Giờ đây, hơn mười người này đều cực kỳ ngỡ ngàng.
Họ hoàn toàn không ngờ rằng Ngũ Hành Ngọc Minh sẽ sử dụng Phong Quyển Du Long vào lúc này.
Chiêu thức ấy để lại ấn tượng quá sâu sắc trong lòng họ!
Lẽ nào chiêu kiếm của Mục Vỹ mạnh quá nên buộc lòng Ngọc Minh phải dùng đến chiêu thức này?
Còn Ngũ Hành Ngọc Minh thì chẳng muốn nghĩ đi đâu xa.
Y chỉ nghĩ đơn giản là một kiếm này của Mục Vỹ không tầm thường mà thôi.
Con rồng dài ngoằn và bảy đạo kiếm ấn va uỳnh vào nhau.
Tiếng nổ vang vọng khắp nơi, một đạo kiếm ấn vỡ tan.
Ngay sau đó là kiếm ấn thứ hai, ba, tư.
Bốn đạo kiếm ấn nổ tung cùng một lúc.
Kiếm ấn thứ năm cũng sắp vỡ nát rồi.
Nhưng đúng lúc đó, ngay khoảnh khắc đạo kiếm ấn thứ năm bị nghiền nát, Phong Quyển Du Long bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt.
Thấy cảnh này, nét mặt Ngũ Hành Ngọc Minh chợt thay đổi.
Đạo kiếm ấn thứ sáu bùng nổ.
Du Long lập tức bị đâm xuyên toàn thân.
Ngay sau đó, kiếm ấn thứ bảy bay tới.
Những tiếng nổ bành bành bành long trời lở đất truyền đến.
Âm thanh ấy lớn đến mức làm ai nấy đều không chịu nổi, màng nhĩ như sắp rách.
Chịu tác động bởi kiếm ấn thứ bảy, Du Long hoàn toàn vỡ tan.
Và khi đạo kiếm ấn ấy tan nát, Du Long cũng nổ tung.
Có điều kiếm ấn không biến mất ngay mà hóa thành từng luồng kiếm khí tiến thẳng về phía Ngũ Hành Ngọc Minh.
Tiếng đinh đinh vang lên, y mau chóng vung trường thương cản trở.
Nhưng chút giãy giụa này chẳng thể cứu vãn được tình hình.
Chiêu Phong Quyển Du Long trước đó đã tiêu hao quá nhiều chân nguyên, lúc này Ngũ Hành Ngọc Minh vẫn chưa hồi phục kịp.
May mà kiếm khí tỏa ra từ đạo kiếm ấn thứ bảy không có tính sát thương cao như kiếm ấn.
Cuối cùng, kiếm khí tán loạn, Ngũ Hành Ngọc Minh cũng chịu vài vết thương.
"Thấy sao nào?"
Nhìn thấy trên người y đã có mấy vết kiếm rướm máu, Mục Vỹ cất tiếng.
Hắn không hề nghĩ mình thật sự có thể giết chết Ngũ Hành Ngọc Minh chỉ với chiêu kiếm này, nhưng làm y chật vật được thế này thì tâm trạng hắn cũng khoái trá lắm.
Từ lúc gặp nhau, người này cứ tỏ ra ta đây chả sợ gì, làm màu cho ai xem?
Mục Vỹ muốn đánh cho y không còn can đảm để làm màu luôn.
"Tốt lắm!"
Bấy giờ ở Ngũ Hành Ngọc Minh không còn vẻ chán chường đâu nữa, chỉ còn sự nghiêm túc một cách cố chấp.
"Thôi xong!"
Dáng vẻ này của Ngũ Hành Ngọc Minh làm một tên đệ tử bật thốt trong hãi hùng: "Ta chỉ từng thấy ánh mắt này của Ngọc Minh sư huynh khi huynh ấy giao chiến với Ngũ Hành Động Thiên thôi, sao giờ nó xuất hiện rồi!"
Những người còn lại cũng vô cùng sợ hãi.
Bọn họ hiểu ánh mắt này có ý nghĩa gì.
Ý nghĩa Ngũ Hành Ngọc Minh muốn giết người rồi.
Ngũ Hành Ngọc Minh là một người rất kỳ lạ. Trong lúc đánh nhau thì luôn nhởn nhơ như đang đùa, nhưng một khi y xem đối thủ là kẻ thù phải giết thì đồng nghĩa với việc y nổi giận rồi.
"Được lắm. Mục Vỹ, ngươi làm bị thương ta được này! Ngươi đã làm được điều gần mười năm qua không ai làm được!"
Ngũ Hành Ngọc Minh cất trường thương rồi nhìn Mục Vỹ.
Thua trong cuộc so tài giữa thương thuật và kiếm thuật thì y chẳng nói được gì.
Nhưng điều đó không có nghĩa rằng y đã bại trận.
Ngũ Hành Ngọc Minh vẫn còn cơ hội thắng.
Lúc y thu hồi trường thương, Mục Vỹ cũng thu kiếm Khổ Tình vào.
Để xem Ngũ Hành Ngọc Minh còn thủ đoạn gì.
"Ngươi nên biết rằng lão tổ tông của nhà họ Ngũ Hành bọn ta từng đánh bại ngũ đại thánh nhân kể cả khi họ hợp tác với nhau, và chiêu thức mà lão tổ tông sử dụng lúc đó chính là Ngũ Hành Thần Ấn!"
Ngũ Hành Ngọc Minh cười phá lên: "Không thể tin được hôm nay ta đánh với ngươi phải dùng đến Ngũ Hành Thần Ấn".
"Còn nhiều điều ngươi không tin nổi lắm!"
Mục Vỹ nhoẻn môi cười bằng gương mặt ung dung.
"Ngươi nói không sai, nhưng ngươi không nên nằm trong số những người khiến ta phải dùng đến Ngũ Hành Thần Ấn!"
Trong chốc lát, hai tay Ngũ Hành Ngọc Minh biến đổi không ngừng tạo ra vô số dấu ấn phức tạp. Ấn ký ngũ hành dần dần xuất hiện.
Năm sắc màu hội tụ hình thành một vòng tròn ngũ hành.
Những màu sắc ấy chói lòa đến mức khiến ai nấy đều hoa mắt.
Ngay cả Mục Vỹ cũng phải nheo mắt lại.
Một lúc sau, năm sắc màu ấy từ từ chuyển động.
Một dấu ấn hiện ra trước người Ngũ Hành Ngọc Minh.
"Đây là Ngũ Hành Thần Ấn của Ngũ Hành Thiên Phủ ngươi đúng không!"
Mục Vỹ vừa nhìn dấu ấn vừa hỏi.
"Chính xác, tiếc là ngươi mới được thấy uy lực của nó mà phải chết rồi!"
"Chết? Chưa chắc!"
Mục Vỹ nhếch mép, một vòng huyết luân lộ ra sau lưng hắn.
Nếu như hỏi thứ hắn quen dùng nhất, uy lực nhất là gì, đó sẽ là Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí.
Môn võ kỹ này cứ như được đo ni đóng giày cho Mục Vỹ vậy.
Võ kỹ nào được đo ni đóng giày như thế thì cũng được xem như võ kỹ bản mệnh rồi.
Nhất là khi hắn trong lúc tình cờ đã kết hợp Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí với Huyết Mệnh Thiên Luân trong Vạn Cổ Huyết Điển.
Cửu Nguyên Huyết Luân!
Vòng huyết luân tức khắc hiện ra phía sau Mục Vỹ.
Cùng lúc đó, chín nguyên tố quanh người hắn cũng tụ lại thành những quả cầu.
Khi nhìn thấy sức mạnh trong Cửu Nguyên Cầu, Ngũ Hành Ngọc Minh bàng hoàng đến mức ngón tay run rẩy.
"Vĩnh Hằng Chi Kim!"
"Cây Vạn Hóa, sao có thể là cây Vạn Hóa được sinh ra từ chạc cây Thế Giới chứ!"
"Đá Bổ Thiên!"
"Hắc Ngục Ngân Thủy!"
"Thất Vũ Thể Điện!"
"Cửu Thiên Chân Lôi!"
"Thiên hỏa, Tử Liên Yêu Hỏa, Phệ Hồn Tâm Hỏa, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa!"
Những thứ trước mắt làm Ngũ Hành Ngọc Minh thấy mình như còn nằm mơ.
Đây chính là Cửu Nguyên mà Mục Vỹ ngưng luyện ra.
Ngoài ra có một quả Nguyên Cầu máu bay lất phất y không rõ là gì.
Nguyên tố còn lại nằm trong đó.
Nó làm Ngũ Hành Ngọc Minh hoảng sợ vô cùng.
Sức mạnh gì mà quái lạ thế này?
Vừa dứt lời, Mục Vỹ tiến lên một bước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất