Loại thứ nhất là sau khi xoay ngược, có thể thu hồn đoạt phách, là loại sức mạnh chí âm.
Loại thứ hai là khi xoay đúng hướng sẽ bộc phát ra sức mạnh thuần dương, vừa bá đạo vừa vô địch, được xưng là có thể giết thần diệt ma.
Thật ra, loại thứ ba mới là lợi hại nhất, xưng là Âm Dương Nhị Khí, đáng để mong chờ.
Nghe qua thì loại thứ ba là ôn hòa nhất, nhưng Dương Bách Xuyên biết rõ, loại thứ ba này dùng một lúc cả hai khí Âm – Dương, nó có thể lấy đi đạo hạnh của người khác, hơi giống với Càn Khôn Thôn Phệ, nhưng cũng không giống.
Sức mạnh của Càn Phôn Thôn Phệ là thô bạo, không kiêng kỵ bất cứ thứ gì.
Nhưng kính Thần Ma Âm Dương lại mang theo công kích từ bên trong, chúng nhắm vào pháp lực và nguyên thần, đó là một loại tấn công vô cùng đáng sợ, cướp đoạt đi đạo hạnh của kẻ địch.
Đó chính là chỗ đáng sợ của loại pháp khí này.
Dương Bách Xuyên cầm kính Thần Ma Âm Dương là muốn thử xem, uy lực của loại thứ ba này sẽ có tác dụng như thế nào với con chim Đại Bàng kia.
Hắn không mong đợi kính Thần Ma Âm Dương có thể đoạt lấy đạo hạnh của Đại Bàng, chỉ cần có thể làm bị thương con nghiệt súc này là đủ.
Ánh mắt không rời khỏi trung tâm vụ nổ, ngay sau đó, đám mây hình nấm khổng lồ dần dần tiêu tán.
Chỉ trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên nhìn thấy bóng dáng Đại Bàng hiện ra, nhưng thấy toàn thân nó đen sì, thê thảm không chịu nổi. Trên thân thể của nó lại có những đường vân màu vàng cực kỳ lấp lánh.
Hắn biết đòn tấn công vừa rồi không thể giết chết con Đại Bàng này.
Không chần chừ thêm, Dương Bách Xuyên nhanh chóng dùng tới kính Thần Ma Âm Dương.
“Âm Dương Tạo Hóa~”
Giọng nói âm trầm vang lên.
Một đen một vàng, hai chùm tia sáng bùng phát từ trong kính Thần Ma Âm Dương, chúng hội tụ với nhau rồi chiếu thẳng lên người Đại Bàng.
“Chiếp... A... tiểu tử bản tọa muốn ngươi phải chết... A~”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Đại Bàng chịu quả đắng.
Âm Dương Nhị Khí trong Kính Thần Ma Âm Dương chiếu rọi lên người Đại Bàng, âm khí công kích nguyên thần, dương khí công kích thân thể.
Nếu Dương Bách Xuyên có đủ tu vi, một đòn này có thể giết chết Đại Bàng, đáng tiếc hiện tại hắn vẫn chưa phải Thông Ngộ.
Nhưng dù sao đi nữa, sức mạnh của Kính Thần Ma Âm Dương lúc này đã thành công áp chế được Đại Bàng, uy hiếp nó.
Dương Bách Xuyên khẽ cười, lúc này hắn vận chuyển thần thông Vạn Tượng, thân thể biến mất ngay lập tức, im hơi lặng tiếng xuất hiện trên lưng Đại Bàng.
Nhân lúc lực lượng áp chế của Kính Thần Ma Âm Dương, hắn vung tay đấm mạnh vào đầu con Đại Bàng.
“Ầm~”
“A~ Chiếp~”
Ăn trọn cú đấm khiến Đại Bàng run rẩy, nó kêu la đầy thảm thiết, thân thể khổng lồ rơi xuống phía dưới, trực tiếp mất thăng bằng.
Lúc này, Dương Bách Xuyên phất tay, một giọt nước Sinh Mệnh xuất hiện. Hắn búng giọt nước vào trong miệng Đại Bàng rồi biến mất.
Đã thành công!
Hắn không định dùng Càn Khôn Thôn Phệ để cắn nuốt con chim Đại Bàng, bởi vì cắn nuốt nhiều cũng chưa chắc đã là chuyện tốt. Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được điều này khi hấp thu Ưng Mỏ Sắt và Vương Quan Điêu.
Nuốt chửng nhiều không tốt cho tu vi của hắn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất