Bọn họ đều biết Mục Vỹ không hề yếu ớt.
Nếu họ tuỳ ý xông lên thì chính mình mới bị thiệt.
“Ba người các ngươi thương lượng xong chưa?”
Mục Vỹ mỉm cười nói: “Ba con chó săn cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ chín đối phó với một mình ta cũng ở cùng cảnh giới mà các ngươi còn sợ cái gì? Lẽ nào sợ bị ta giết à? Nếu đã không dám đánh thì biến đi được không? Ta tìm Ngũ Hành Ngọc Minh có việc đây”.
“Ngươi tìm Ngọc Minh sư huynh làm gì?”
“Để giết hắn”.
Giọng nói của Mục Vỹ chợt trở nên rất lạnh lùng, sắc mặt cũng rất u ám.
“Ngươi chán sống rồi đúng không?”
Ba người kia đã bị lời nói ngông cuồng của Mục Vỹ chọc cho không nhịn được nữa.
Khoảng chục người ở hai bên lập tức tấn công Mục Vỹ.
Dù Mục Vỹ có mạnh đến mấy thì họ cũng đông người hơn, đã vậy còn toàn là đệ tử ở tầng thứ bảy, thứ tám và sáu, bảy người ở tầng thứ chín cảnh giới Vũ Tiên.
Còn Mục Vỹ chỉ có một mình, dù hắn có lợi hại đến mấy cũng không thể chống lại đông người thế này được.
Bọn họ cùng liên thủ có lẽ không thể giết được hắn, nhưng cầm chân thì thừa sức. Chỉ cần Mục Vỹ không hể làm phiền Ngũ Hành Ngọc Minh thì tên này chết chắc rồi.
“Ỷ đông hiếp yếu à?”
Mục Vỹ mỉm cười rồi nắm chặt hai tay thành nắm đấm, một tiếng uỳnh vang lên.
Ngay sau đó, chín nguyên khí đã bùng nổ.
“Kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, ngươi có thể chất ngũ hành ư?”
Thấy vậy, Tịnh Vũ ngẩn người.
“Không, không đúng, không chỉ vậy, mà ngươi còn có sấm, sét và… và hai sức mạnh đặc biệt nữa!”
Mọi người xung quanh đều sững người nhìn Mục Vỹ.
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Mục Vỹ bật cười, trong mắt ánh lên tia sát ý: “Ta là Mục Vỹ, người tới giết các ngươi”.
“Ngũ Hành Thiên Phủ hốch hách đã nhiều năm, lần này, các ngươi đã giết đệ tử của Hoả Hành Sơn, cùng là đệ tử của môn phái nên đương nhiên ta không thể khoanh tay đứng nhìn được”.
“Thế nên hôm nay, tất cả các ngươi sẽ được chứng kiến toàn bộ thực lực của ta, ta nghĩ chắc các ngươi biết kết cục của mình rồi chứ?”
“Ngươi mà cũng đòi ư?”, Tịnh Vũ hừ nói: “Một mình ngươi mà đòi giết hết hơn bốn mươi người chúng ta sao? Đúng là không biết tự lượng sức mình”.
“Giết!”
Tịnh Vũ hạ lệnh rồi vung tay.
Ầm…
Phần Thiên Nhất Chưởng xuất hiện, lửa bay khắp trời.
Nhưng trong số bốn mươi người này, có không ít người đã tu luyện công pháp Hoả Hành, một người thì có lẽ không thể chống lại Mục Vỹ, nhưng nhiều người hợp sức lại thì hoàn toàn có thể.
“Lợi hại đấy!”
Thấy bọn họ đã cản được đòn tấn công của mình, Mục Vỹ không giận mà lại cười nói: “Xem ra dùng công pháp ngũ hành để đối phó các người là quá đơn giản rồi. Công pháp ngũ hành mà các người tu luyện khá mạnh, được đấy! Nhưng không biết có đọ được với chín nguyên khí của ta hay không?”
“Được hay không thì phải thử mới biết được!”
Tịnh Vũ khẽ hô lên rồi rút một thanh đại đao ra tấn công Mục Vỹ.
“Cửu Nguyên Tụ Thiên, Tụ Thiên Quy Nhất!”
Chín Nguyên Cầu với màu sắc khác nhau tập hợp thành một quanh người Mục Vỹ, sức mạnh chấn động đất trời bùng nổ.
Chín Nguyên Cầu đã hợp làm một.
Viên Nguyên Cầu ấy có nguyên lực to lớn.
“Biến!”
Mục Vỹ khẽ hô lên một tiếng, viên Nguyên Cầu đó lập tức bay đi.
Chín loại sức mạnh điên cuồng đã hoàn toàn bùng nổ.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Uỳnh! Gần như khiến màng nhĩ của ai cũng phải rung lên.
“Chết tiệt!”
Nghe thấy các tiếng kêu rên đau đớn, Tịnh Vũ lập tức biến sắc mặt.
Võ kỹ chết tiệt gì vậy?
Tiểu thế giới Ngũ Hành thịnh hành sức mạnh ngũ hành, từ khi nào lại có loại sức mạnh hung hãn này xuất hiện vậy?
Khi thấy nhiều người bị nổ tung, thậm chí các kiểu phòng ngự đều không có bất kỳ tác dụng gì, Tịnh Vũ nhăn mặt.
Đây đều là các tinh anh của Ngũ Hành Thiên Phủ.
“Giết hắn!”
Tịnh Vũ hét lên: “Mục Vỹ, ngươi tưởng mình rất lợi hại sao? Lần này, Ngũ Hành Thiên Phủ ta sẽ diệt trừ năm thế lực lớn. Sau này, cả tiểu thế giới Ngũ Hành sẽ chỉ còn Ngũ Hành Thiên Phủ thôi, không còn thế lực nào khác nữa. Tất cả những ai được tiếp xúc với võ thuật từ nhỏ mà gia nhập Ngũ Hành Thiên Phủ sẽ xây dựng một tiểu thế giới Ngũ Hành thịnh vượng, còn ngươi sẽ chỉ là một hạt bụi trong bánh xe lịch sử thôi”.
“Ngươi không thấy suy nghĩ của mình rất buồn cười à?”
Mục Vỹ cười lạnh nói: “Năm thế lực lớn tồn tại ở tiểu thế giới Ngũ Hành là để tạo chỗ phát triển tốt nhất cho các võ giả đơn thuộc tính. Ta công nhận các võ giả đã thức tỉnh song thuộc tính đến Ngũ Hành Thiên Phủ của các ngươi sẽ thích hợp hơn, nhưng vì thế mà các người định thôn tính năm thế lực lớn khác thì các thiên tài đơn thuộc tính phải làm sao đây?”
“Ngũ Hành Thiên Phủ các người chỉ nghĩ việc mình làm là điều đương nhiên, nhưng có từng nghĩ trước kia ở năm thế lực lớn đã có năm đại đế vương và thánh nhân xuất hiện, còn Ngũ Hành Thiên Phủ các người ngoài Ngũ Hành đại đế ra thì còn ai nữa không?”
“Ngũ Hành Thiên Phủ cùng tồn tại với năm thế lực lớn đương nhiên là có lý do của nó. Đơn thuộc tính hay ngũ hành thuộc tính thì cũng là việc của họ, chứ trên đời không chỉ có mỗi thiên tài của Ngũ Hành Thiên Phủ các người đâu”.
Mục Vỹ nhìn Tịnh Vũ rồi gào lên với vẻ coi thường.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất