Mục đích của hắn rất đơn giản, chỉ muốn hù dọa Đại Bàng, sau đó xông vào cấm địa tìm kiếm chồn nhỏ và Cá Chạch. 

 

Nhưng dù sao cũng là đại yêu thông ngộ nhị trọng thiên, cho dù quăng hết cả 5 mảnh lá Ngũ Lôi cũng chưa chắc làm nó bị thương. 

 

Sau khi lĩnh ngộ được hai loại pháp lực, Dương Bách Xuyên đã hiểu rõ hơn về thông ngộ, Tiên Tôn bình thường không thể chống lại được. 

 

Hắn có thể xử lý Ưng Mỏ Sắt và Vương Quan Điêu thông ngộ nhất trọng thiên là nhờ bình Càn Khôn, cùng với thiên phú cường đại của hắn nên mới chiến đấu vượt cấp được. 

 

Đổi thành Tiên Tôn khác đối mặt với thông ngộ, chỉ có nước bị đánh. 

 

Cấp thông ngộ không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. 

 

Đại Bàng là nhị trọng thiên, hiển nhiên càng thêm trâu bò. 

 

Cho nên ngay từ đầu Dương Bách Xuyên đã xác định rất rõ mục tiêu của mình. 

 

… 

 

Dương Bách Xuyên vứt một mảnh lá cây Ngũ Lôi thuộc tính Hỏa ra, hóa thành tia sét. 

 

Đại Bàng nheo mắt, mọi sinh linh đều có sự sợ hãi bẩm sinh với sét, nhưng ngay sau đó nó cảm nhận được uy lực của tia sét này không quá mạnh nên lập tức ra tay. 

 

Đến nay nó vẫn chưa đánh với Dương Bách Xuyên. 

 

Các yêu tộc xung quanh vẫn đang nhìn, nếu nó không ra tay thì sẽ bị chê cười thối mặt. 

 

“Hừ.” 

 

Đại Bàng phất tay, tia sáng lóe lên, một luồng sáng pháp lực chói mắt bay ra ngoài, va chạm với ngọn lửa sét của Dương Bách Xuyên. 

 

“Ầm!” 

 

Tiếng nổ vang lên. 

 

Ngay sau đó tia sét và pháp lực do Đại Bàng ngưng tụ đều biến mất. 

 

Nhẹ nhàng hóa giải ngọn lửa của Dương Bách Xuyên. 

 

Lúc này, Dương Bách Xuyên nhanh chóng dẫn theo Chuột Vương lao về phía sương mù. 

 

Ý tưởng rất tuyệt, nhưng hắn coi thường sự phản ứng của Đại Bàng. 

 

“Định chạy đi đâu.” 

 

Đại Bàng nhẹ nhàng hóa giải chiêu của Dương Bách Xuyên, lập tức hiểu rõ, có vẻ thằng nhãi này không lợi hại như trong tưởng tượng. 

 

Giờ nghĩ lại, loại lực lượng khủng bố phát ra từ trên người Dương Bách Xuyên từng khiến bốn Phi Ưng Thánh Vệ tan thành mây khói, tuyệt đối không phải loại lực lượng bình thường, thích dùng thì dùng. 

 

Hiển nhiên thằng nhãi này đang tỏ ra mạnh mẽ, sức lực cạn kiệt. 

 

Nếu không đã ra tay từ lâu, chứ không phải nhảy vào cấm địa. 

 

Nghĩ đến đây, Đại Bàng bắt đầu phản công. 

 

“Gào.” 

 

Ánh sáng bộc phát. 

 

Nó hóa thành bản thể, trở thành một con chim màu vàng với sải cánh dài 9m. 

 

Vỗ cánh, vèo một cái, hóa thành tia sáng lóe đến trước mặt Dương Bách Xuyên, một móng vuốt sắc bén giáng xuống người hắn. 

 

Dương Bách Xuyên giật mình, vội vàng vung kiếm đỡ. 

 

“Ầm.” 

 

Tia lửa tóe lên. 

 

“Phụt!” 

 

Dương Bách Xuyên bị đánh bay ngược ra ngoài, hơi thở tán loạn, hộc máu. 

 

Từ lực đánh của đòn vừa rồi, hắn cảm nhận được một sức mạnh khủng bố. 

 

Là lực lượng và pháp tắc thuộc tính Kim. 

 

Dương Bách Xuyên cảm nhận được Đại Bàng là pháp tắc Kim thông ngộ nhị trọng thiên. 

 

Trong thuộc tính ngũ hành, lực tấn công mạnh nhất là Kim. 

 

Hắn không ngờ con súc vật này lại là pháp tắc Kim. 

 

Hộc máu, thầm than khổ, lực lượng trong người hắn còn chưa phục hồi, giờ lại bị thương, tình hình hơi không ổn. 

 

Nhìn có vẻ Đại Bàng không định cho hắn tiến vào cấm địa hoặc tha cho hắn. 

 

Lùi lại vài trăm thước mới dừng lại, Dương Bách Xuyên lau vết máu khóe miệng. 

 

“Chít!” 

 

Chuột Vương hóa thành bản thể, định xông lên. 

 

Dương Bách Xuyên lên tiếng: “Chuột Vương, dừng lại.” 

 

Hắn biết Chuột Vương không phải đối thủ của Đại Bàng. 

 

Chuột Vương giật mình, lùi lại bên cạnh Dương Bách Xuyên, nhìn chằm chằm Đại Bàng phía đối diện. 

eyJpdiI6IlNONzhuaHpQRUJZOHVLeHd6SGpEU1E9PSIsInZhbHVlIjoiMXhYNHpTQ28wcXFPQ1c3S0orUk52dWtsRyttZ3kyekE1TEJLeUxUeFFkRGM2S2FraHFGK1BZY1hSVGdqTXNMWCIsIm1hYyI6IjM2MWMxYzkzYTIzMDIzY2ViN2U0NDY1MWNiNmFiMTNkYjlhZjcxZTUxYWEyMTkyNTYwOGRjMjA4NmQ1OWI2YjEifQ==
eyJpdiI6IkhnKzJqM1BNWU1LZ3UraEpjbmRMSHc9PSIsInZhbHVlIjoiR1BWQVRRVnhrVm5aeFBCUFwvYkxFaFo4azhiS2F0YzRNNmtVSlM5M2ZqOTI5WEc1YmNOQUVCK1QwcUUxMTR5KytrU0VDK0V6Uk1XR0dzdFhtdE5SUVRuUEloaHpDVDRJRGRmQjVtTkNQMFFGTGJleE83ZDBCeExoSlJQZmNXdWJLIiwibWFjIjoiYzZhMGI3MGNlMGE2YzZlYWFhYzFmMDUyODMzOWZjNjVhNWE3YjFhZDc3OGIzZTA2NWZiYWQ4YTM3NDBkY2IyNiJ9

Dương Bách Xuyên nhổ ra một ngụm máu, ngẩng đầu nhìn về phía Đại Bàng: “Súc sinh, ngươi khiến ta rất tức giận.”

Ads
';
Advertisement
x