Đại điện không chia trước sau, mà chỉ là một căn phòng lớn trống trải, những chỗ có thể bới móc thì gần như đã bị người của Ngũ Hành Hoá Vũ lật tung hết lên rồi.  

             Mục Vỹ chỉ thấy chán nản khi quan sát mọi thứ.  

             “Không phải nguồn gió thì chắc là một món bảo vật khác, có lẽ là lò luyện Phong Linh!”  

             Mục Vỹ lập tức nhìn xuống mặt đất của đại điện.  

             Các đồ vật linh tinh chất cao như núi, lẫn trong đó thật sự có một cái lò luyện.  

             Nhưng cái lò luyện này lại đặt ngay giữa đại điện, ba cái chân của nó như đã được cố định ở đây, không thể nhấc lên được.  

             Mục Vỹ đi tới gần nhìn vào bên trong lò thì thấy đã được lau chùi sạch sẽ, chắc là dấu vết khi Ngũ Hành Hoá Vũ tìm kiếm bảo vật để lại, vì không còn một hạt bụi nào.  

             Nhìn thế nào thì đây cũng chỉ là một cái lò luyện bình thường!  

             Nhưng ngay khi nhìn thấy cái lò luyện to oành này, Mục Vỹ đã khẽ mỉm cười.  

             Lò luyện bình thường ư?  

             Ngũ Hành Hoá Vũ vẫn còn non và xanh lắm!  

             Gã biết ở đây có lò luyện Phong Linh, nhưng tìm khắp nơi mà không thấy, nhưng gã đâu ngờ nó xa tít chân trời, gần ngay trước mắt.  

             Nhưng cũng khó mà trách gã được, bởi lò luyện nằm chình ình giữa đại điện này thật sự trông rất tầm thường.  

             Ban nãy, suýt nữa Mục Vỹ còn bỏ qua nó nữa là.  

             Nhưng khi đã thấy nó rồi thì sao Mục Vỹ buông tay được.  

             Mục Vỹ đi tới gần cái lò luyện rồi mỉm cười, đầu tiên hắn đi quanh nó một vòng rồi dừng lại, sau đó lại mỉm cười nhìn ngắm.  

             Chẳng mấy chốc, đã có mấy lá cờ nhỏ xuất hiện trong tay Mục Vỹ.  

             Cả lá cờ chỉ có một màu lục nhạt, sắc xanh toả ra, làm xung quanh lò luyện lập loè tia sáng như đã chìm trong đó.  

             Một lát sau đã có các tia sáng tích tụ trên đỉnh lò luyện, khiến lò luyện trông sáng sủa hơn.  

             Dưới sự thông suốt đó, chiếc lò cho người ta một cảm giác rất thoải mái.  

             Đối mặt với cảm giác này, Mục Vỹ phát hiện có một luồng sức mạnh đang dội vào trong cơ thể mình.  

             Hắn mới phát hiện ra quanh chiếc lò này có dấu vết mờ nhạt của các trận pháp.  

             Các dấu vết này mờ nhạt như không hề tồn tại, nhưng sao có thể qua con mắt tinh tường của hắn được.  

             Đúng lúc này, ba cái chân của lò luyện đã phát sáng rực rỡ dưới sự chỉ dẫn của trận pháp mà Mục Vỹ thi triển.  

             Càng nhìn màn ánh sáng đó, Mục Vỹ càng thấy kỳ lạ.  

             Đó là một cảm giác rất khó để hình dung.  

             Thân lò luyện xoay tròn rồi vang lên các tiếng rắc rắc.  

             Chiếc lò chợt vỡ vụn.  

             Nhưng Mục Vỹ chỉ nhìn chăm chăm vào bên trong lò, vỡ rồi thì cứ vỡ tiếp đi!  

             Các tiếng vỡ vụn vẫn không ngừng vang lên, bên trong lò luyện vỡ nát loé lên một tia sáng.  

             Trong lúc tia sáng ấy xoay tròn thì có một chiếc lò luyện nhỏ xuất hiện.  

             Lò luyện Phong Linh!  

             Đây mới là lò luyện Phong Linh thật sự!  

             Mục Vỹ giơ tay lên, một tia sáng toả ra, chiếc lò nhỏ đấy đã xuất hiện ngay trước mắt hắn.  

             Quá dễ dàng! Mục Vỹ gần như chẳng mất chút sức lực nào mà đã lấy được lò luyện Phong Linh rồi.  

             Điều này thì hắn phải cảm ơn Ngũ Hành Hoá Vũ.  

             Tên này cứ tưởng đã khống chế được Hoả Vũ Phượng nên biết gì là nói ra hết, vô hình trung đã giúp Mục Vỹ biết được kha khá thông tin.  

             Song, những thông tin này lại rất quan trọng với Mục Vỹ.  

             “Ngoài nguồn gió và lò luyện Phong Linh ra, hình như vẫn còn bảo bối quan trọng khác. Mỗi tội không biết món chí bảo thứ ba mà Ngũ Hành Hoá Vũ nhắc đến là thứ gì thôi!”  

             Mục Vỹ cầm lấy lò luyện Phong Linh, sau đó ngẩn ra khi nhìn vào bên trong.  

             “Bảo sao!”  

             Sau khi nhìn thấy đồ vật bên trong lò luyện Phong Linh, Mục Vỹ đã ngây ra.  

             Bảo sao hắn lại cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ lạ khi mở trận pháp ban nãy.  

             Phong Kính!  

             Có cả đống Phong Kính trong lò luyện Phong Linh này.  

             “Mẹ kiếp!”  

             Mục Vỹ không nhịn được mà chửi thề một câu.  

             Nhiều Phong Kính thế này cơ á!  

             Mỗi lần hắn khổ sở đi cướp của người ta nhiều lắm cũng chỉ được dăm ba cho tới hơn chục cái, nhưng trong lò luyện Phong Linh này thì có cả nghìn.  

             Lượng Phong Kính này đủ để hắn lĩnh ngộ thêm ý cảnh thuộc tính phong rồi.  

             Thấy Mục Vỹ bước ra khỏi đại điện với vẻ hân hoan, Hoả Vũ Phượng cũng chẳng hỏi gì.  

             Cô ấy vẫn đang chìm trong nỗi đau thương khi các đệ tử của Hoả Hành Sơn đi cùng mình phải bỏ mạng ở đây.  

             “Đi thôi!”  

             Mục Vỹ nhìn khoảng sân trước đại điện rồi nói.  

             “Đi đâu?”  

             Hoả Vũ Phượng thất thần hỏi.  

             “Giết người!”  

             Mục Vỹ mỉm cười rồi cất bước, toàn thân ánh lên sát ý lạnh lẽo.  

             Giết người?  

             Người của Ngũ Hành Thiên Phủ ư?  

             Hoả Vũ Phượng chợt tỉnh táo lại, đúng rồi, phải đi giết người!  

eyJpdiI6ImZQYmwyMVZvT1wveEJjUm03eVpkNmpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwvZjBVQ0hXSU44cGdmNjE2UlFKanZTQVcxT01LYXlSMFBnbW9hSWpsbkdITmRhM0hIYUp0T3hXRFNGcWZvQ3NTaGhabHJRRDRZZmVlREhzWTNFcTNkblpzRjNEcWZrYzF5cFwvdndXV3BIRFFWa3NjbHVSRWlPeXk4d2pFaW03YktTUHhIVUR4K1Uyb0g4TEhrYVRVb1N5VlFTTUVicDd4NGgxa0txVzlVN0tCUDBDTnhST1BDXC9LeWFORWpYZHpDOVwvemo4a2RnR1FYcTl1UXpIZFlWN1hPU1N6cVZxck5ta0RIUEpXZzBaZ3dYT1poSkZzSzJ5QXRERFUxaXpDb2hNTHVcL0QzOHkzUnRkZXhpaUlxUlJRT3djMGxyN3hKUlE1bUtJRUJRQnNVbkhFWWRtdGtudkFSYktcL3pYQVdCa2poTU1mOFF0SVgraWliQWVSXC8rQTlzUzhhWmVvZnZlYmQ0K0g0YzZEVjF2azg5WjBQcWdESmMyWXZYbmN4UGh4WjMiLCJtYWMiOiJmMTE2ODRhOGQ1M2ZkZDI1N2U0MTdmMjhiNWYxYTJjYjNmNDc2ZDE3NWNjODM5MWUyODQ1MDgxYWVlN2FhMzEzIn0=
eyJpdiI6Ik11NHhKSDhIRXdEMGpHeFk0VFZyT2c9PSIsInZhbHVlIjoic3h5aFZER1NjRTNoaDU3eEhcL0lmTmdlUDdCVUJFQjY5Q1lmWlo2NDIzNEFDemZIc3FyNFcrb1dUeDBwYUtEK3QrK3J6cGZWXC9kam95N2hLN05FWHp2cFdXWHJSeWJmNkx0UXFmZkpBWHdqQWhPRENlWFB5SXJ3WmJNTEJ6Q1o3VzYxMjdCcnlaTnBmSUlVUVJPQXQyZUxqck1cL0NmTUE0YVhldXVpYlJVZ0FnZUJaWlZpNEJKK1lIU2k2OFlpVUZsZ3AxYW16UnlQaW8rNVwvNk9DT0JQZEo4MGRNWWZReU5LQkhzUnhzeFV0ZWxWdVdPSXJENCtDXC9PMFU0U3ZLT3Z3U0Rac3R0WFhmcUxmYlo1eStDdzY1ZnprSk1rN3dWZHQwVG4rdzRBXC90OTY1ZGxaU0hGMWllM3F0SkRyZjJsNDlSNlpBOVg5SVVkMFBJcnlPRXJuYmpHS0JqNHRvTE01V0ZLd1RPN0hUT2JSRmo2cElpTk5cL1NycVpXYUhLYVFtSiIsIm1hYyI6ImFkOWQ1ZjU2NjhjMDE3ODI3YzVlNDYwZGY4YTc1MzZiNzFhNTNkMDU0NmRkNDdjZmE4ODQ0YzZmYTMxYWFjNTAifQ==

             Nhưng lần này, Ngũ Hành Thiên Phủ đã chuẩn bị lật mặt rồi, nếu họ vẫn tiếp tục nhẫn nhịn, sẽ chỉ khiến Ngũ Hành Thiên Phủ nghĩ họ đã bị chèn ép tới mức ngu người rồi thôi!
 

Ads
';
Advertisement
x