Phá bỏ trói buộc của trời đất, vạn địch mạnh mẽ, ta chỉ cần một kiếm! 

 

 

Ba ngày sau, Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi xuất phát, tiến về Lôi Đảo. 

 

Ngoài bốn đại khu chủ thành Thánh Thiên Vực, vùng biển xung quanh nó còn bao gồm hàng trăm hàng nghìn hòn đảo. 

 

Bởi vì đảo này hẻo lánh hoang vu, mỗi kỳ trà hội võ đạo đều được tổ chức trên Lôi Đảo. 

 

Lôi Đảo cách thành Thánh hơn mười vạn dặm, đường biển phức tạp, xuất phát từ thành Thánh Thiên Vực cũng cần thời gian nhất định. 

 

Khi hai người rời khỏi cung Thiên Hương, có thể cảm nhận rõ ràng, bầu không khí trong thành Thánh đã trở nên rất khác. 

 

Trên đường có rất nhiều người đi bộ, đều đang hướng đến Lôi Đảo. 

 

“Nghe nói trà hội võ đạo lần này, yêu nghiệt bảng Long của sáu đại thánh địa Đông Hoang đều đến, không biết tứ công tử có chống đỡ được tình cảnh của thành Thánh Thiên Vực chúng ta không.” 

 

“Khó nói lắm, người đến từ sáu đại thánh địa Đông Hoang đều là kẻ tàn nhẫn! Đặc biệt là Cơ Lăng Phong của Thần Hoàng Sơn, từ sau khi Kiếm Kinh Thiên biến mất, gã luôn giữ vị trí số một bảng Long, e rằng tứ công tử không phải đối thủ của gã, lần này vị trí thứ nhất chắc chắn vẫn là gã.” 

 

“Hà hà, Cơ Lăng Phong rất mạnh, nhưng Diêm Xích Hỏa của Thiên Viêm Tông cũng không yếu đâu. Đó cũng là tên biến thái, chiêu Đao Lửa của gã đã giết chết hơn mười cường giả nửa bước cảnh giới Sinh Huyền.” 

 

“Chuyện này cũng không có gì bất ngờ, người của sáu đại thánh địa chắc chắn sẽ tỏa sáng, vị trí thứ nhất của trà hội võ đạo lần này, hoặc là người đứng đầu trong sáu đại thánh địa, hoặc là một trong bốn công tử, chỉ không biết liệu có người từ thế lực khác có thể trỗi dậy không.” 

 

“Hừ, ngươi nghĩ nhiều rồi. Người của các thế lực khác, e rằng đến tư cách vào hạng hai mươi cũng không có, rốt cuộc Đông Hoang vẫn là do sáu đại thánh địa làm chủ, bốn công tử vốn dĩ đều là người của thế gia Thánh Cổ, còn có Đế quốc Thần Long hậu thuẫn, người khác dựa vào cái gì để tranh đấu với họ?” 

 

… 

 

Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi đi trên đường phố, người đội nón lá, người đeo khăn che mặt, đều rất kín đáo. 

 

Đi dọc theo đường, hầu như ai cũng đang bàn luận về trà hội võ đạo. 

 

“Có vẻ như trà hội lần này, quả thực có chút khác biệt.” Nguyệt Vi Vi nhìn Lâm Nhất mỉm cười nói. 

 

Lâm Nhất khẽ gật đầu, dị động của Huyền Vũ Khư Hải đã thu hút tất cả yêu nghiệt bảng Long của sáu đại thánh địa đến. 

 

Trong thời gian ngắn không thể tiến vào vùng biển kia, hiện tại đúng lúc diễn ra hội, thế nên thanh thế cũng lớn hơn. 

 

“Ta nghe nói trà hội võ đạo lần này, người đứng ra chủ trì chính là Phong Duyên Quân, gã đã cho tổ chức sớm hơn một tháng.” 

 

Nguyệt Vi Vi thản nhiên nói. 

 

Phong Duyên Quân! 

 

Hai mắt Lâm Nhất hơi nheo, hắn có ấn tượng rất sâu với người này. 

 

Lúc trước tại yến tiệc Tây Viên, người này vô cùng ngông cuồng, thậm chí còn khinh thường ra tay với Lâm Nhất. 

 

“Dã tâm gã rất lớn, luôn âm thầm bày bố cục diện, muốn giành lấy danh hiệu đứng đầu bảng Long.” Nguyệt Vi Vi tiếp tục nói. 

 

“Gã muốn giành vị trí đầu? E rằng muốn lấy lòng Đế quốc Thần Long, ta thấy không dễ vậy đâu.” Lâm Nhất không có thiện cảm gì với người này. 

 

Hai người tùy ý trò chuyện, nửa ngày sau thì đến Lôi Đảo. 

 

Đó là hòn đảo quanh năm bị sấm sét bao phủ, bốn phía hoàn cảnh khắc nghiệt, phía trên đảo mù mịt một tầng sương tím nhạt. 

 

Lôi Đảo có diện tích rộng lớn, địa điểm tổ chức trà hội nằm ở trung tâm đảo, gọi là quảng trường Lôi Huyết. 

 

Quảng trường Lôi Huyết có chu vi mấy chục dặm, được tạo thành từ đá Lôi Kim, được tưới máu thánh thú. Sau khi bị nhuộm máu, đá Lôi Kim trông càng dữ tợn, tỏa ra bầu không khí hoang dã và cứng cỏi. 

 

Đá Lôi Kim cho dù là cường giả cảnh giới Sinh Tử ra tay, cũng không thể dễ dàng phá hủy, còn thêm được tưới bằng thánh huyết, thì càng thêm cứng rắn. 

 

Bên ngoài quảng trường Lôi Huyết có người canh giữ, nếu không có thiệp mời, nhất định phải vượt qua khảo hạch mới có thể lên quảng trường. 

 

Bên trong quảng trường có rất nhiều đình đài, phân bố bốn phía. 

 

Chính giữa quảng trường là khu vực được tưới bằng thánh huyết, để trống làm chiến đài. 

 

Lúc này, trên quảng trường Lôi Huyết đã tụ tập rất nhiều anh kiệt. 

 

Vốn chỉ là buổi tụ họp riêng tư, nhưng bởi vì Kiếm Kinh Thiên rút lui khỏi bảng Long, nên trà hội lần này trở nên náo nhiệt như vậy. 

 

Thời gian trôi qua, số người càng lúc càng nhiều, chẳng mấy chốc các cột đá đều chật kín người. 

 

“Quả nhiên là thánh huyết...” 

 

Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn, phát hiện máu nhiễm trên chiến đài Lôi Huyết, tỏa ra khí tức kinh người. 

 

Nếu thực lực không đủ, chỉ riêng uy thế của thánh huyết thôi, cũng đủ khiến nhiều người không chịu nổi. 

 

Hắn đột nhiên trở nên hứng thú hơn với trà hội võ đạo. 

 

Quảng trường Lôi Huyết quy tụ đông đảo yêu nghiệt bảng Long, lúc này vô cùng náo nhiệt, có người quen nhau đã sớm tụ họp trò chuyện. 

 

Ánh mắt Lâm Nhất đảo qua, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng của đám người Diệp Tử Lăng, khẽ thở phào nhẹ nhõm. 

 

Đúng lúc này, luồng khí tức nóng rực và hùng hậu ập đến, trên bầu trời vang lên tiếng rít chói tai, tất cả mọi người không tự chủ mà ngẩng đầu nhìn lên. 

eyJpdiI6IjRJTG9PQk81VUhkXC96M3I3REdJcTZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFpazhMY2doV3dpY2tjVitadTBkcUxEckhZQmJ1cklNTkltWDBGd0NwN3pYTFwvaW53NjdVSDRma0ZEcEl2T1lcLyIsIm1hYyI6IjhlZDE0MmRhMTAyN2FmYTgwNjQ5N2FlNmVkMDdlNTNkZDQyY2JmYzFkOTFkZWM0Y2MzNTdiOWMyNDNlYWFjNjkifQ==
eyJpdiI6IlhyeGVtVXdWZE5wWTlaK1YyVGp5Rmc9PSIsInZhbHVlIjoiYW9JT3BsTks3OXBGWlJ0SktRYzE5K0lya3hQdG1MbXFlVmdGRTdrZmJLdERFN0IzNEgxbkErK3ZGWVkzYWJwK2R1YVY3amlIMEhXUVFUUjh1R00xa01KMG5UZTlmcTlHa1ZHNm9sMzN4WCtMM2JvOTd0aFVuSEZmdWlPN1dhS0VNWFNPR0FqZ2h1VU9USjh3UW5GMmNQT3ZkQ21UaUl4WWN6V21oTUFLMFJTQUkxZklHeFlESVhRWVBHa3JMODNnV01lMHBLenNPK3lEUjdlOUQ5SUpUenlleFBoR0duZE04UldSWXBVcGx3ND0iLCJtYWMiOiJhYzM5MDQ3ZGM3YzRhMjUxNjZjYWJiNzdiMDFhMTk2YTg5ZDU3MzBjYzEyMzVlZjY1OTMyNTY5NjNhYWI2YzI3In0=

Ads
';
Advertisement
x