Chính xác hơn, tình hình thế giới bên ngoài đã thay đổi từ lâu.  

             Toàn bộ võ giả trên Phong Vẫn Đại Lục tụ hội về đây.  

             Tại một đại điện hùng vĩ.  

             Toàn thân đại điện ánh xanh lấp lánh với những hoa văn cùng màu, dựa lưng vào núi, dù đứng cách mấy dặm vẫn có thể thấy rõ.  

             Nhìn vào mặt đất nứt nẻ xung quanh đại điện, không khó để nhận ra đại điện này mọc lên từ dưới đất.  

             Mọc lên thế nào thì không ai biết.  

             Song tiếng động ầm ầm ấy đủ để thu hút tất cả mọi người tới đây.  

             Đại điện Phong Vân!  

             Đại điện Phong Vân trong Phong Vẫn Đại Lục!  

             Ai cũng biết đây là cung điện mà bao người trông ngóng và sùng kính từ trước đến nay.  

             Bởi lẽ nơi này từng là cung điện trung tâm của Phong Vẫn Môn - chúa tể Phong Vẫn Đại Lục.  

             Trong quá khứ, Phong Vẫn Môn độc chiếm Phong Vẫn Đại Lục, những cung điện họ vào trước đó chỉ là một ít chi nhánh mà Phong Vẫn Môn để lại trên Phong Vẫn Đại Lục mà thôi.  

             Kho báu chân chính nằm tại đây.  

             Nhưng đây cũng là nơi nguy hiểm tiềm tàng thực sự.  

             "Đã hàng trăm nghìn năm trôi qua mà đại điện này vẫn toàn vẹn như ban đầu, đúng là không thể tin được!"  

             Lúc này, một bóng người đứng một cách đường hoàng trên cung điện, hai tay chắp sau lưng, thì thầm.  

             "Phải đấy, không hổ là đại lục có từ thời xa xưa, đã tồn tại hàng trăm nghìn năm, không biết đã bao nhiêu lần nó bị không gian tách rời nhưng vẫn còn lưu lại đến nay. Chưa kể điều quan trọng nhất là tòa đại điện này hoàn toàn không bị bánh xe lịch sử mài mòn như những cung điện khác mà ngược lại vẫn hoàn chỉnh không khác biệt chút nào, quá khó tin!"  

             "Tư Minh, Ngọc Minh và Hóa Vũ đâu?"  

             Người thanh niên kia nhíu mày tự nhủ: "Lần này hai người đó sang nơi khác, chắc là lấy được lò luyện Phong Linh và nguồn gió rồi".  

             "Hóa Vũ đã bị Mục Vỹ giết chết, còn Ngọc Minh thì đến nay vẫn chưa có tin tức!"  

             Trần Tư Minh chắp tay đáp.  

             Là một trong tám đệ tử hạt nhân, thực lực của Trần Tư Minh đủ để đứng thứ tư nhưng gã vẫn thấy sợ hãi khi đối mặt với Ngũ Hành Động Thiên.  

             "Lũ vô dụng!"  

             Ngũ Hành Động Thiên lạnh lùng nói: "Sao lại để bị Mục Vỹ giết chứ? Không phải hắn cứ om sòm rằng sẽ chiếm đoạt số mệnh của tất cả thiên tài để trở thành tiên nhân sao? Giờ bị người khác chiếm đoạt số mệnh ngược lại, đúng là đồ ăn hại!"  

             Nghe vậy, Trần Tư Minh chỉ biết cười trừ.  

             "Xem ra năm thế lực lớn liên kết với nhau rồi, mà đám người thảo nguyên Ma Quỷ có vẻ cũng không có ý tốt, cũng bắt tay với nhau luôn cơ mà!"  

             "Thảo nguyên Ma Quỷ biết lúc này mà không đoàn kết thì đường nào cũng bị chúng ta hoặc đệ tử của năm thế lực lớn tiêu diệt từng người một, nay thông minh hơn hẳn rồi!"  

             Trần Tư Minh chắp tay trả lời: "Có điều bọn họ bầu ra ba người cầm đầu là bà Tà Anh, Thị Huyết Đế và Quỷ tiên sinh, cũng gọi là biết suy nghĩ. Xem ra mấy người đó đều không phục đối phương!"  

             "Chỉ là đám ô hợp thôi!"  

             Ngũ Hành Động Thiên thờ ơ phất tay, nói: "Ở thảo nguyên Ma Quỷ có bốn ông trùm cảnh giới Vũ Tiên đỉnh phong là bà Tà Anh, Thị Huyết Đế, Quỷ tiên sinh và Cốt Tổ, nhưng Cốt Tổ cũng bị ta giết đấy thôi!"  

             Nghe vậy, Trần Tư Minh đành gượng cười.  

             "Cả thảo nguyên Ma Quỷ có ai xứng tầm đối thủ với huynh đâu!"  

             Vù vù!  

             Hai người đang nói chuyện thì đột nhiên có tiếng vù vù vang lên trong ngực Ngũ Hành Động Thiên.  

             Lấy một chiếc ngọc bội ra, hắn ta thấy ngọc bội bị nứt một đường.  

             Sự hiện diện của vết nứt tức khắc làm Ngũ Hành Động Thiên tái mặt.  

             "Sao thế?"  

             "Ngũ Hành Ngọc Minh chết rồi!"  

             "Cái gì!"  

             Trần Tư Minh nghe vậy hoảng hồn.  

             Ngũ Hành Hóa Vũ chết thì gã còn tạm chấp nhận, chắc là do tên Mục Vỹ đó thủ đoạn kì lạ quá thôi, nhưng vì sao ngay cả Ngũ Hành Ngọc Minh cũng chết chứ.  

             Trong Ngũ Hành Thiên Phủ, chỉ có Ngũ Hành Động Thiên chế ngự được y thôi.  

             Không ngờ y chết rồi.  

             "Thú vị đấy, thú vị đấy. Để ta lĩnh giáo xem thực lực của Mục Vỹ thế nào!"  

             Ngũ Hành Động Thiên cười ha ha.  

             Nhưng nụ cười ấy ẩn chứa sát khí lạnh thấu xương.  

             Cùng lúc đó, trong liên minh đệ tử năm thế lực lớn.  

             Hỏa Vũ Phượng nói với vẻ sốt ruột: "Mục Vỹ đi lâu vậy rồi vẫn chưa quay lại. Động tĩnh lớn thế này, hắn không thể nào không phát hiện được".  

             "Mà đến cả Ngũ Hành Ngọc Minh cũng chưa tới đây, đừng nói là hai người họ đụng độ nhau chứ!"  

             "Chắc là không đâu!"  

             Thủy Nhu khuyên nhủ: "Mục Vỹ không phải người xốc nổi bồng bột đâu!"  

             Nhưng lời nói của cô ấy lại khiến biểu cảm của những người có mặt tại đây khá là kì quặc.  

             Không xốc nổi bồng bột?  

             Ở Hỏa Hành Sơn giết Hỏa Thông Thiên - cháu trai của đại trưởng lão Hỏa Quy Nhất, sau đó sỉ nhục đệ tử hạt nhân của Thiên Thủy Phái Thủy Thiên Hành, rồi giết đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ Ngũ Hành Vân.  

             Lúc ở Hỏa Hành Sơn còn làm Ngũ Hành Kiệt mất hết mặt mũi.  

             Sau khi tới Phong Vẫn Đại Lục hắn còn giết luôn Ngũ Hành Hóa Vũ.  

             Mỗi một chuyện Mục Vỹ làm có phải xốc nổi đâu, quá xốc nổi ấy chứ.  

             Thạch Quan thở dài một hơi, lên tiếng: "Hỏa Vũ Phượng, Hỏa Hành Sơn các cô cẩn thận chút đi. Mục Vỹ không có ở đây, có thể bọn Ngũ Hành Thiên Phủ sẽ gây bất lợi cho các cô đấy!"  

eyJpdiI6IkN3RUtBRXhpQlFRY1dyeTV1VXRHQXc9PSIsInZhbHVlIjoibjhxM241akRkS3hFY2JnUVNiMk9HSCttVXNmXC9PSlBnTU5YcXNkSTdpQ0ZPOGNYSUhGaGNXVkxhdFI3Tk11NDRWbjlMdDlOV1hNbzdLaVhMSkxqbzRYeGlVakhwT1AxR0dVZlNsTmQ0TkM4YTI3UmNoNEVZK1E0R1RWbTA2dmMxSzc5XC9Pb2h6eHZ1Vjdob1F4WTRQQ1ozRUtDbTVNdnlRT3JONzZFclJaWTlkS1RQMGxHM1p3ZWVVQ3Flemx2Ym9qbGdacG5XR3VOSkd4cDlpaGtYTlh4a2h1YlkyY0QyTlpRb3E5YzJSbmY0N0dQOXJ6WlFHcE11b01CUnNHMkF4RTQ2MUZKTjQrZ0hDakcrcDdYb3lSQT09IiwibWFjIjoiZDM0NDk0ODQ0MTlkMzJjNGQ2MTNjZWUxM2Q2NmVjOGU4NzlkYjA1N2UzZDhjYzZlZjIyMzg0NWVlMzEzYzYzNCJ9
eyJpdiI6IlR4WEZDelBuTTJcL2xSUTluRDVkaGN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InVcL1YrRXA5ZTZcLzRnbTFsVWh6VzIyb20ySXJQZ0ZqRnhVVkpYbytHSlNremxTdUhWNmkrd3FIa0Y2V3duaCtMRStwNXpoWkphXC9SQkhVdWNUSlUwNXpZVW9HTGN5QWJkTllHbEp6MVloTDBwSDV2ZTlkZHhUUFM3V0RXR1hnU0JzaHZUOFMySkZNMFI5U3loeDNQaUkzUFBzVEh5WDZtWktOYW4rVGhWd2dzaCtiZ212XC9WYTlmc25NT3I1dFEzbEUiLCJtYWMiOiJkZjUwNzJiNWFjNGUxYmM2M2I0NjlhYTJjZDA1MjM0NWE5MmQzMzQwOTY1NjJjZjc0Mjg0YzRiOGY1MDljMzJkIn0=

             Cô ấy sẽ không bao giờ quên cái chết của Hỏa Vận Thần và Hỏa Hoằng Thành.

Ads
';
Advertisement
x