Sắc mặt Lâm Nhất hơi thay đổi, có chút căng thẳng. 

 

Mắt Mộc Tuyết Linh lóe lên ánh sáng, thản nhiên nói: “Đừng căng thẳng, đây là khí Thương Thần, được xem là linh khí đi kèm với Thương Thần Huyết, người thường chỉ cần luyện hóa một sợi là tu vi đã tăng mạnh, ngươi có thể thử, rất thần kỳ.” 

 

Lâm Nhất nửa tin nửa ngờ, hắn nhắm mắt, âm thầm vận công, sau đó hít thật sâu. 

 

Rầm rầm rầm! 

 

Từng luồng khí Thương Thần phát ra âm thanh xì xì, tuôn vào cơ thể Lâm Nhất. 

 

Khi mỗi luồng khí Thương Thần vào cơ thể, lập tức hóa thành dòng sông thánh khí cuồn cuộn, hội tụ về Tử Phủ trên biển Long Nguyên. 

 

Tiếp đó chảy vào xương cốt, vô số kinh mạch, cứ như vậy tuần hoàn liên tục. 

 

Tốn trọn hai ngày, Lâm Nhất mới luyện hóa xong chín luồng khí Thương Thần. 

 

“Thế nào?” 

 

Mộc Tuyết Linh nhìn hắn hỏi. 

 

“Rất kỳ lạ, cảnh giới của ta không tăng, nhưng mỗi Long Mạch đều được nuôi dưỡng mạnh mẽ, đạt đến độ dài hơn ngàn trượng, hơn nữa Long Mạch ngưng tụ và nặng nề hơn, rất thần kỳ...” 

 

Trong lòng Lâm Nhất rất chấn động, cảm thấy không thể tin nổi. 

 

Hắn chỉ biết rằng, sau khi tu vi đạt đến Long Mạch tầng chín, có thể từng chút rèn luyện Long Mạch. 

 

Ví dụ như sư huynh của hắn là Kiếm Kinh Thiên, khi đó Long Mạch đã dài đến hàng vạn trượng, che trời lấp đất, không thể tưởng tượng nổi. 

 

Chỉ cần ông ta còn tồn tại, những người khác trên bảng Long vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên. 

 

Tuy nhiên Kiếm Kinh Thiên là kỳ tài, trải nghiệm của ông ta không ai có thể sao chép, dù là Lâm Nhất cũng không thể. 

 

Kiếm Kinh Thiên bị kẹt trong Long Mạch hơn mười năm, vạn trượng Long Mạch với ông ta là gánh nặng. 

 

Nếu không thể bước ra, sớm muộn gì cũng sẽ bị Long Mạch nổ chết. 

 

Mà kỳ tài xuất chúng như ông ta, cũng tuyệt đối không nên bị kẹt lâu trong Long Mạch như vậy, thật sự không cần thiết. 

 

Mộc Tuyết Linh rất bình tĩnh, nói: “Đây chỉ là linh khí đi kèm Thương Thần Huyết thôi, nhưng Lâm Nhất, ngươi vốn đã sở hữu rất nhiều chí bảo, giờ có thêm Thương Thần Huyết, khi tin tức bị rò rỉ, người muốn giết ngươi e là nhiều không đếm xuể.” 

 

Lâm Nhất thản nhiên nói: “Cho dù không có những chí bảo này, người muốn giết ta cũng không biết là bao nhiêu. Chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt, Thương Khung Thánh Y, Khô Huyền Mật Thược, thần cốt Thanh Long... Bất kỳ món nào cũng đủ khiến cường giả cảnh giới Sinh Tử phát cuồng.” 

 

“Kẻ thù mà ta muốn đối phó, càng mạnh đến mức khiến người tuyệt vọng, ngoài việc khiến bản thân không ngừng mạnh lên, không còn con đường nào khác để chọn.” 

 

Trong lòng Mộc Tuyết Linh thầm tán thưởng, nàng ta thản nhiên nói: “Đúng vậy, kỷ nguyên Thần Long, người người như rồng, không cầu trường sinh, chỉ vì đuổi theo giấc mộng. Nếu không có áp lực, muốn trở thành Chân Long tuyệt đỉnh, muốn tranh phong cùng thiên kiêu cái thế của thánh địa, muốn lưu danh trên sách Thanh Long, tuyệt đối không thể.” 

 

Sách Thanh Long? 

 

Trong lòng Lâm Nhất khẽ động, đây là lần đầu tiên Mộc Tuyết Linh nhắc đến sách Thanh Long. 

 

Tuy nhiên hắn cũng không nghĩ nhiều, dù sao hắn cũng sớm đoán được, Mộc Tuyết Linh chắc chắn có liên quan đến sách Thanh Long. 

 

Đối phương không nói, hắn cũng không hỏi. 

 

“Nói đi, mười yêu nghiệt đứng đầu bảng Long ở Đông Hoang, Long Mạch dài bao nhiêu trượng?” Lâm Nhất lên tiếng hỏi. 

 

“Hạng mười bảng Long, ít nhất ba ngàn trượng. Cụ thể thế nào, bổn Thánh cũng không rõ, chắc chắn ai cũng có chỗ giấu tài.” Mộc Tuyết Linh nói. 

 

Quả không hổ là hạng mười bảng Long, quả thực không thể xem thường. 

 

“Nhưng so với sư huynh ta, dường như vẫn còn kém khá xa.” Lâm Nhất thản nhiên nói. 

 

“Kiếm Kinh Thiên sao?” 

 

Mộc Tuyết Linh nói: “Ông ta không bình thường, bản thân có khí vận lớn, nếu không có thủ đoạn của Thiên Huyền Tử, thời gian mười tám năm, ít nhất cũng là bán Thánh, thậm chí có thể là cảnh giới cấp Thánh.” 

 

Lâm Nhất kinh ngạc nói: “Khoa trương vậy sao? Mười tám năm mà từ Long Mạch thành Thánh?” 

 

Hắn thật sự không ngờ, sư huynh mình lợi hại đến thế. 

 

Mộc Tuyết Linh trầm ngâm nói: “Không như vậy thì sao có thể áp đảo Hoang Cổ? Các yêu nghiệt thánh địa Đông Hoang đều bị ông ta chèn ép không thở nổi, đến cả các thánh tử cũng không dám xuống núi hành tẩu. Nhiều người đều cảm thấy, chỉ cần ông ta trưởng thành, Kiếm Tông chắc chắn sẽ trở thành thánh địa.” 

 

Lâm Nhất lẩm bẩm nói: “Chẳng trách Thiên Huyền Tử ra tay tàn nhẫn như vậy...” 

 

Mộc Tuyết Linh tiếp tục nói: “Tuy nhiên từ bán Thánh đến cảnh giới cấp Thánh cũng rất phiền toái, trong đó còn nhiều biến số.” 

 

“Thánh trưởng lão dường như sắp thành Thánh rồi?” 

eyJpdiI6Imw3anJyWVVKRUJZdTVvc2o5MVJOc1E9PSIsInZhbHVlIjoidkhHK2puYkJSRWlNVnZpXC9oTFVzVzQxVHJCT3lOUnJCQkVVSzJBQ1VyeTJSN2xNTkRPNFExUStqR2d6STRsc0EiLCJtYWMiOiJhYTExN2FhMDIwMjUyNzI0ZDViMmFiYmNlM2E4MTE2ZTAyOThjOWEwNzMwN2I3ZTVhZTc5MDk4MjAwMzEwYTIxIn0=
eyJpdiI6Im1VV0FhRENhUHFOZlRuZVBGWmQ2Vnc9PSIsInZhbHVlIjoiTVQzdFRlWW85eFwvdVRKSDBDa3hnaU1ISjZSY21oNUV5aVJcL3J5WFlXT2pRcklGeVhZejJuMGNZVUlxS1FRWXFObzNQalRmUlV3ajJ1VTlnT2pSUWJ1dW9KZUdtYlNhbkNDVlg4YjhpdE5mMVpkVmVuK2pURmhJWm5vaTBtZXZrQk1TNUV2WkgwdVdHcTJHOGNNNHl2YmtZNTdKblwvb3hnZExzNWNrZkZyTjdFODJZbHlrZEFkeUwwR0FYN0NoOTU4UG9cL3BlU041SmlKRmZRQU5SMWVFS3g2ZTFcL0FHR3MwXC9RZVpuU0E2cjFYeERod0g4d1pJdU13dDliWnZHNmF2MUxLTXB4YmlGU240OFNcL2JQbW5OTVhTdWUzWDcxaDVuQlNTc2duNmNHc2dBPSIsIm1hYyI6IjI2OGU0YTdiNDk1MWVjMGY0OWY5ZGY0MTU5NDkyZWNjNWQ1NWQ1ZjVkOGQ5NmNkYTJiMTY0NDRjNzQ0YTQ5MzYifQ==

“Làm gì dễ vậy, từ bán Thánh đến cảnh giới cấp Thánh chỉ có một bước, nhưng bước này khó như lên trời. Cũng là bước dễ xảy ra vấn đề nhất, chỉ cần sơ sẩy, mọi công sức đều đổ sông đổ bể.”

Ads
';
Advertisement
x