Bốn công tử tổ chức trà hội võ đạo, đứng từ góc độ của bọn họ, không có lý do gì không đến. 

 

Thứ nhất là mở mang tầm mắt, thứ hai là luận bàn với đồng lứa, khiến thực lực của bản thân tiến thêm bước nữa. 

 

Nếu ta vẫn còn ở đó, chắc cũng ở trong số bọn họ nhỉ? 

 

Trong lòng Lâm Nhất nghĩ vậy, không khỏi dâng lên nỗi bi thương. 

 

“Trong cùng thế hệ bọn họ rất mạnh rồi, chỉ là thiếu một người cầm đầu thôi, nếu như công tử Táng Hoa còn sống, cho dù là yêu nghiệt thánh địa, cũng tuyệt đối không dám coi thường bọn họ.” 

 

Mai Tử Họa thản nhiên nói: “Có thể xem như là thế hệ hoàng kim mới của Kiếm Tông, vài chục năm, trăm năm sau, chắc chắn sẽ quật khởi, đáng tiếc... Sinh không gặp thời.” 

 

“Là ý gì?” 

 

Lâm Nhất nâng ly rượu nói. 

 

Mai Tử Họa cười nói: “Ngươi không biết à? Hiện nay ở Đông Hoang, ai mà không biết Dao Quang Kiếm Thánh, vì cứu công tử Táng Hoa, trúng kế của Thiên Huyền Tử, thọ nguyên sớm đã không còn bao nhiêu. Dao Quang không còn, Kiếm Tông sao tồn tại được nữa?” 

 

Khóe miệng Lâm Nhất giật nhẹ, Mai Tử Họa không chú ý, y đang nhìn về phía đám người Diệp Tử Lăng, nói: “Đi thôi, đã từng gặp, ta đưa ngươi đi chào hỏi người phụ nữ kia.” 

 

“Không hứng thú.” 

 

Lâm Nhất đứng dậy rời đi. 

 

“Vậy thì ta chỉ đành đi một mình...” Mai Tử Họa cười nói. 

 

Vút! 

 

Nhưng y vừa xoay người, đã bị Lâm Nhất nắm cổ áo sau gáy kéo trở về. 

 

“Ngươi dám có ý đồ với nàng ấy, ta thiến ngươi!” 

 

Lâm Nhất nhìn y, lạnh lùng nói, nói xong không để ý đến y nữa. 

 

Mai Tử Họa lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, cười nói: “Được rồi, hiểu ý ngươi rồi, ta giúp ngươi canh chừng, ai dám động đến nàng ấy, ta giúp ngươi ra tay thiến gã.” 

 

Lâm Nhất không nói gì, đẩy y về chỗ cũ. 

 

Nhìn Lâm Nhất đi xa, Mai Tử Họa nâng ly rượu, chậm rãi cười nói: “Tên này thú vị đấy. Lâm Tiêu, rốt cuộc có phải tên thật không đây?” 

 

Lâm Nhất rời khỏi lầu Phong Lôi, trong lòng không yên, sau khi bước ra khỏi cửa đã không nhịn được ngẩng đầu nhìn. 

 

Ai ngờ vừa nhìn đã thấy, trên lầu cao Diệp Tử Lăng đang nhìn xuống con phố bên dưới. 

 

Ánh mắt hai người giao nhau, Lâm Nhất lập tức ngây ra, vô số chuyện cũ hiện lên trong đầu. 

 

Ngay sau đó, khóe miệng hắn không tự chủ được mà lộ ra ý cười. 

 

Xưa nay Diệp Tử Lăng luôn kiêu ngạo như vậy, nay rốt cuộc cũng có vài phần phong thái của cha nàng ấy. 

 

Trong lòng Lâm Nhất dâng lên chút an ủi, tín niệm mà mình đã bảo vệ trong chiến trường Hoang Cổ năm xưa, thật sự đã có thu hoạch. 

 

Tám nghìn năm công danh phủ bụi, chín vạn dặm kiếm quang tung hoành. 

 

Hạo nguyệt trường tồn, Kiếm Tông bất hủ, 

 

Chúng ta ở đây thề nguyện, thanh kiếm này nhất định trung thành với Kiếm Tông, sớm muộn gì, Kiếm Tông cũng sẽ trở về thánh địa. Chúng ta một lòng với kiếm, sống chết không sợ. 

 

Hắn khẽ cười, xoay người đi về phía cung Thiên Hương. 

 

Nụ cười này khiến Diệp Tử Lăng vốn định không nhìn nữa thì hơi chăm chú, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ nghi hoặc. 

 

“Sư muội, muội đang nhìn gì vậy?” 

 

Mộc Tuyết Cầm ngồi bên cạnh tò mò hỏi. 

 

“Thấy một người, hình như là người đối diện với Mai Tử Họa khi nãy.” Diệp Tử Lăng thản nhiên nói. 

 

Mộc Tuyết Cầm lập tức nói: “Mai Tử Họa tính tình kiêu ngạo, cổ quái cuồng vọng, xưa nay không coi ai ra gì, người ở bên cạnh y chắc cũng không phải hạng tốt đẹp gì.” 

 

Diệp Tử Lăng gật đầu, không nói thêm gì. 

 

… 

 

Trở về cung Thiên Hương. 

 

Trong lòng Lâm Nhất vẫn khó yên, hắn hít thật sâu, ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện thánh thể song sinh. 

eyJpdiI6InJwTmRKcGpHWHlFU0o2K0NpdVc0Q0E9PSIsInZhbHVlIjoiTnV1dnlsaklMdGx3WXMxSk4rcXZjTWZDNVdoM1VHdDR5cUV6OUNvVzZMbXIwNnJpRUkyV2VnaURFMGxcL3U3dHgiLCJtYWMiOiJmODBlYWZiMmU0OWYxMTYzYzZhZGU5NTVmOGIzYzhkNWNkNGM3ZmU0NmFmZWVmZGMxZjdiZTk4Zjc1OGZjNDcwIn0=
eyJpdiI6IlwveDZBSURWNTRRWUNaRk9cL3J4amJDQT09IiwidmFsdWUiOiJzNURLQXdnczgzVmRBVFYxclpnU1FTZTNva043akl4ajFicGsxcjIyNTljUUdoQ3B6K1pnK3NcL1cxT1VSZTF6MENPWmZvTUNmVEFxRzlMcjhOWmtNZEwweGM1eTVOSDBxektZbjdveFZ1VXNLU05FemhFdnkrejVpaytnUDArT285QVp5R0lHbjFDXC9vcERMMW5KZ0hBVHR2K2lkc3EzaVZOYkxFenIxOWYrYzlzbFp1UVNzRHJjcDh0Rng0N0hGbUtxdkxpZFdxWlwvMVNRR3FGNVpIYjNoaTN4TThYQW1HNTRTZm40ZTZqNTRZMitUaVNERnVTWVlvcEZjYjlWa055cGREV2Z3XC9zMFhYdGdSWUw0TXZSa1wvMzlJd0NuK0FHMCt3SjR2ZTRXbDN5aUJrT2xvbzJUcGJISk9pWk8wa29LVjh5aHV1RHdKa1kxRWxROFBqQklZUFRneEU5VmI0WjZ2eTVcL0tTMUh0aUhRTXdpTERpSnVDQlwvN0FSMlpSUVc5IiwibWFjIjoiNWQzYzRmOGFmMWE5ZmYzYzJkZmJmZDhlMjQ0ZmNkYTA2MTc1ZTNiYjkwZWQxZmM4MzE3MDcxMzMyMGIxNmFkNiJ9

Không bao lâu, thánh thể Thương Long cũng vận chuyển theo, huyết khí hùng hậu sôi trào lên.

Ads
';
Advertisement
x