"Chết tiệt!"

Khung cảnh này nói cho Thạch Hiên Vũ biết rằng mình sắp dữ nhiều lành ít rồi.

Hơn mười đệ tử hạt nhân đi theo hắn ta cũng sắp sửa bị giết.

"Các sư đệ, hôm nay Thạch Hiên Vũ ta xin lỗi mọi người!"

Thạch Hiên Vũ khẽ quát một tiếng rồi chuẩn bị xông pha ra trận.

"Chậc chậc... Náo nhiệt quá, náo nhiệt quá, không biết ta có bỏ lỡ chuyện gì không đây!"

Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng cười mỉa mai thình lình vang lên.

Nhìn thấy bóng dáng ấy, Hỏa Vũ Phượng lập tức ú ớ, ngặt nỗi không biết cô ấy đang nói cái gì.

"Mục Vỹ!"

Người vừa đột ngột xuất hiện làm Ngũ Hành Hóa Vũ nhíu mày, một lúc sau gã bỗng nhiên cười.

"Hỏa sư muội đang lẩm bẩm cái gì thế, chẳng nghe được câu nào!", Mục Vỹ vừa chắp hai tay sau lưng vừa đi tới.

Hỏa Vũ Phượng thấy dáng vẻ bông đùa của hắn, chỉ muốn mắng hắn té tát.

Tên ngốc nghếch này, bộ không thấy tình hình hiện tại như nào hay sao?

Sao còn lại gần nữa, đúng là chán sống mà.

Thấy Mục Vỹ đi tới, ý cười trong mắt Ngũ Hành Hóa Vũ rõ hơn bao giờ hết.

Tên này quả là không biết sống chết!

"Mục Vỹ, ngươi nổi tiếng đến mức mới nghe tên thôi đã như sấm bên tai. Quả nhiên là trăm nghe không bằng một thấy!", Ngũ Hành Hóa Vũ nhìn Mục Vỹ, cười bỡn cợt: "Trong một năm gần đây, đâu đâu trong tiểu thế giới Ngũ Hành đều bàn tán về việc ở Hỏa Hành Sơn xuất hiện một thiên tài xuất sắc nghe nói đã từ cảnh giới Niết Bàn tiến thẳng đến tầng chín của cảnh giới Vũ Tiên trong vòng chưa đến một năm. Tốc độ tăng trưởng tu vi này phải gọi là kinh tài tuyệt diễm!"

"Chà, chỉ tiếc rằng ngươi là đệ tử Hỏa Hành Sơn. Ngươi mà là đệ tử của Ngũ Hành Thiên Phủ ta thì con đường võ đạo của ngươi sẽ thênh thang hơn với thiên phú đó rồi!"

"Mục Vỹ, chi bằng ngươi đầu quân cho Ngũ Hành Thiên Phủ ta đi, thế nào?"

Trước thái độ nghiêm túc của Ngũ Hành Hóa Vũ, Mục Vỹ lắc đầu.

"Ngũ Hành Thiên Phủ phá cách nhận ngươi mà ngươi không đồng ý sao?"

Hành động lắc đầu của hắn làm Ngũ Hành Hóa Vũ rất đỗi ngạc nhiên.

"Bộ Ngũ Hành Thiên Phủ có gì hay lắm hả?"

Mục Vỹ còn tỏ ra bất ngờ hơn: "Ngũ Hành Thiên Phủ đã bồi dưỡng thành thứ cặn bã vong ơn bội nghĩa như thế này, ta còn chui vào đó cho biến thành kẻ phản bội à?"

Nghe vậy, nét mặt Ngũ Hành Hóa Vũ xấu đi thấy rõ.

Gã đã nể mặt Mục Vỹ lắm rồi, thế mà Mục Vỹ trả lại gã một gáo nước lạnh, hắn có xem gã ra gì đâu!

"Nghe nói Mục Vỹ thiếu hiệp sở hữu kỹ năng sử dụng thiên hỏa xuất thần nhập hóa, để ta lĩnh giáo xem nào!"

Thác Bạt Sơn cười lạnh rồi bước lên một bước.

"Được thôi, ta cho phép!"

Thác Bạt Sơn này cũng có cảnh giới Vũ Tiên tầng chín, hơn hết còn song tu hai thuộc tính kim thổ, dĩ nhiên là thể chất rất rắn chắc rồi.

Mục Vỹ cười nhẹ, cũng tiến tới.

Bùm!

Một âm thanh nặng nề phát ra từ trong cơ thể Thác Bạt Sơn, gã ta xông về phía Mục Vỹ với đôi tay như kềm sắt.

"Chỉ nhiêu đó thôi sao?"

Thấy Thác Bạt Sơn lao đến, Mục Vỹ đáp trả bằng một cú chưởng.

Phần Thiên Nhất Chưởng!

Một chưởng ấn trọn vẹn ngưng tụ trước người Mục Vỹ rồi lao như bay tới chỗ Thác Bạt Sơn với khí thế bàng bạc.

Uỳnh...

Tiếng động nặng nề truyền đến. Bị một chưởng của Mục Vỹ đánh trúng, ngực Thác Bạt Sơn bắn ra một làn sương máu tựa như bị sét đánh.

Một chưởng ấn đỏ như máu in đậm trên làn da gã ta. Tiếng phụt phụt liên tục phát ra từ ngực, máu chảy ra không ngừng.

"Yếu quá, yếu chết đi được!"

Mục Vỹ giơ ngón giữa lên và lắc đầu chê bai: "Nếu thực lực của ngươi chỉ có chừng đó thôi thì đừng có rêu rao muốn kiểm tra thực hư thực lực của ta thế nào chứ!"

"Lại lần nữa!"

Song, Thác Bạt Sơn không chịu khuất phục.

Gã ta hét lớn rồi lại ra tay.

Một tay ánh màu vàng chói, một tay ánh màu vàng kim. Giờ đây, Thác Bạt Sơn thi triển hai môn võ kỹ trên cả hai tay rồi tiếp tục xông về phía Mục Vỹ.

"Không tin mình yếu à?"

Mục Vỹ nở nụ cười ngán ngẩm, lại cho gã ta một cái tát.

Sau một tiếng ùng, Thác Bạt Sơn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Mục Vỹ tát một phát rõ đau vào mặt. Một bên má của gã ta đỏ lên, gã ta chỉ biết đứng sững tại chỗ.

"Ta không tin!"

Diễn biến này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Thác Bạt Sơn.

Vì tu luyện võ kỹ luyện thể nên cơ thể gã ta cực kỳ cứng rắn, kể cả trưởng lão cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười trong tông môn cũng khó lòng gây ra bất kỳ vết thương nào trên người gã ta.

Thác Bạt Sơn là một kẻ mạnh về tấn công lẫn phòng ngự, vậy mà giờ đây gã ta bị Mục Vỹ đánh lùi liên tục.

Gã ta còn không thấy rõ Mục Vỹ đã làm gì mới ác chứ.

"Để ta giúp ngươi!"

Giờ phút này, Thanh Y cũng đã nhận ra điều kỳ lạ của Mục Vỹ.

Cô ta chìa bàn tay trắng nõn ra, điều khiển cây cối cao ngất trời di chuyển tới chỗ hắn.

"Không phải cô biết ta có thiên hỏa sao?", nhìn Thanh Y, Mục Vỹ cười hỏi.

"Ngươi có thiên hỏa thì đã sao?", vẻ đắc ý lộ rõ trong đôi mắt quyến rũ của Thanh Y. Cô ta đáp: "Trong thuộc tính mộc của ta có cả nguyên tố thủy, cho dù ngươi có thiên hỏa thì..."

Tuy nhiên, chưa đợi Thanh Y nói xong thì Tử Yên Liên Hỏa đã nổi lên từ hướng đối diện.

Bát Hoang Hỏa Long Ngâm trỗi dậy, chín con hỏa long tấn công Thanh Y.

Những nhánh cây dính lửa lập tức bị lửa bao trùm, rồi tất cả biến thành một biển lửa ngút trời.

Thấy cảnh tượng đó, Thanh Y đờ người.

Cây bị đốt cháy làm phát ra tiếng lách tách lách tách, lửa bùng lên dữ dội.

Trong đó còn có khí trắng bốc lên.

Ads
';
Advertisement
x