời gian tới." An Lưu Yên
nghiêm túc nói.
Giờ nàng ta mới nhận ra vết thương của Lâm Nhất rắc rối
đến mức nào.
Theo lý mà nói, với thu hoạch đáng kể mà Lâm Nhất có
được ở chiến trường Hoang Cổ, tu vi hiện tại hẳn đã có thể đột phá lên Long Mạch
tầng năm rồi.
Thêm nửa năm sẽ đạt tới Long Mạch tầng sáu, thậm chí
còn lên đến Long Mạch tầng bảy.
Dù gì thì chính An Lưu Yên cũng đã đạt cảnh giới Long
Mạch tầng năm, nhưng hiện tại Long Mạch của Lâm Nhất bị tổn thương, nửa năm
sau, dù có khôi phục thì nhanh lắm cũng chỉ đến cảnh giới Long Mạch tầng bốn mà
thôi.
Thấy dáng vẻ lo lắng của nàng ta, Lâm Nhất cười nói:
"Chuyện thế gian, họa phúc khó lường. Cô cũng đừng quá vội, với ta mà nói,
chưa chắc đã toàn là chuyện xấu. Hai năm nay tu vi của ta tăng quá nhanh, vừa
hay có chậm lại một chút để tĩnh tâm suy nghĩ cũng tốt."
"Công tử có thể nghĩ được vậy cũng tốt. Nhưng hạt
sen thì vẫn phải tìm, có lẽ thánh tâm tuyết liên của Thiên Băng Tuyết Liên có
thể giúp công tử khôi phục." An Lưu Yên nghiêm mặt nói.
"Được rồi, vậy ta sẽ ở lại Thiên Tinh Các thêm ba
ngày nữa." Lâm Nhất nói.
"Được."
An Lưu Yên khẽ mỉm cười.
Đúng như Lâm Nhất dự đoán, ba mươi lăm cánh Thiên Băng
Tuyết Liên chỉ có thể miễn cưỡng giúp hắn khôi phục được Long Mạch thứ hai.
Dược hiệu của cánh hoa Tuyết Liên đang dần yếu đi, nếu
tính theo đà này thì có lẽ phải cần đến cả trăm cánh hoa mới có thể khôi phục
được Long Mạch thứ ba. Còn Long Mạch thứ tư thì thật không thể tưởng tượng nổi.
Ba ngày sau.
Khi trời còn tờ mờ sáng, Lâm Nhất đã lặng lẽ rời khỏi
Thiên Tinh Các.
Sau một hồi hỏi thăm thì hắn đã đến được cung Thiên
Hương, khi nhìn thấy ba mươi sáu ngọn Linh sơn hùng vĩ, hắn không khỏi bị chấn
động.
Thành Thánh Thiên Vực là thành Thánh đứng đầu Đông
Hoang quả không sai, chỉ là một trong Tứ Đại Nhạc Phường thôi mà đã có sơn môn
hùng vĩ thế này rồi. Những nơi khác như lầu Phi Tuyết, cung Linh Lung hay Vạn
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất