Thánh huyết chạm đất lập tức bốc cháy, dư âm khủng khiếp lan tỏa, Lâm Nhất vẫn còn giữa không trung hoàn toàn không thể né tránh.
Phong!
Trong lòng Lâm Nhất khẽ quát, người còn giữa không trung đã giơ tay đẩy ra, nghĩa sâu xa của Thương Long, chưởng khống Phong Lôi.
Lập tức, gió ở sau lưng hắn hóa thành biển rộng, tạo thành sóng lớn vô hình lao tới.
Bùm!
Hai luồng khí lưu va chạm, phát ra tiếng nổ rung trời, Lâm Nhất khẽ rên lên.
Chỉ là dư âm, cũng đã khiến hắn bị thương nhẹ.
Một, hai, ba... Chỉ qua ba lần thở, thánh thể Thanh Long đã khiến vết thương hoàn toàn hồi phục.
Phun ra trọc khí, Lâm Nhất hạ xuống đất, vết thương đã hoàn toàn hồi phục như ban đầu.
“Chắc cảm giác khó chịu lắm nhỉ?”
Tư Không Nguyên cười nham hiểm, không hề hay biết vết thương của Lâm Nhất đã khôi phục hoàn toàn.
Vèo!
Gã nhảy lên, cơ thể lộn vòng trên không, vừa khéo đáp xuống đầu chuôi của cây trường thương cắm trên mặt đất.
Vù vù vù!
Thân thương rung lên như dây cung, bật Tư Không Nguyên ra ngoài.
Ầm!
Khoảnh khắc bị bật ra, toàn bộ uy lực hùng hậu còn sót trên thân thương đều được Tư Không Nguyên gia trì lên người mình.
“Thần Quang Diệt Thế!”
Sau lưng gã, nhật nguyệt biến ảo, Tư Không Nguyên mượn thế tung quyền từ xa về phía Lâm Nhất.
Vút vút vút!
Liên tục lóe lên ba lần, mỗi lần lóe lên đều tung quyền, mười vạn đạo long văn tím vàng rót vào nắm đấm. Nhìn bề ngoài tưởng như bình thường, nhưng từng quyền đều đánh tan những luồng ánh sáng đang lao đến.
“Lạc Nhật Trảm!”
Tư Không Nguyên vẫn đang giữa không trung, tốc độ không hề giảm, lập tức áp sát Lâm Nhất.
Choang!
Khi gã hạ xuống đất, hai tay nắm chặt, bắt lấy cây trường thương bay về từ xa, khiến thánh thương có hoa văn nhật nguyệt như ngọn núi nện xuống.
Rắc rắc rắc!
Không khí bị đòn này nghiền nát, dù Lâm Nhất né rất nhanh, vẫn bị dư âm của thánh thương rơi xuống quét trúng.
“Chết đi!”
Khí thế Tư Không Nguyên như cầu vồng, trường thương quét ngang, Lâm Nhất nghiêng người, tay phải nhẹ đẩy ra.
Biển gió bao lấy hắn, khiến dư âm hóa thành vô hình.
Lôi!
Khi lòng bàn tay chạm vào trường thương, tia chớp bùng nổ, tay Lâm Nhất như vuốt rồng đẩy ngược trường thương trở về.
Tia chớp lóe sáng, dọc theo thân thương nổ đùng đoàng, cánh tay Tư Không Nguyên tê rần suýt nữa không cầm nổi trường thương.
Chín đạo Long Mạch cuồng bạo, Tư Không Nguyên đánh ra tia chớp, tay kia đổi hướng vung thương tiếp tục quét tới.
Đòn vừa rồi, Lâm Nhất cũng không dễ chịu gì, thấy trường thương đánh tới lần nữa.
Theo bản năng hắn vận dụng Long Nguyên, nhưng vừa mới động đến Long Nguyên, lập tức cảm nhận được áp lực khủng khiếp từ trên trời giáng xuống, như thể long kiếp có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.
Trời đất đột nhiên thay đổi, mây sấm dày đặc, sấm nổ liên tục.
Lâm Nhất hoảng sợ bừng tỉnh, vội thu Long Nguyên về trong phạm vi có thể kiểm soát, áp lực từ trời đất mới hơi giảm bớt phần nào.
Bất đắc dĩ, hắn thu tay phải, dùng tay trái đẩy mạnh cuồng phong nghênh đón.
Phong có thể hóa giải lực, Lôi có thể phản kích, dựa vào thánh thể Thanh Long thì vẫn có thể ứng phó.
Vút vút vút!
Tư Không Nguyên càng đánh càng hăng, Lâm Nhất vừa đánh vừa lùi, trên thế trận liên tục bị đối phương áp đảo.
Thế nhưng dần dần, mọi người bắt đầu nhận ra điều gì đó không đúng.
Nhìn qua Lâm Nhất như đang bị đánh, không còn sức phản công, nhưng thực tế luôn ra đòn nhẹ như không. Rõ ràng là đòn sấm sét có sức mạnh cuồng bạo, nhưng sau khi hắn xuất chiêu thì nhẹ nhàng như mây trôi.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất