Chương 1203: Mở thông đạo

“Ha ha, lần này ta đã tìm được một đại lục đổ nát, hơn nữa vừa hay tiết điểm không gian lại ở thành Ma Quỷ, đồng thời đại lục đổ nát này lại có diện tích hạn hẹp, chắc có từ thời xa xưa, bị ăn mòn dần chỉ còn lại chút xíu như vậy”.

Ngũ Hành Cực cười lớn nói: “Đại lục này tên là Phong Vẫn, ở đó có một môn phái tên Phong Vẫn Môn. Phong Vẫn Môn này nghe đâu trước kia còn mạnh hơn cả tiểu thế giới Ngũ Hành của chúng ta đấy”.

“Nhưng sau này không biết tại sao lại bị tiêu diệt, song ta nghĩ chắc chắn nơi đây sẽ là chỗ rèn luyện tốt nhất cho các đệ tử”.

“Hơn nữa, điều quan trọng hơn là nơi này có nguồn gió tồn tại”.

Nguồn gió!

Nghe thấy vậy, Mục Vỹ hơi giật mình.

Gió chính là một trong những nguyên khí thuộc Cửu Thiên Tụ Thiên Khí mà Mục Vỹ đang tu luyện, hơn nữa các nguyên khí khác hắn đã thu thập đủ rồi, chỉ còn thiếu mỗi nguyên khí phong nữa thôi, vì thế Tru Tiên Đồ mới phải thay thế nguyên khí này.

Bởi vậy bây giờ, khi nghe thấy tin này, Mục Vỹ mới có vẻ kích động.

“Nguồn gió!”

Nghe thấy vậy, năm vị tông chủ cũng vô cùng ngạc nhiên.

Cách gọi chính xác của nguồn gió chính là khởi nguồn của gió.

Có thể nói nguồn gốc của gió là sự phân tán của nguồn gió, mà đây lại là tất cả cội nguồn của gió.

Xem ra Phong Vẫn Môn ở đại lục Phong Vẫn chủ yếu tu luyện sức mạnh nguyên khí phong rồi.

Loại sức mạnh này có vẻ vô dụng với các võ giả của tiểu thế giới Ngũ Hành, nhưng thật ra không hẳn là vậy.

Nếu có thể nắm chắc nguồn gió thì có thể thi triển đao gió.

Yếu như gió mà di chuyển với tốc độ nhanh thì sẽ tạo thành đao gió, đao gió vô hình, nhưng giết người thì nhanh như chảo chớp.

Điều quan trọng hơn nữa là nắm vững nguồn gió sẽ giúp võ giả nâng cao sức mạnh và võ kỹ của mình lên mức tối đa.

Ví dụ như đệ tử của Hoả Hành Sơn, họ có thể mượn nguồn gió để tiếp xúc với chân nguyên thuộc tính hoả trong người mình, lửa mượn thế gió phải gọi là mạnh gấp trăm lần.

Còn với đệ tử của Ngũ Hành Thiên Phủ thì nguồn gió còn có ý nghĩa phi phàm hơn.

Các đệ tử lập tức bàn tán xôn xao.

Xem ra cuộc thi Ngũ Hành Vực lần này sẽ đắc sắc lắm đây!

“Ha ha, các vị, sức mạnh của nguồn gió rốt cuộc như thế nào, chắc không cần ta phải giải thích nhiều nữa. Lần này, nếu không phải đại lục đổ nát này quá hoang tàn, chắc ta cũng không nhịn được mà tới đó rồi!”

Ngũ Hành Cực cười lớn nói: “Nếu mọi người đã tập trung đông đủ, vậy thì chúng ta xuất phát, cho các đệ tử vào đi thôi”.

Dứt lời, Ngũ Hành Cực vung tay, một tiếng động lớn vang lên.

Cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba!

Trông thấy cảnh giới của Ngũ Hành Cực, tông chủ của các môn phái đều phải ngây người.

Hầu hết bọn họ đều đang dừng ở tầng thứ hai cảnh giới Sinh Tử, còn các trưởng lão trong môn phái cũng chỉ ở tầng thứ nhất thôi.

Nhưng Ngũ Hành Cực của Ngũ Hành Thiên Phủ đã ở tầng thứ ba rồi, hơn nữa còn có thêm mười mấy trưởng lão ở cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất nữa.

Thêm nữa còn có Ngũ Hành Đại Đế nhiều năm chưa xuất hiện, xem ra lần này khó đoán được kết quả rồi.

Tuy là vậy, nhưng họ đều biết rằng bây giờ chẳng thể thay đổi được gì nữa.

“Mở!”

Tay Ngũ Hành Cực ngưng kết ra một Ngũ Hành Thần Ấn.

Sức mạnh của cả năm thuộc tính kim, mộc, thuỷ, hoả và thổ đều hiện ra.

Trông thấy cảnh tượng này, Mục Vỹ phải ngẩn người.

Chắc chắn cảnh giới của Ngũ Hành Cực cao hơn Hoả Lân, xem chừng ngang cơ với Cửu Nhi rồi.

Hơn nữa, người này còn có bản chất ngũ hành, riêng điểm này thôi đã đủ mạnh rồi.

Ngoài ra, Mục Vỹ còn biết một điều.

Bảy tầng cảnh giới Sinh Tử gồm Tam Chuyển Sinh, Tam Chuyển Tử, tầng cuối cùng là sự chồng chéo của sự sống và cái chết, một khi vượt qua thì sẽ tiến vào cảnh giới Tiên Nhân.

Tiến vào Tiên Nhân thì sẽ không sống ở các tiểu thế giới nữa, mà sẽ phi thăng lên đại thế giới.

Đây chính là giới hạn của quy luật thế giới.

Nhưng đại thế giới Vạn Thiên trong mắt con người ở hạ giới còn có một cái tên rất kêu khác là Tiên Vực.

Ngày xưa, Mục Vỹ cũng luôn hướng về nơi này.

Nhưng thật ra, làm gì có Tiên Vực, đó chỉ là một cách gọi tôn kính của người trần thế dành cho đại thế giới Vạn Thiên thôi.

Còn nơi đó chỉ là một thế giới võ giả cao cấp hơn thôi.

Những người được gọi là thần tiên chỉ vì tư lợi bản thân, để đạt được mục đích của mình, họ không tiếc từ bỏ tất cả, từ huynh đệ, người thương, cho đến gia đình, những đối tượng này chỉ là bàn đạp cho họ trở lên mạnh mẽ hơn thôi.

Trong lúc Mục Vỹ mải suy nghĩ thì thông đạo lối vào của đại lục đó đã mở rồi.

Thấy vậy, các võ giả trong thành Ma Quỷ đều mừng ra mặt.

Người ở thành Ma Quỷ đã biết có chuyện gì rồi.

Đây là cuộc thi Ngũ Hành Vực mà Ngũ Hành Thiên Phủ tổ chức.

Nhưng họ không ngờ lần này, lối vào lại ở thành Ma Quỷ.

“Các vị, cuộc thi lần này cho phép các võ giả dưới cảnh giới Sinh Tử tham gia, Ngũ Hành Thiên Phủ ta tuyệt đối không cấm cản!”

Ngũ Hành Cực vung tay rồi cười lớn nói: “Đã là cuộc thi thì tất cả mọi người đều được vào, nhưng ta vẫn phải nhắc lại một điều, sống chết do các vị tự quyết”.

Ồ!

Nghe thấy vậy, cả thành Ma Quỷ đều phát điên.

Trước kia, Ngũ Hành Thiên Phủ cũng từng tổ chức cuộc thi, nhưng chưa một lần cho phép họ tham gia, nhưng lần này lại đồng ý rồi.

Nhưng nghe thấy vậy, tông chủ của năm thế lực lớn lại nhíu mày.

Ads
';
Advertisement
x