Nghe thấy vậy, Quy Nhất nhìn Mục Vỹ đến mức thất thần, với y mà nói thì lúc này, trông Mục Vỹ như một người hoàn toàn khác.  

             Không biết tại sao, y thấy cảm giác này rất lạ.  

             Y biết Mục Vỹ từng là chúa tể Tiên Vương của đại thế giới Vạn Thiên.  

             Nhưng dù là vậy, hắn vẫn chỉ là một con châu chấu trong mắt y thôi.  

             Tuy nhiên, hiện giờ, con châu chấu này như đã lột xác thành bọ ngựa, mà sự thay đổi này không phải nhờ thực lực của hắn đã tăng lên.  

             Mà là huyết mạch!  

             Quy Nhất chợt tỉnh ngộ.  

             Nhưng sau khi đã thông suốt, y lại tiếp tục ngẩn người.  

             Y biết Mục Vỹ tu luyện Vạn Cổ Huyết Điển của Huyết Kiêu chỉ để tăng sức mạnh huyết mạch của mình.  

             Hắn vốn xuất thân từ một thành trì nhỏ bé là Bắc Vân thì sao có thể chỉ dựa vào huyết mạch của Mục Thanh Vũ và Vỹ Tâm Dao được.  

             Vì huyết mạch của hai người trên chẳng có gì đặc biệt cả.  

             Hơn nữa, Quy Nhất còn biết khi huyết mạch hoàn toàn dung hợp với linh hồn thì dù các võ giả tài giỏi đã thịt nát xương tan, nhưng cuối cùng vẫn có thể hồi sinh, thậm chí còn mạnh hơn trước chỉ nhờ vào linh hồn thật.  

             Vì đó mới là đỉnh cao của huyết mạch.  

             Chỉ có thể nói huyết mạch của Mục Vỹ ở kiếp trước không hề tầm thường.  

             Điều khiến Quy Nhất thấy ngạc nhiên là kiếp trước, Mục Vỹ chỉ là một Tiên Vương nho nhỏ, nên chắc chắn huyết mạch của hắn cũng chẳng thể quá mạnh được.  

             Mà khi ấy, nghiên cứu về huyết mạch của Mục Vỹ còn thua Huyết Kiêu.  

             Song ở kiếp này, Mục Vỹ đã thay đổi hoàn toàn, ngoài ra còn thể hiện bản thân có huyết mạch của sói. Hắn tu luyện Vạn Cổ Huyết Điển dễ như ăn thịt một con thỏ, cứ thế ăn uống hăng say rồi hoá thành một con sư tử từ lúc nào không hay.  

             Điều này thật khó lý giải!  

             Dù sói có mạnh đến mấy thì ăn nhiều vào cũng chỉ trở nên mạnh hơn, chứ sao có thể biến thành sư tử được.  

             Điều này chứng tỏ huyết mạch của Mục Vỹ mạnh mẽ là nhờ kiếp trước, chứ không phải kiếp này.  

             Nhưng kiếp trước, hắn chỉ là một Tiên Vương thôi mà.  

             À!  

             Quy Nhất chợt nhớ ra một chuyện.  

             Kiếp trước, Mục Vỹ chỉ tu luyện chứ không hiểu gì về huyết mạch, đồng thời cũng không khai phá huyết mạch của bản thân, vì thế hắn không hề ý thức được về sức mạnh huyết mạch của mình.  

             Tại sao huyết mạch của hắn lại mạnh mẽ?  

             Nhờ kiếp trước!  

             Quy Nhất sơ suất khi chỉ nghĩ tới kiếp này, mà quên mất kiếp trước của Mục Vỹ.  

             Sói ăn nhiều đến mấy cũng không biến thành sư tử được, trừ khi chính Mục Vỹ của kiếp trước đã mang huyết thống sư tử rồi!  

             Quy Nhất thử hỏi dò: “Mục Vỹ, kiếp trước ngươi từ đâu đến? Cha mẹ là ai?”  

             “Kiếp trước á?”  

             Mục Vỹ phân một luồng hồn lực ra đáp: “Kiếp trước của ta rực rỡ lắm, nếu ngươi thích thì ta kể cho mà nghe”.  

             “Kiếp trước, ta có xuất thân từ Thập Vạn Đại Sơn. Kể ra cũng trùng hợp, chính là dãy núi Bắc Vân của thành Bắc Vân thuộc đế quốc Bắc Vân đó. Nhưng lúc ấy không gọi là dãy núi Bắc Vân, mà là Táng Thần. Thật ra cũng chỉ là một ngọn núi hoang, được cái tên hay thôi”.  

             “Dãy núi Táng Thần!”  

             Nghe thấy vậy, Quy Nhất sững người.  

             “Sao thế?”  

             “Không sao, ngươi kể tiếp đi!”  

             “Có gì phải ngạc nhiên đâu, đều là chuyện của nhiều năm về trước rồi mà. Chắc người đời sau đã dần quên nên đặt tên mới cho nó là dãy núi Bắc Vân, chung quy cũng chỉ là một dãy núi nhỏ!”  

             Mục Vỹ cười lớn nói.  

             Nhưng trong lòng Quy Nhất đang nổi sóng.  

             Dãy núi Táng Thần!  

             Lẽ nào là nơi đó sao?  

             Không thể nào!  

             “Từ lúc có ý thức thì ta đã ăn thịt sống, uống sữa sói, ta được loài sói nuôi lớn đấy. Nên kiếp trước, ta đã biết quy tắc của rừng rậm là cá lớn nuốt cá bé, vì thế khi gặp khó khăn, chỉ có ta giết người, chứ không ai giết được ta. Đánh thắng được thì giết, thua thì chuồn, sau đó tiếp tục tu luyện đến khi nào đánh thắng được đối thủ thì lại giết!”  

             “Lúc đó, ta sống rất ung dung tự tại, phụ nữ và huynh đệ đều có cả, sau này đến đại thế giới Vạn Thiên thì gặp được sư phụ…”  

             “Thế cha mẹ của ngươi đâu?”  

             Quy Nhất rõ ràng không có hứng nghe Mục Vỹ kể những chuyện đâu đâu, nên hỏi thẳng luôn.  

             Nghe vậy, Mục Vỹ chợt mất hứng.  

             Cha mẹ ư?  

             Từ nhỏ, hắn đã không biết cha mẹ mình là ai rồi!  

             Sau khi trùng sinh, hắn đã nhận được sự quan tâm của Mục Thanh Vũ và sự bảo vệ liều lĩnh của Vỹ Tâm Dao, bấy giờ hắn mới biết thế nào là tình thương.  

             Vì thế, sau khi Tần Mộng Dao mang thai, hắn luôn thấy thấp thỏm và nhắc nhở mình không được chết!  

             Vì hắn cũng sắp làm cha rồi.  

             Nhưng không ngờ, chờ cả năm năm rồi mà Tần Mộng Dao vẫn chưa sinh.  

             Hi vọng lần này quay về, con trai của hắn đã chào đời rồi.  

             “Ta không có cha mẹ, cha mẹ ta chính là loài sói!”  

             Mục Vỹ lạnh lùng đáp.  

             “Không thể nào!”  

             Quy Nhất nghiêm túc nói: “Ngươi nghĩ kỹ lại đi xem có nhớ gì không, ít ra ngươi cũng phải biết xuất thân của mình chứ”.  

             “Nghe ngươi nói vậy làm ta nhớ mình từ đâu ra rồi”.  

             “Đâu?”  

             “Trong quan tài!”  

             Mục Vỹ cười phá lên.  

             Nhưng Quy Nhất thì không thể cười nổi.  

             Trong quan tài!  

eyJpdiI6InhYMVZaT0kzKzZrNlFHOWRrNndnd2c9PSIsInZhbHVlIjoiM0dWMTRHOVJwQW5KTmRxWmMyXC83dVpIRnR1bldrekdPaVJjdXRrUU51R1JOU2RwZlN0VjdXa2NDNThnQWtwRys1TG9MSTB6YlVLU2phNk9FWTVERERzNFh3V2xGXC9TeG9RYXM4Z2JrbVdTdEpZQjYwaGc5Y2huMWhlZnZLMGpxVlFMWWRCT1lMRndFWDk3ampXaFZINWtLbkh4ZjdWR2pUc0x0bjRNXC9GTkp1UkhoS2tlanM1cGFxbUR4K3hoMjc2SGkwRFlFK0lldklhRjBsS3IycmVIQT09IiwibWFjIjoiNWNiNzI3N2JiOWVkZTkzYjhiNDJmZGFiYTQyNjJjZWVmMGZiMmVmMDJlY2EzNWY3YzY1OTM0YmRmOGExZjhkOCJ9
eyJpdiI6Ill5NEdSOE5mQkdsNHVsbHBsYW4rOXc9PSIsInZhbHVlIjoidEpTZXR4NWMzN2lnQjVob2FKN2libGNsbHNEVXRaZ1lEbmlsMTQ5MUt0V1J3STNkSWpxcXZKUTVRaFpwMVk3VXBicWxyQThUaWw0VWNFZ1Bic0J5dTllUWF4SHJcL0tcL2tuejVtZTUwWlpJNTdNSWdtRFYwR1kxNFVvZk51ZU9ZdzR6MFByZHU5TVVXZG1kT0ZwOG0xNWR2Q2xDMThPSlNUZDZSblwvVnJub3M1MTBCMWZJY0p3b3R6cUg3R3lHbDhoSWdWd0pBeDV2ZzRHeFlKNXA0eHZLdTN5bDRQRXZLYml3RmJObUZ2XC9zTkRJWXF2NHpaZ1pjbEZpR2xlWUNlZTVIWEw3N2x2SytEM0Q4XC9Eck01R0VpR2x0dEpocmYxWFpFY01tM3ZudlIxZlhCZGp3Nm04YzZvcjNzTkVoVnJKSUNxaFd5dGJaWGJ3V3F5XC9Cczg5WkRYK2E3eVptN2FpSmRndWkwV0Zqc1wvclJNdFg5SndMUGEwQUlad0hYT0lsWEdHSnZHUittUXFYZ05lbHFOZ3h6Z1grblk2em5UY1E5QkZWWitrdEpVeUJMK2ttNDRpNkQ2V1RcLzd4ZUhUV25MNERsWFwvbUpQd1pEY1ZYbFhNaktUaStqeURYcG15RUtOTis5cVpNYVI5cjJ3U2JDRktrYWRCNmJaUGdacTcrN0NScUF1OVVZOTIxd0ZOZkFPNmQ4Q1lSRVFGTXM4UUFwN2FLMVNXSFp5aDBcL0hkTnNHazlQaHJaU0JjODdUM2trN00xMDBXZmRjY3VQeEhxQ2V6a0p5SEE9PSIsIm1hYyI6IjgwNDI3YzU5NWM5ZThmYTI0Njg2MDFkNjZkZDUyNGVmZWQwNmM1NWFjNjMyN2M5MGU4NzZjNGM3NTNlNDAwMjgifQ==

             Thấy Quy Nhất vẫn không nói gì, Mục Vỹ sốt sắng hẳn lên.

Ads
';
Advertisement
x