Khóe môi Lâm Nhất nhếch lên một nụ cười lạnh, sự lạnh lẽo dâng tràn trong mắt, thoáng hiện sát ý. 

 

 

Tia sát ý ấy hiếm thấy vô cùng. Từ sau khi rời Hoang Cổ Vực, hắn đã ra tay không ít lần, nhưng thật sự nổi sát tâm thì đây là lần đầu. 

 

Khương Phong này dây dưa mãi không dứt, khiêu khích hắn hết lần này đến lần khác, thật sự coi Lâm Nhất là cục đất mà chà đạp lên sao? 

 

Nếu không vì hắn còn điều phải kiêng kỵ, lại thêm thực lực chưa ở trạng thái đỉnh cao thì chỉ cần sử dụng Thiên Khung Kiếm Ý chém một kiếm là Khương Phong này đi đời. 

 

Mà dẫu vậy, muốn giết tên này với Lâm Nhất cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì. 

 

Những trận chiến sinh tử hắn từng trải qua, số vong hồn bỏ mạng dưới mũi kiếm của hắn là điều kẻ kia không tài nào tưởng tượng nổi. 

 

Không hiểu tên kia lấy đâu ra tự tin mà dám vênh váo trước mặt hắn như thế. 

 

Mười ngón tay Khương Phong gảy đàn, tiếng cầm vang lên như suối chảy không dứt rồi càng lúc càng dồn dập. Đây chính là khúc Hỏa Phượng Liêu Nguyên vừa đàn khi nãy. 

 

Keng keng keng! 

 

Không gian lập tức trở nên nóng rực, như có ngọn lửa vô hình bùng cháy giữa hư không. Từng đợt âm ba từ đầu ngón tay gã tạo thành dư chấn áp sát về phía Lâm Nhất. 

 

Ầm! 

 

Mỗi một làn âm ba đều hóa thành một luồng hỏa diễm đáng sợ. Sắc mặt Lâm Nhất vẫn điềm tĩnh, bộ pháp trở nên linh hoạt khôn lường. 

 

Thân thể cường mãnh như dã thú của hắn bỗng trở nên nhẹ bẫng, tựa tiên nhân múa lượn ngay tại chỗ. 

 

Bịch bịch bịch! 

 

Vô số âm ba và vệt lửa đang xé gió lao tới hoặc bị hắn né tránh, hoặc bị hắn một quyền đấm nát. 

 

Cổ khúc uy lực mạnh mẽ, thoạt nhìn Lâm Nhất như đang rơi vào hiểm cảnh, tựa con thuyền cô độc giữa sóng dữ bất cứ lúc nào cũng có thể lật úp. Nhưng thời gian trôi qua, mặc đối phương đàn thế nào, từ đầu đến cuối Lâm Nhất không hề bị thương lấy nửa phần. 

 

"Sao lạ vậy?" 

 

"Khúc Hỏa Phượng Liêu Nguyên của Khương sư huynh chẳng phải rất mạnh sao?" 

 

"Đúng đấy, trong đợt khảo thí mười người ban nãy, hắn đạt hạng nhất kia mà, ngay cả Thánh trưởng lão cũng ban Thánh Huyền Đan cho hắn". 

 

"Động tác của Lâm Nhất như bắt đúng nhịp điệu của khúc Hỏa Phượng Liêu Nguyên này. Dường như hắn còn nắm vững khúc này hơn cả Khương Phong sư huynh". 

 

"Lạ thật!" 

 

Chẳng mấy chốc, đã có người nhìn ra manh mối, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. 

 

Sắc mặt Khương Phong hơi thay đổi, đồng tử co rút lại. Tiết tấu của khúc nhạc bỗng tăng tốc, mười ngón tay điên cuồng như nhảy múa trên dây đàn. 

 

Khương Phong cưỡng ép biến điệu, dùng tia lửa ngưng tụ thành một con Hỏa Phượng cất tiếng kêu chói tai. Đôi cánh phượng vừa sải, biển lửa vô biên trút xuống như muốn thiêu rụi vạn vật, đốt sạch bát hoang. 

 

Núi vắng nước mênh mang, lá rừng vi vu gió thổi. 

 

Chốn nào chẳng tiêu hồn, múa bóng trăng thanh! 

 

Lâm Nhất khẽ quát trong lòng, lĩnh ngộ ý cảnh Hỏa Phượng Liêu Nguyên thuộc về riêng hắn. Hắn như tiên nhân, một chân điểm xuống đất mà bắt đầu múa. 

 

Hắn xoay hai vòng rồi bỗng ngẩng đầu, khí thế nơi mi tâm bùng nổ. Ngay lúc Hỏa Phượng ập tới, hắn bất thình lình ra tay. 

 

Bát phương lặng tuyệt, một cơn giận động càn khôn! 

 

Trong mắt Lâm Nhất bùng nổ hỏa quang do lửa giận vô biên hóa thành. Mười vạn đạo long văn tím vàng xoay chuyển trong lòng bàn tay. Đầu tiên là lôi quang bùng nổ cuộn xoáy như biển cả, kế đó cuồng phong rót vào, một xoáy bạc hiện ra. 

 

Bí kỹ thượng cổ: vuốt Thương Long! 

 

"Thu!" 

 

Lâm Nhất nhấc tay chụp một cái, con Hỏa Phượng dài mười trượng vừa áp sát liền bị xoáy bạc trong lòng bàn tay hắn nuốt chửng. 

 

Khi năm ngón khép chặt lại thì "ù" một tiếng, mọi tia lửa tan trong hư không. Ảo ảnh Hỏa Phượng kinh khủng lúc nãy cũng biến mất như chưa từng tồn tại. 

 

Keng keng keng! 

 

Tiếng đàn vẫn vang lên nhưng khô khốc rời rạc, chẳng còn chút ý cảnh: nhạt nhòa vô vị, âm luật rối tung. 

 

"Cái...cái gì vậy?" 

 

Khương Phong đang đàn ngẩng lên nhìn, chết lặng tại chỗ. 

 

Những người khác trên thánh đàn Thiên Hương cũng bàng hoàng sững sờ. Quá đáng sợ! Chỉ khẽ chụp tay một cái mà nuốt trọn cả Hỏa Phượng! 

 

Đó là dị bảo do cổ khúc diễn hóa, đủ sánh với võ học hạ phẩm cấp Quỷ Linh! 

 

Ngoài thánh đàn, đệ tử các thế gia thánh cổ như Chương Mộ, Tả Hồng Vân, Hạng Phi Loan... nét mặt cũng thoáng hiện vẻ khác thường. 

eyJpdiI6Imh4WlwvWTdmQWRBV3c0WldaUk0rdExnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ijc1YjFiMWZHYmhjODBvbGhaUHBRbXdEaVo0Mm9oZk9HWDErK3E4TFVXbFJJQ1piSFg1eVduY3lQSWNKVWFLSzMiLCJtYWMiOiJlZTk2ODgyY2E5OTAwNWMyMmJlZjYwMTM3MzNiNjcxZjNmNDA1ZGQyZmZiN2I0NDdiZTJkZDE5NmE0ODExMGVmIn0=
eyJpdiI6Ik44K2hBZXZHNUdacktVSXZadDl2WWc9PSIsInZhbHVlIjoiaEZrOW9CMzR1TWd4Y3A0bEg0S3ZPa0RUeGVHeExCaWtcL2NXMm9iODhtN00wck90R3lGVnpLbmxaOE5iUitUOFc0bEpuYUhKWDN4bnl3dEZMYnM1VTZBWW8rSzUyWHV0VGh1XC80dXpqUDlKdWY3S3J4UUxGZTU0QWxzSmZxZWtMR3lQNytnallBaGZVK1hJU0ZrekVNNitkWUlcLzdveFRpWjJZNis1QTRHNmU0XC85eTRHTFhicW9BNHpLSkg2bzlndkdoRU1jS0JESlF6eTJvWmRDb2ZXVmgwcFhlZ2hTOGhVeTh6b2Y2U1ozdmg1UFQxZ1BKdU43ZFJNb1hBMXFKNXo0MFU2STZSV1MycytISTFzTGl2Q1lnPT0iLCJtYWMiOiI4YjZmYzg3MzQwZTRmODAyYTJmNGUxYmRjZGYxZTg0NmUyODlhMTA0NTMxMmY5Yzc2NmM2MzJiNTRkYjhjODdjIn0=

Ads
';
Advertisement
x