Khi dấu ấn Huyền Vũ được khởi động, ngay cả khí tức của thần cốt Thanh Long cũng có thể che giấu, nếu bị người khác chạm vào xương cũng không phát hiện được chỗ khác thường nào. 

 

Coi như cũng giải quyết được một tai họa ngầm, Lâm Nhất lẩm bẩm. 

 

Kính Nguyên Thiên đã có thể soi thấu hư vọng, biết đâu cũng có năng lực truy ngược nguồn gốc đất trời, nhưng nhìn dáng vẻ của Mộc Tuyết Linh thì có lẽ nàng ta vẫn chưa biết được bí mật này. 

 

Hắn hơi ngẩng đầu lên, ánh mặt trời chói chang chiếu vào, ra là trời đã sáng từ lúc nào. 

 

"Ở lại cung Thiên Hương một thời gian cũng không tệ." 

 

Lâm Nhất vừa nằm trên giường nói, vừa lấy Thiên Hương Lệnh trong ngực ra ngắm ngía, trước đây việc hắn ở mãi trong Kiếm Tông đã hạn chế tầm nhìn của hắn. 

 

Đông Hoang rất rộng, đâu chỉ có mỗi Hoang Cổ Vực, nó còn còn phong phú hơn hắn tưởng rất nhiều. 

 

Ong! 

 

Đột nhiên, Thiên Hương Lệnh hắn cầm trong tay chợt rung lên, mặt Lâm Nhất khẽ biến, đang lúc hắn chưa rõ điều gì. 

 

Giọng nói trong trẻo của Mộc Tuyết Linh chợt truyền tới qua Thiên Hương Lệnh: "Người cầm Lệnh bài, trong vòng một nén hương phải có mặt tại thánh đàn Thiên Hương, không được chậm trễ." 

 

Lâm Nhất thầm nghi ngờ, người phụ nữ này triệu tập những kẻ vượt qua chín vòng khảo hạch để làm gì, chẳng lẽ muốn khảo hạch sớm à? 

 

Đi rồi tính! 

 

Lâm Nhất nắm chặt Thiên Hương Lệnh, không dám chậm trễ, giờ hắn đã biết tốt nhất là không chọc vào người phụ nữ này.

“Thánh đàn Thiên Hương... Qua xem thử vậy.” 

 

Lâm Nhất cất Thiên Hương Lệnh rồi rời khỏi Linh Ba Các, đi xem thử có chuyện gì mà Mộc Tuyết Linh triệu tập bọn họ. 

 

Quang cảnh của Cung Thiên Hương như chốn bồng lai tiên cảnh, núi xanh nước biếc, liễu rủ mặt hồ, linh khí hóa thành sương mù xuất hiện khắp nơi, mờ ảo như mây. 

 

Lâm Nhất vừa đi vừa gặp nhiều đệ tử Cung Thiên Hương, ai nấy đều thì thầm bàn tán, vô cùng kinh ngạc. 

 

“Chính là hắn phải không?” 

 

“Đúng vậy, hắn chính là Lâm Tiêu, ngày đầu vào tông đã đánh Khương Du trưởng lão, còn trêu chọc cả Thánh trưởng lão.” 

 

“Thật hay giả vậy? Đến cả Thánh trưởng lão cũng dám trêu hả?” 

 

“Ngươi nghĩ sao, không thì sao gọi là gan to bằng trời! Nói câu nào không hợp là cởi sạch đồ, mông cũng lộ ra.” 

 

“Má ơi, quá điên rồi... Ta không tin!” 

 

“Ha ha, có hơn ngàn người tận mắt nhìn thấy, ta nghe sư huynh ta kể, nhiều sư tỷ lúc đó đều sợ đến ngây người.” 

 

… 

 

Cái quái gì vậy? 

 

Lâm Nhất lập tức sững sờ, cái gì mà gọi là cởi sạch quần áo, hắn chỉ là kéo áo ra chút thôi mà, lời đồn này lan truyền quá hoang đường rồi. 

 

Hắn ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn người kia, định bước tới giải thích, người đó giật mình, nói với người bên cạnh: “Đi mau, đi mau, tên này muốn ra tay rồi.” 

 

Còn chưa kịp nhấc chân, nhóm người kia đã chạy tán loạn. 

 

Khóe miệng Lâm Nhất khẽ co giật, sắc mặt khó coi, lần này chắc là không giải thích nổi rồi. 

 

Nếu để Đại Đế biết được chuyện này, e là sẽ bị chê cười cả đời. 

 

Lâm Nhất đành cúi đầu, bước nhanh hơn, khi đến thánh đàn Thiên Hương thì đã có không ít người đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn. 

 

Hôm nay Thánh đàn Thiên Hương vắng vẻ hơn hôm qua, muốn vào phải xuất trình Thiên Hương Lệnh, Lâm Nhất tùy ý quan sát, phát hiện ra mình đến cũng khá sớm. 

 

Hầu hết các bồ đoàn đều trống, vừa ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy Lâm Vãn và Lạc Thư Di. 

 

“Lâm công tử, qua bên này ngồi.” Lâm Vãn rất nhiệt tình, giơ tay chào Lâm Nhất. 

 

Lâm Nhất gật đầu, đi đến đấy. 

 

“Hai cô cũng đến sao?” Lâm Nhất tò mò hỏi. 

 

Hai người bọn họ đến Cung Thiên Hương cùng với mình, theo lý mà nói thì không có thời gian vượt qua chín cửa khảo hạch trước đó. 

 

Tuy vậy, với thực lực của Lâm Vãn và Lạc Thư Di, vượt qua chín cửa khảo hạch trước đó là điều hoàn toàn có thể. 

 

Đặc biệt là Lâm Vãn, vốn là đại sư tỷ của Thánh Âm Các, thành tựu về âm luật không hề kém các đệ tử truyền thừa của Cung Thiên Hương. 

 

“Hi hi, bọn ta có cái này.” Lâm Vãn vừa nói vừa lấy ra tấm Thiên Hương Lệnh. 

 

Lạc Thư Di cười nói: “Là do Huyền Nữ điện hạ ban cho bọn ta.” 

 

“Cái này cũng được sao?” 

eyJpdiI6IkcyZDFNOU52NlZBSmZ5c2MzTU84SWc9PSIsInZhbHVlIjoiOXFzcHZiRkYxek1XMXlDRXJ2TU9GSERQZlVSTXp0dTRObHRWU2NzT0FHSUZVTXZxaVdpU1d5Z0I1TVdwamVpZiIsIm1hYyI6Ijc5NmVkZDM4MTI1MGE3MDJiMGM5ZmNlYTAwZTE5YTYwZTgyMWE5NGVjMjkzMjc3Njc1NzliNWRlNjg1NTRhM2IifQ==
eyJpdiI6InNyUkZBVHFHTnhPd0h5RXNZa2lUZlE9PSIsInZhbHVlIjoiSXJtUFdZR2laV0lJYW44YzZNd29DM1NpMVIrMktCcFwvcGJIQ3B0QVZMVFJOOGprTGlibnlVYUFrRVpJZ3J3b2Z3RWVCRDlcL1VmM3RzQWtVek5xWGw3YStpaytnTGtIOEZnTmgzUCtMQzdObVIxY0lOTDROcHA3T00zc2loR0ZhRFh6RDE1R1IyanNlclh5cWJTTDFVOTNOSjhsZEp1Wk1IUDk4Wldpd3VZRGdGZFZOcFprWExBY2NJZitzN0NHNklKU1wvS2JOVlJ1VVlOejdzYUI2ajJrY1NYMDdUaEtHV2Z3SzBHMXFaeXE3VHgzN2s1NnFTa1lTTEtqWFhDOFNCcCIsIm1hYyI6Ijc1NmI1OTA1YWMwOWRjYzZiMjUzZmU0ZDA3ZDljZmY0ZmY0Nzk0OWY2N2Q3YjkwZmM0NDg2NjIxOWJjYTNkNDUifQ==

Lạc Thư Di giải thích: “Cũng tạm thôi, có được Thiên Hương Lệnh không có nghĩa là có tư cách tham gia đại hội Lang Nha, chỉ là có tư cách tham gia khảo hạch cuối cùng. Nhưng Thiên Hương Lệnh thì có nhiều lợi ích, có thể nghe Thánh trưởng lão giảng đạo, cũng có thể ra vào các bảo địa trong Cung Thiên Hương.”

Ads
';
Advertisement
x