"Ha ha, Mục Vỹ, quả nhiên ta chọn ngươi làm thiên chi kiêu tử để giẫm dưới chân là đúng đắn rồi. Giết ngươi, số mệnh của ta sẽ mạnh hơn, khi đó sẽ có cơ may đuổi kịp Ngũ Hành Ngọc Minh!"
Nhìn Mục Vỹ, Ngũ Hành Hóa Vũ phá lên cười sằng sặc.
"Đuổi kịp hắn? Đừng lo, ta sẽ giúp ngươi!"
"Tốt, không ngoài mong đợi, ngươi có sự gai góc của một thiên tài!"
Ngũ Hành Hóa Vũ không những không tức giận mà còn vui mừng hơn vì câu trả lời của Mục Vỹ.
Mục Vỹ càng mạnh, gã càng hấp thu được nhiều số mệnh.
"Chết đi!"
Khẽ quát một tiếng, Ngũ Hành Hóa Vũ tung chưởng.
"Ngũ Thánh Minh Chưởng!"
Sau khi rời khỏi bàn tay gã, cú chưởng tản ra thành một vầng sáng rực rỡ.
"Lạc Hải Tiếu!"
Mục Vỹ vẫn điềm nhiên như thường, hắn nhẹ nhàng đánh tay.
Nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được sát khí mãnh liệt ẩn chứa trong sự điềm tĩnh đó!
Sự khát máu là vô tận, mãi không bao giờ dứt.
Hành động tung chưởng của Mục Vỹ vô cùng nhẹ nhàng, nhưng sức mạnh phát ra từ nó lại ngày một tăng dần như sóng thần.
Bùm...
Sau một tiếng va chạm trầm thấp, lần này Ngũ Hành Hóa Vũ khẽ rên lên và thụt lùi. Mục Vỹ ở đối diện thì khẽ cười bước tới.
Hắn không những không lùi mà còn tiến lên một bước.
Không ai lường trước được hắn sẽ làm như thế.
"Thấy sao?"
Mục Vỹ mỉm cười nói với Ngũ Hành Hóa Vũ: "Cướp đoạt số mệnh của ta? Ngươi có biết số mệnh là gì không mà đòi cướp số mệnh của ta?"
"Để ta nói cho ngươi biết số mệnh là gì!"
Nhếch môi, Mục Vỹ lại đi tới.
"Phần Thiên Lạc Tinh!"
Âm thanh đinh đinh đinh truyền đến. Sau khi Mục Vỹ tung chưởng, thứ được tạo ra không phải hư ảnh chưởng ấn mà là từng tia sáng như sao băng bắn vụt về phía Ngũ Hành Hóa Vũ, cuối cùng hội tụ thành một bàn tay lơ lửng trước người gã.
Ngay sau đó, tiếng loong coong vang lên. Nguồn sức mạnh kinh khủng chứa trong chưởng ấn ấy lớn đến mức khiến những người xung quanh trợn mắt há hốc mồm.
Thanh Y và Thác Bạt Sơn cũng sững sờ.
Vừa rồi Mục Vỹ mà sử dụng đòn tấn công dữ dội này với họ thì chắc bây giờ hai người đã thành xác chết rồi.
Mục Vỹ này đáng sợ thật.
"Phụt..."
Dưới sự đè ép ấy, mọi người nghe thấy có tiếng hộc máu. Một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay Ngũ Hành Hóa Vũ.
Tuy nhiên, cho dù đã nắm trường kiếm trong tay, lòng gã vẫn thấy căm phẫn khôn cùng.
Nhìn kỹ có thể thấy dấu bị lửa liếm nơi chân và tay Ngũ Hành Hóa Vũ. Hơi nóng khủng khiếp làm cháy da gã.
Gã không kịp cản đòn tấn công vừa rồi.
"Khốn nạn!"
Ngũ Hành Hóa Vũ không ngờ chưởng pháp của Mục Vỹ có uy lực mạnh mẽ đến thế.
"Ngươi còn biết dùng kiếm nữa à?"
Thấy Ngũ Hành Hóa Vũ đưa trường kiếm ra trước người theo chiều ngang và cẩn thận nhìn mình, Mục Vỹ bật cười.
"Tình cờ là ta cũng thế!"
Mục Vỹ vừa nói xong thì kiếm Khổ Tình hiện ra trong tay hắn.
"Lâu lắm rồi ta mới lấy kiếm ra dùng, vừa hay có thể tế bằng máu ngươi, có lẽ nó sẽ đau khổ lắm đây".
Hắn vừa nói vừa giơ kiếm lên.
Dám dùng kiếm ngay trước mặt hắn, chỉ có thể nói rằng Ngũ Hành Hóa Vũ rất biết cách chơi.
Tính đến hiện tại, kiếm tâm của Mục Vỹ đã đạt đến tám phần. Đây là do thời gian này hắn không khổ tu, nếu không thì kiếm tâm viên mãn luôn là cái chắc!
Một kiếm ra, đất trời rung chuyển.
Giờ đây, Diệt Sinh Thất Kiếm hoàn toàn bùng nổ.
Ba tiếng soạt soạt soạt vang lên, Diệt Sinh Thất Kiếm bộc phát ra ba đạo kiếm ấn.
Đây là một kiếm pháp hội tụ kiếm ấn bằng chân nguyên và kiếm khí, mỗi ấn là một phần sức mạnh, Mục Vỹ rất trông chờ vào uy lực của ba đạo ấn ký.
Sau khi trùng sinh, hắn lại thi triển võ kỹ mà mình từng thuần thục trước đây.
Hắn đặt hết lòng tin vào sức công phá của nó, dù không thể giết được Ngũ Hành Hóa Vũ thì cũng phải làm gã thành một kẻ tàn phế mới được.
"Giết!"
Sau tiếng quát khẽ của Mục Vỹ, ba đạo kiếm ấn xông về phía Ngũ Hành Hóa Vũ.
Thấy kiếm ấn bay tới, Ngũ Hành Hóa Vũ khịt mũi khinh thường, sát ý trong lòng dâng cao hơn bao giờ hết.
Gã xem Mục Vỹ như bàn đạp để nâng cao thực lực của mình.
Nhưng hiện tại, cái bàn đạp này làm gã vấp ngã, không chỉ vấp ngã mà còn hại gã bể đầu chảy máu nữa chứ.
Ngũ Hành Hóa Vũ không muốn chơi nữa.
Cuộc vui đến đây là kết thúc!
Ngũ Hành Hóa Vũ thầm cười khẩy trong bụng, gã nhanh chóng xông đến.
"Ngũ Hành Tụ Nguyên Kiếm!"
Kiếm ra, người cũng hành động.
Chiêu thức này rực rỡ sắc màu, phát ra ánh sáng năm màu chói lóa làm người ta hoa cả mắt.
Nhưng điều làm rối mắt còn ở đằng sau.
Trường kiếm trong tay Ngũ Hành Hóa Vũ như biến thành một tia sáng năm màu rồi chia ra thành năm thanh kiếm.
Chúng tấn công Mục Vỹ với tốc độ rất nhanh.
"Khống Thân Quyết!"
Tuy nhiên, giữa lúc đó, trong lòng Mục Vỹ thầm quát một tiếng, hắn vung trường kiếm ra, kiếm xẹt một đường.
Một thứ sức mạnh không tên bao trùm lấy Ngũ Hành Hóa Vũ như phá vỡ mọi sự trói buộc của pháp tắc không gian và thời gian.
Nhưng giờ đây, gã chỉ biết trơ mắt nhìn mũi kiếm chĩa vào mình càng lúc càng gần!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất