Mặt trời ở Las Vegas vẫn mọc lên từ phía đông của đường chân trời như thường lệ, hiếm có ai biết rằng ngay trong đêm qua, thành phố này suýt chút nữa đã biến thành đống đổ nát.
Người đi làm vẫn tiếp tục đi làm, kẻ sống trong men say vẫn tiếp tục say sưa.
Vào buổi chiều, Lang Dụ Văn đích thân dẫn theo đội ngũ thứ hai đến Las Vegas.
Vị thiên tài kinh doanh từng bị tám đại thế gia Giang Đông bao vây, ép đến đường cùng này, nay đã nắm trong tay một đế quốc thương mại khổng lồ đủ sức ảnh hưởng đến thế giới. Nhưng dường như ông ta vẫn chưa thỏa mãn, tiếp tục dẫn theo đội ngũ của mình chinh chiến khắp nơi.
Lần này đi cùng Lang Dụ Văn còn có Mã Sơn và Lưu Khải Minh.
Lý Dục Thần không ngờ họ sẽ đến, anh hơi ngạc nhiên.
"Las Vegas bé tẹo thế này, không đáng để mấy người làm to chuyện thế chứ?" Anh nói.
Lang Dụ Văn cười nói: "Đến cả bom hạt nhân cũng lôi ra rồi, các cậu mới là làm to chuyện, chúng tôi chỉ đến nhặt món có sẵn thôi. Duke chết rồi, có rất nhiều kẻ muốn thay thế vị trí của Duke, vị trí này rất quan trọng, phù sa không chảy ruộng ngoài, tôi và Mã Sơn đã bàn bạc, quyết định để Lưu Khải Minh tiếp quản vị trí của Duke. Tất nhiên, giai đoạn đầu vẫn phải để Mã Sơn ở lại đây bảo vệ một thời gian."
Mã Sơn nói: "Cũng phải nhờ quả bom hạt nhân của Dục Thần hôm qua, nếu không thì tôi có muốn bảo vệ cũng không ổn, ít nhất sẽ rất phiền. Bây giờ bom hạt nhân nổ một phát, tôi thấy tôi có ngủ suốt ngày cũng chẳng ai dám tới gây chuyện."
Mọi người đều cười ầm lên.
Lý Dục Thần cảm thấy có thể thực hiện được. Mối đe dọa lớn nhất là Camiel của giáo hội Thánh Quang đã chọn hợp tác với anh, với thực lực hiện tại của Mã Sơn, hoàn toàn có thể trấn áp đám yêu ma quỷ quái ở đây, đội ngũ của Lưu Khải Minh cũng có thể tự do hành động.
"Sao Na Lệ không tới?" Anh hỏi Mã Sơn.
"Hầy," Mã Sơn thở dài một hơi, "Giờ cô ấy là thần nữ rồi, cả Đại Mã đều đang thờ phụng cô ấy, còn quan tâm gì tới anh nữa!"
Trịnh Gia Hào đi cùng nói: "Mã gia, Las Vegas nhiều cô em xinh lắm, để tôi tìm cho anh một cô."
"Mẹ mày!" Mã Sơn đá Trịnh Gia Hào bay ra ngoài.
Mọi người lại cười dữ dội hơn nữa.
Lang Dụ Văn nghiêm mặt nói: "Thật ra thì Mã phu nhân, à không, giờ là Tra thần nữ, cô ấy còn gánh vác một sứ mệnh khác, là dùng ảnh hưởng của mình ở Nam Dương để hòa giải quan hệ giữa người Hoa Hạ và các dân tộc khác."
"Đây là yêu cầu của ông đưa ra à?" Lý Dục Thần tò mò hỏi, Lang Dụ Văn từ trước đến nay chỉ làm ăn buôn bán, sao lại bắt đầu quan tâm đến mâu thuẫn dân tộc?
Lang Dụ Văn nói: "Không phải tôi, là nhà họ Lý ở Sư Thành."
Lý Dục Thần khựng lại, mới nhớ ra ở Sư Thành còn có một nhà họ Lý.
Anh không nói gì, dù sao cũng chưa từng gặp mặt, không thể chỉ vì cùng họ Lý, hoặc mấy lời đồn đại về phân nhánh hải ngoại của nhà họ Lý, mà tin tưởng tất cả.
Con người, có lúc cũng giống như món ăn, chỉ khi đưa đũa gắp lên, mới biết dưới lớp nước chấm đó là món gì.
Lang Dụ Văn tiếp tục nói: "Trước đây tôi chỉ một lòng muốn phát triển tập đoàn Kinh Lý thật lớn, giờ phát triển được rồi, tôi bắt đầu nghĩ, chúng ta phát triển tập đoàn Kinh Lý là để làm gì? Cậu Lý chắc chắn không phải vì kiếm tiền. Nếu nói là để phục hưng nhà họ Lý, thì phục hưng kiểu gì? Kiếm được nhiều tiền, có được gọi là phục hưng không?"
"Mấy năm trước, cậu Lý từ Nam Giang đến thủ đô rồi tới Nam Dương, chấn nhiếp quần hùng. Giờ đến Las Vegas, lại cho thế giới thấy nắm đấm của mình. Có thể nói, tiền cũng có rồi, nắm đấm cũng cứng rồi. Theo lý mà nói, như vậy là phục hưng rồi. Nhưng thật sự đã đủ chưa? Nếu đủ rồi, vậy chúng ta có thể nằm xuống hưởng thụ được chưa?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất