“Không đúng!” Trần Văn Học chỉ tay vào Agatha, phản bác. “Cô đang nói dối! Lời của cô đầy rẫy sơ hở!”
“Ồ? Vậy anh nói thử xem, sơ hở ở đâu?” Agatha hứng thú hỏi.
“Nếu đúng như cô nói, nhà máy lọc máu này lẽ ra đã hoàn thành từ hàng trăm năm trước, khi đó mẹ của Lilith, hoặc thậm chí là bà của cô ấy, cũng đã chết ở đây, thì làm sao có thể có Lilith như bây giờ.”
“Đúng là như vậy, nếu lần hiến tế đó thành công, chỉ tiếc là, lần đó xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Mà nguyên nhân là, chính là người tình của Lilith thời đó…”
Agatha không nói ra tên người đó, chỉ khẽ cười khinh miệt, rồi ánh mắt dừng lại trên người Lâm Thiên Hào, nói: “Nhưng lần này thì không đâu.”
“Chuyện tàn ác như vậy, giáo hội Thánh Quang của các cô không ngăn cản sao?” Trần Văn Học thử hỏi.
“Tại sao ta phải ngăn cản?” Agatha lạnh lùng nói “Đúng là chuyện này rất tàn ác, nhưng đó là chuyện của mấy trăm năm trước, lúc đó bọn họ tự ý làm theo ý mình, không hề cầu xin thần. Vì thế, thần linh đã trừng phạt họ, giáng xuống Thiên Hỏa, tội nghiệt của quá khứ đã bị thiêu rụi trong lửa trời rồi.”
“Vậy còn cô thì sao? Cô ở đây làm gì?”
“Tôi đại diện cho thánh Sariel trấn giữ nơi này, chờ đợi thời khắc Huyết Dịch Nguyên Sơ tái sinh, thứ đó vốn thuộc về thần giới, ta sẽ thay mặt thần linh thu hồi”.
“Vì để thu hồi Huyết Dịch Nguyên Sơ, các người cứ để mặc cho bi kịch xảy ra như vậy sao?” Trần Văn Học chất vấn.
“Bi kịch gì cơ?” Agatha phản bác “Đây là tội nghiệt của Huyết tộc, đã được định sẵn từ khoảnh khắc Lilith đầu tiên đánh cắp Thần Huyết. Nhà máy máu này cũng là do chính bọn họ bố trí, giờ đã thành cục diện này rồi, cho dù mấy người có phá hủy nơi này, thì những người bị xây trong tường cũng không thể sống lại.”
“Vậy còn Lilith thì sao?” Lâm Thiên Hào gầm lên.
“Cô ấy chính là nguồn gốc của tội ác, hình phạt cô ấy phải gánh chịu.” Agatha nói.
“Không! Cô ấy không có tội! Cô ấy chỉ là cô gái đơn thuần chỉ muốn sống như người bình thường, nhưng lại không may sinh ra trong Huyết tộc. Đó không phải lỗi của cô ấy! Cô ấy tên là Lilith, nhưng không liên quan gì đến Lilith của mấy người! Mấy người không thể đổ hết tội lỗi lên đầu cô ấy như thế!” Lâm Thiên Hào gào lên, giọng nói đầy bi thương xem lẫn cầu xin, hy vọng Agatha có thể buông tha Lilith.
“Nhưng cô ấy vẫn chảy dòng máu của Lilith.” Giọng Agatha vẫn lạnh lùng, vô tình như cũ.
“Ông Lâm, đừng phí lời với cô ta nữa, Con mụ này ngay cả chồng mình cũng dám giết, đầu óc điên loạn từ lâu rồi.” Trần Văn Học nói “Mau đi cứu Lilith đi, xem thử xem có rút được mấy cái ống kia ra không, dù có chết, cũng phải để cô ấy chết trong vòng tay ông, không thể để bọn chúng toại nguyện. Tôi sẽ cản con mụ này lại!”
Lâm Thiên Hào khẽ gật đầu, quay người lao về phía Lilith.
Trần Văn Học đứng chắn trước mặt Agatha, thủ thế sẵn sàng nghênh chiến.
Agatha cười khinh: “Chỉ dựa vào anh thôi sao?”
Cô ta vươn tay ra, làn da trắng như tuyết, lòng bàn tay hướng về phía trước, nhẹ nhàng đẩy ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất