Tử Vô Tần cười lạnh khi thấy chưởng này của Mục Vỹ.
“Tử U Cửu Minh Chưởng!”
Tử Vô Tần tung một chưởng ra với vẻ lạnh lùng.
Chưởng này là đủ đoạt mạng của Mục Vỹ rồi.
Ngay sau đó các vì sao khắp trời đã va chạm với chưởng ấn màu tím.
Song, chưởng ấn của Mục Vỹ là thức cuối của Phần Thiên Lạc Ngọc Chưởng, đứng riêng rẽ thì không có uy lực lớn, nhưng khi tập trung lại với nhau thì có uy lực vô tận.
Chưởng ấn màu tím phá vỡ từng ngôi sao, nhưng chẳng mấy chốc, chính nó đã bị hao mòn đi rất nhiều.
Khi đến gần Mục Vỹ thì nó chỉ còn lại một chút ít, Mục Vỹ chẳng thèm ngoảnh lại mà chỉ nghiêng người để tránh là xong.
Chết tiệt!
Thấy vậy, Tử Vô Tần khẽ quát rồi nói: “Mong ba vị cùng ra tay với ta để giết tên này”.
“Được!”
“Được!”
“A di đà phật, giúp người khác giải thoát thì đương nhiên lão nạp sẽ đồng ý”.
Ba người cùng lên tiếng rồi ra tay ngay.
Thấy thế, Mục Vỹ nào còn dám hiếu chiến nữa.
Cả bốn người này để ở tầng thứ nhất cảnh giới Sinh Tử, bất kể ai trong số họ cũng không phải là người mà Ngũ Hành Ngọc hay Hoả Quy Nhất có thể so bì được.
Nếu Mục Vỹ muốn giết một người trong số này thì sẽ phải trả một cái giá cực lớn, chứ đừng nói đến cả bốn người liên thủ lại với nhau.
Hơn nữa, phía sau bốn người này còn liên tiếp vang lên các tiếng xé gió, chắc chắn người của bốn tiểu thế giới lớn đang lũ lượt kéo tới đây, giờ Mục Vỹ mà tỏ ra hiếu chiến là đi chầu diêm vương ngay.
“Cửu Nguyên Chi Bộc!”
Ngay sau đó, Mục Vỹ nhanh chóng ra tay, chín Nguyên Cầu xếp thành một hàng rồi nổ tung.
Trong cơ thể hắn có sức mạnh của chín nguyên khí - hay chính là sức mạnh của giới tự nhiên nên số lượng phải gọi là bất tận.
Trước mắt, hắn phải nhanh chóng thoát thân cái đã.
Mục Vỹ hoàn toàn im lặng, hắn cứ tưởng người của tiểu thế giới Tử Viêm tập trung ở đây thì hắn có thể thừa nước đục thả câu, mai phục rồi giết vài tên, nào ngờ nào võ giả của bốn tiểu thế giới lớn đã tụ tập sẵn ở đây rồi.
Hắn có khác nào tự chui đầu vào rọ đâu cơ chứ.
“Vẫn dám phản kháng à?”
Thấy Mục Vỹ đang chạy trốn mà vẫn còn xuất chiêu, Tử Vô Tần hừ lạnh.
“Tử U Cửu Minh Quyết - Thiên Vương Chi Huy!”
Tử Vô Tần hô lên một tiếng, chân nguyên lập tức tuôn ra điên cuồng giữa hai tay.
Một cái lưới to oành ở phía sau ụp xuống người Mục Vỹ.
Lôi Phong ở một bên thấy được tài năng của Mục Vỹ thì lập tức ngạc nhiên nói: “Sức mạnh sấm sét khủng khiếp quá, giữ tên này lại chắc chắn sẽ có lợi cho mình”.
Dứt lời, hắn ta cất bước, một đòn sấm xét đã giáng từ trên cao xuống.
Tia sét ấy vây quanh người Lôi Phong, các tiếng xẹt xẹt vang lên, sức mạnh sấm sét men theo mặt đất rồi lao về phía Mục Vỹ.
“Bát Quái Diệt Sát Chưởng!”
Cùng lúc đó, Song Thư Vũ trông có vẻ nho nhã của tiểu thế giới Thái Cực cũng lập tức ra tay.
Y vung đôi tay ra, hai màu sắc đen trắng thái cực đã xuất hiện.
“A di đà phật!”
Trí Nhạc khẽ hô lên một tiếng rồi quan sát phía trước, sau đó đã có một tràng hạt xuất hiện trong tay.
Trên tràng hạt này có khắc hình trai gái khoả thân với đủ mọi tư thế, trông rối hết cả mắt.
“Dục Mê Loạn Tâm Pháp!”
Trí Nhạc đập một tay xuống tràng hạt rồi nở nụ cười bỉ ổi.
“Dục Mê Loạn Tâm Pháp của ta có thể khiến tiểu tử này u mê không lối thoát, sau đó ba vị thí chủ dùng bản lĩnh của mình để giết hắn là xong”.
“Được!”
Ngay sau đó, đã có nhiều hư ảnh xuất hiện từ trong tràng hạt.
Mục Vỹ chỉ thấy mình đang giữa cả đống phụ nữ, ai nấy đều xinh đẹp tuyệt trần, ăn mặc lồ lộ rồi ưỡn ẹo đi về phía hắn.
“Mấy chiêu trò vớ vẩn này mà con lừa nhà ngươi định mê hoặc ta ư? Tối về đóng cửa tự hưởng thụ đi!”
Với Mục Vỹ, người đã thưởng thức qua các tuyệt phẩm nhan sắc như Tần Mộng Dao,Vương Tâm Nhã và Tiêu Doãn Nhi thì những người phụ nữ này đúng là không đáng nhắc tới.
Hắn tập trung tinh thần, thiên hoả bùng cháy, các ảo ảnh đó nhanh chóng biến mất.
Mục Vỹ vừa chậm trễ một giây thì ba kẻ phía sau đã tấn công ngay.
Đầu tiên là Địa Lôi Trận của Lôi Phong, các tiếng đùng đoàng nổ tung dưới chân Mục Vỹ.
Sấm dậy từ dưới chân hắn lên.
Sau khi hấp thu nguồn gió và lĩnh ngộ ý cảnh thuộc tính Phong, tốc độ của Mục Vỹ đã nhanh hơn, nhưng dù có nhanh đến mấy thì cũng không bằng âm thanh được.
“Sấm?”
Thấy vậy, Mục Vỹ cười lạnh.
So kè về sấm ư?
Lôi Phong có địch lại được nguyên khí sấm của hắn không? Đó là Cửu Thiên Chân Lôi của cửu thiên đấy, mấy tiếng sấm cỏn con của Lôi Phong sao mà đọ được?
“Định cho ta nổ tung à? Xem ai mới bị nổ nhé!”
Mục Vỹ hừ một tiếng rồi cất bước.
Lôi châu nhốn nháo dưới chân hắn.
Uỳnh…
Hai bên va chạm vang lên tiếng nổ inh tai.
Song, dù Cửu Nguyên Chân Lôi của Mục Vỹ lợi hại hơn, nhưng so về sức mạnh và sự bá đạo của chân nguyên thì Lôi Phong lại hơn.
Sau cú va chạm ấy, Mục Vỹ đã khống chế được vụ nổ nhờ Cửu Thiên Chân Lôi, nhưng lực phản kích quá mạnh vẫn khiến hắn phải tái mặt.
Cùng lúc đó, đòn tấn công của Song Thư Vũ cũng đã tới.
Ấn ký bát quái đen trắng như những con sâu đục xương cũng khó mà né được.
Cực chẳng đã, Mục Vỹ chỉ đành quay lại phản kích.
Cửu Nguyên Huyết Luân lập tức xuất hiện.
Một đạo Cửu Nguyên Huyết Luân đã hoá thành hàng trăm phiên bản với đủ mọi kích cỡ, để chặn đòn tấn công bát quái.
Nhưng khi ấy, cái lưới to của Tử Vô Tần cũng đã rơi từ trên cao xuống.
Rầm, cái lưới đã trùm vào người Mục Vỹ.
Bảy đạo kiếm ấn xuất hiện.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất