Giang Dã là người Tôn Triêu Dương nhờ liên hệ giúp.   

 

Ông ta là một giáo viên tại một trường huấn luyện ở thành phố Hán.  

 

Cũng có chút danh tiếng trong giới.  

 

Nghe nói thông thường những học trò được ông ta dạy dỗ, không có người nào không thành công thi vào học viện thể dục thể thao thành phố Hán.   

 

Chính vì xác suất thành công cao, nên ở trong giới ông ta được người khác xưng thành bậc thầy đào tạo huy chương vàng.  

 

Ý nghĩa không nói cũng rõ, nếu như có ông ta thì việc thi vào học viện thể dục thể thao thành phố Hán nắm chắc chín phần.   

 

Có thể nói là có nắm trong tay một tấm bùa hộ mệnh.  

 

Xét về khía cạnh này, tính cách của Giang Dã cũng nổi tiếng trong giới.  

 

Ông ta không thích bất cứ ai vi phạm quy tắc của mình và không tuân theo cách làm của ông ta.  

 

Hôm qua ông ta đã hẹn với Tần Kiệt lúc ba giờ.  

 

Nhưng bây giờ đã là hai giờ năm mươi phút.  

 

Nhưng ông ta vẫn không thấy bóng dáng của Tần Kiệt đâu.  

 

Điều này khiến ông ta vô cùng khó chịu.  

 

Ông ta không ngừng nhìn đồng hồ trên cổ tay, nhìn về thầy Lữ và con trai ông hết lần này đến lần khác, vô cùng bất mãn.   

 

"Còn năm phút nữa, người mà các người phó thác vẫn còn chưa tới, xem ra anh ta cũng sẽ không đến đây! Chuyện con trai ông có thể dừng lại ở đây rồi! Tôi còn có việc khác, tôi đi trước đây!"  

 

Giang Dã thở phì phò rời đi.  

 

Thầy Lữ hoảng sợ, vội vàng chắn trước mặt ông ta.  

 

"Ông muốn làm gì?", Giang Dã lạnh lùng nói.  

 

"Thầy Giang, không phải còn năm phút nữa sao? Chờ một chút đi! Nói không chừng cậu ấy đang trên đường đến và bị kẹt xe chẳng hạn?", thầy Lữ khẩn cầu nói.  

 

"Tôi đã đợi hơn ba mươi phút rồi, như vậy đã nể mặt lắm rồi! Các người còn muốn như thế nào nữa! Tránh ra cho tôi!", Giang Dã quát.  

 

Bụp ~  

 

Thầy Lữ quỳ xuống.  

 

Ông ta còn kéo cả con trai quỳ xuống đất luôn.  

 

"Các người làm cái gì vậy? Đứng lên!", Giang Dã cau mày, có chút không vui.  

 

Hai người họ quỳ trước chốn đông người như vậy sẽ khiến người khác đàm tiếu.  

 

"Thầy Giang, nếu thầy không đi thì hai chúng tôi mới đứng dậy!", thầy Lữ khẩn cầu nói.  

 

"Ông cho rằng thời gian của tôi không đáng giá đúng không? Các người muốn quỳ thì cứ quỳ đi! Mặc kệ các người!"  

 

Giang Dã vòng qua hai cha con thầy Lữ, bước sang một bên.   

 

"Thầy không thể đi!", thầy Lữ đuổi theo nắm lấy cánh tay của Giang Dã, không cho Giang Dã rời đi.  

 

Đây chính là cơ hội duy nhất của ông ta, cũng là cơ hội cuối cùng.  

 

Nếu như bỏ lỡ, con trai ông ta coi như xong rồi.  

 

Dù thế nào thì ông ta cũng muốn Giang Dã đợi đến lúc Tần Kiệt xuất hiện.  

 

"Buông tay! Nếu không, tôi báo cảnh sát đấy! Tôi sẽ tố cáo các người tội quấy rối!", Giang Dã tức giận trừng mắt nhìn thầy Lữ, uy hiếp nói.  

 

"Thầy Giang, Lữ Bộ Thanh tôi chỉ có một đứa con trai! Nếu như nó bị hủy hoại thì tôi sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa! Xin thầy chỉ đợi một lúc thôi! Chỉ cần thầy đợi giám đốc Tần tới, cái giá nào tôi cũng có thể trả! Có được không?"  

 

Vì tương lai của con trai, Lữ Bộ Thanh có thể vứt bỏ hết mặt mũi.  

 

Nhưng mà ~  

 

"Con của ông có bị hủy hoại hay không liên quan gì đến tôi? Tôi đã nói rồi, tôi đã nể mặt lắm rồi! Nhưng mà Tần Kiệt kia vẫn không xuất hiện! Loại người không có khái niệm thời gian như cậu ta là loại người tôi ghét nhất! Cũng là loại người tôi xem thường nhất!"  

 

"Ông không cần nói gì nữa! Chuyện của con ông, tôi không giúp được! Buông tay ra!"  

 

"Thầy Giang, cầu xin ông! Tôi dập đầu trước thầy, có được không!"  

 

Bụp bụp ~  

 

Lữ Bộ Thanh thật sự dập đầu.  

 

Một cái, hai cái, ba cái.  

eyJpdiI6IjhQS2FmS2pNUDBHYnRubXZUTFJuR2c9PSIsInZhbHVlIjoiT09LR3Jpb1wva0wraVVaRkRoM2VnWDh2TG02RkhsWFRGbHdiV2c4ZDJJUjNBVW04TzlsdkdzUnpjSHlKbDlndmMiLCJtYWMiOiIzNzExNmQ0Nzg4YjhmMjg4YzhiOGFmN2Y0MjA0ZWNiNGYzNjJkYjU0MzdiYmJhZTQ1M2Q1OWQwMDhjNGYxMmQ3In0=
eyJpdiI6ImVvVU4rRjFscUJ0Z1wvU1lCWXVUbEl3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Imh5RVY3Ylp4eWpRbXZUSHBvTlwvSERcL3VsMXpkTDRSK0hQOVYyNHJvRjJiRVwvamFIU1NFUzhXKytIMzU1RE1TdDFNVmJpQzI1Q015cjBsVmlYamEwQ0NXM0NORTRlVFR5OG9UQjB5am96VUFcLysxNkdkNGIyVEd4TlNGZWdnNnpjcEtUdzNPbDhxZHA2QUNRZU1OdEZ1bEJ2REZSck41XC92U05BOE9aWGViaFVJPSIsIm1hYyI6ImUyZGViMDUyYTQ1NzczNWIyNzhkOTkyZjU4OTYzMTg5MWE5NGJiN2U5MTcxMzI1ZTA0ZDcwYmFlMzU5NjM3MDEifQ==

Sau khi dập đầu xong, trán ông ta xanh tím hết.  

Ads
';
Advertisement
x