"Thật ra ta chẳng muốn giết thiên tài như ngươi chút nào!", Ngũ Hành Ngọc Minh tỏ ra chán nản: "Lộ Viễn chết rồi, thôi thì ngươi làm hộ vệ của ta, ta nói gì ngươi làm nấy đi, rồi hai chúng ta sẽ độc chiếm toàn bộ Ngũ Hành Thiên Phủ, thế nào?"  

             Trông y có vẻ rất nghiêm túc.  

             "Chẳng ra làm sao cả!"  

             Mục Vỹ phì cười, trả lời: "Ta thích ngươi làm hộ vệ của ta hơn là ta làm hộ vệ cho ngươi".  

             "Vậy sao được!"  

             Ngũ Hành Ngọc Minh lắc đầu phản đối: "Ta đây là đệ tử hạt nhân của Ngũ Hành Thiên Phủ, ta có thể đồng ý làm hộ vệ của ngươi nhưng chắc gì đám già đầu trong Ngũ Hành Thiên Phủ đã cho".  

             "Thôi thôi, ngươi không chịu làm hộ vệ của ta thì ta đành giết ngươi thôi!"  

             Ngũ Hành Ngọc Minh nói xong đâm trường thương đến.  

             "Ai giết ai vẫn chưa biết được đâu!"  

             Mục Vỹ vung kiếm lao tới.  

             Mười mấy người còn sống sót thầm thở phào  

             Ngũ Hành Ngọc Minh đã đến, họ cũng an toàn rồi.  

             Còn việc Mục Vỹ sẽ giết được Ngũ Hành Ngọc Minh ư? Khỏi cần động não cũng biết chuyện này hoàn toàn không thể!  

             Sự hùng mạnh của y đã in sâu vào lòng bọn họ, Mục Vỹ có mạnh đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng thể nào mạnh hơn Ngũ Hành Ngọc Minh được.  

             Trong cả Ngũ Hành Thiên Phủ chỉ có Ngũ Hành Động Thiên là có đủ năng lực đánh bại Ngũ Hành Ngọc Minh, những người khác làm gì có cửa.  

             Trường thương và kiếm va chạm vào nhau làm phát ra âm thanh đinh đang thanh thúy.  

             Nhưng khi hai người đấu với nhau, tiếng phịch phịch ầm ầm vang vọng cả đại điện, từng cung điện một bị hai người làm cho sụp đổ.  

             Đám đệ tử thấy vậy bèn hốt hoảng lùi ra sát mép bóng nước.  

             Dính vào cuộc chiến khủng khiếp thế này thì chết là cái chắc.  

             "Phần Thiên Nhất Chưởng!"  

             Sau cú chưởng, một chưởng ấn lan tỏa ra xung quanh giữa một bầu trời kiếm khí.  

             Thấy chưởng ấn ấy, Ngũ Hành Ngọc Minh mỉm cười rút trường thương ra.  

             Tiếng nổ vang trời lan rộng khắp nơi, trường thương run run, chưởng ấn vỡ tan tành.  

             "Mục Vỹ, ngươi coi thường ta quá đấy! Đòn tấn công chỉ có thế mà cũng đòi làm ta bị thương sao?"  

             Ngũ Hành Ngọc Minh bĩu môi, trông y cực kỳ thờ ơ.  

             "Chưa được à?"  

             "Vậy thì thêm một chưởng nữa!"  

             Mục Vỹ nói câu ấy rồi dùng chiêu Lạc Hải Tiếu.  

             Chưởng ấn như bao phủ khắp bầu trời, phát ra tiếng vù vù trầm thấp.  

             Bỗng nhiên âm thanh lốp bốp vang lên, lớn dần như từ trên trời giáng xuống.  

             "Vạn Trượng Thương Văn!"  

             Giờ đây, trường thương đang đâm tới với tốc độ rất nhanh.  

             Đáng ngạc nhiên là ngọn thương của Ngũ Hành Ngọc Minh còn phát ra tiếng nổ trong lúc thi triển chiêu thức này.  

             Tiếng đùng đoàng dấy lên khắp chốn.  

             Uỳnh uỳnh uỳnh...  

             Trong lúc nhất thời, tia lửa nhiều như mưa tóe ra dữ dội ở phía trên hai người. Quanh đây đã bị nhấn chìm trong biển lửa.  

             "Không được, không được, vẫn yếu quá!"  

             "Phần Thiên Lạc Tinh!"  

             Mục Vỹ gầm thét, một loạt quả cầu lửa lớn chừng bàn tay tụ lại thành những lá bùa lửa giữa những chưởng ảnh trùng trùng điệp điệp.  

             Dư âm vụ nổ làm ai nấy đều đau hết cả tai.  

             "Kim Chung Chi Vực!"  

             Thấy hình ảnh trước mắt, Ngũ Hành Ngọc Minh chẳng những không né tránh mà còn đâm trường thương xuống đất. Chưởng ảnh nện vào mặt đất thật mạnh nhưng chúng hoàn toàn không thể mảy may lay động Kim Chung Chi Vực của Ngũ Hành Ngọc Minh.  

             Kim Chung Chi Vực!  

             Mục Vỹ biết đó là một loại võ kỹ về pháp tắc không gian.  

             Tác dụng của võ kỹ này là nâng cao khả năng kiểm soát sức mạnh không gian của bản thân, từ đó hình thành lớp phòng ngự mạnh mẽ.  

             "Còn trò gì nữa không, lấy hết ra đi!"  

             "Được thôi!"  

             Thấy dáng vẻ sao cũng được của Ngũ Hành Ngọc Minh, Mục Vỹ nhếch mép chém một đường.  

             "Diệt Sinh Thất Kiếm, Thất Ấn Kết!"  

             Khẽ quát một tiếng, Mục Vỹ bay thẳng lên trời rồi liên tục vung kiếm chém xuống.  

             Tiếng keng keng vang lên hết lần này đến lần khác.  

             Chiêu thức này của Mục Vỹ đầy sắc bén, hắn như đã hòa làm một với kiếm Khổ Tình.  

             Ngũ Hành Ngọc Minh cũng buộc phải nghiêm túc hơn.  

             Bởi lần này Mục Vỹ chém ra đến bảy nhát!  

             Thất Ấn!  

             Trong chốc lát, khí thế dữ dội quanh thân hắn như dừng lại.  

             Chiêu kiếm này gần như rút cạn toàn bộ sức lực của Mục Vỹ.  

             "Hay lắm!"  

             Thấy Thất Ấn của hắn bay đến, Ngũ Hành Ngọc Minh vung trường thương đến.  

             "Phong Quyển Du Long!"  

             Khoảnh khắc ấy, khí thế toát ra từ người Ngũ Hành Ngọc Minh bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn.  

             "Ơ..."  

             "Không thể nào!"  

             "Ngọc Minh sư huynh thi triển Phong Quyển Du Long kìa!"  

             Mười mấy người còn sống lại ở đây đều sững sờ trước cảnh tượng ấy.  

eyJpdiI6IkRtR1dZazBHNVh5eHdjZjY1b1ZNYWc9PSIsInZhbHVlIjoiTjR5bEc4RW44Tm1yd1pvU0U5RkZDclpvUlpaZnJvOVwvMEhNcHE2MGRwUkhaNVlzMHhNVUFnZ3BjMXU4Tzh4cGVpN09zNGxNcm1UUXFaOXZaaW5Bc0hxTGVsaDdrNEtPRXpjSkI3Zm5pSUZqMUw1eDUweEUwcFwvWkhDdVFrMncrYkpxRzN0TXNKemh0Sk1JRWlHOGhITlFTWVlPM3NvMFl6Z2c5M01cL1Y2TmRRTjlVQm01SVJKdDVLMHZFQWN3dWpldjc5YjdjVDJjUFZzMHptV0JISjFWTlh5OFhIU2xHMzVtY2NxK2RzWUdSUHEzYWhHR0trK3Q2N0txWlRNOTlnNVVEcFBzeTRmSGpCK1N0M1wvcDN2SW1ZT2wwbHcxcVR6NUNHdUdHa1grdjMzWHJCa2NKemZ2SWdHMjJVTlwvWXN3VkZPM3ZcL0NKUVBkdDFwZmdzcGZITjU1Mmo5MFRvWFlUT0kwckk5QkpvRjVBZGs5bjRraFI3TUllZ2dBOEQ1ZnZDblRnUkM4RFRNeE01c3NlWm5hbE1xTjlKb3VNNUh3K0liYlJJYTZPSTVvaUlLSkxvazd6VGhaNXQxVDN6S28yeXVtTlUwc2RWNTBINzJpQnF5TUM2ZExaaHluXC9rNzk5Y1JBTzhNMmcyNTZvZzZGaFlSS0krSWU4YldCKzRkcEtvakpUZlZkbFRGVGJQeTF5bjVmc3BwRTFUNGxrYTZBdnlaTHVjSGc3bUl0a3hjRlpuMTRQS0lqcWNWRk15dHFxYyIsIm1hYyI6IjQzMmUzY2IwN2M5ZjBlNjE2ODlmNDkwZTQzNjBhNGRjNjVhY2E2NTU3ZThiOTU4ZTY2ZWYzYjU3Yzg5NDcyNGEifQ==
eyJpdiI6IjJGaG9hdTVQb2NvRzE2NnJXRWVXeHc9PSIsInZhbHVlIjoiVGlLVXA0MlFHaVltc3dxWmdDSVMzelNJdEpzR1U5NUFwZDNSSlk5Sko1TnpDSVBsMVc2OXRkakVVTVNOclhSMFVqVEs5eTRjVjlRTDFDY3d1MDV2d1dDWnNRdVJJSGFkdEU3UXNzQzR3MHZOd05aWFNWNjFzeEs2UWN1aUJKdUpTQWpvMlNQQ01cL2tsZ3JEb0RDWENKckdlWVwvVW50XC80RlJ6RUxcL2RLNDFiQXhXSllRblZUVG1OMlJJYXNJYlc4eks4blFcLytPTG1mNlwvVURQTWsrVGVtTzNGKzlXaTdwMEduYitaWVY1K3J5d0x5TnpTa3Z3c0JrblYwNFRrU1h6S1RWVklFTjFJUGxoQXI4U2FIV1hCZVo5ZnBiWmZ1emRBQklkT2VhRmR2KysweUY3M2NhaDhISEhtNVlIZGhScEVFallvaGU3cDBKMGRMdlV1QmtJYVwvcDYxWVpyXC9CdkppQkxxVWFtSjkwZkdNczJNSFYrSjJFR1N0U092U2hcLzQzIiwibWFjIjoiMDcwNDVhN2U0MjczYjk0NmEyN2QxMzdhZmZjOTE4OWYwOWRhZDM4OWViYTgyYzE4YzZjN2JiMTU1ZmI4ZmFlOCJ9

             "Nói bậy, trừ quái vật Ngũ Hành Động Thiên kia ra thì trong Ngũ Hành Thiên Phủ có ai tiếp được đâu?"

Ads
';
Advertisement
x