Chồn Nhỏ và Cá Chạch bay lên không, lao vào chiến đấu. Chuột Vương không có cánh, chỉ có thể đứng dưới đất lo lắng, Than Đen vẫn đang cố gắng khống chế con vẹt trắng.
Nhìn tình thế không mấy khả quan.
Tạm thời thì vẫn có thể ứng phó nhưng Dương Bách Xuyên biết không thể kéo dài lâu được.
Hơn nữa, Huyết Ưng cũng không cho Dương Bách Xuyên cơ hội để thở, nó kêu một tiếng giữa không trung rồi lao thẳng về phía hắn.
“Thứ nghiệt súc.”
Dương Bách Xuyên tức giận, hắn vung kiếm chém về phía Huyết Ưng đang lao về phía mình.
Kiếm khí mấy chục trượng chém ra, nhưng…
“Hừ!”
Huyết Ưng hừ lạnh, đôi mắt của Huyết Ưng bỗng lóe lên ánh sáng đỏ chói mắt, Dương Bách Xuyên lập tức nhìn thấy đồng tử kép của nó.
Cảm giác này không hề dễ chịu.
Huyết quang chói chang khiến Dương Bách Xuyên vô thức nhắm mắt lại.
Chỉ chớp mắt một cái mà thôi, đến khi mở mắt ra...
Lòng lạnh toát.
Bởi vì trên bầu trời, hàng trăm con Huyết Ưng đang bay lượn!
Phân thân?
Không thể nào! Dù dùng tới phân thân thì cũng cần pháp lực ngưng tụ, nhưng thế giới này không thể thi triển được pháp lực, vậy thì không có khả năng là phân thân.
Lẽ nào...
Dương Bách Xuyên chợt nhớ lại đôi mắt sáng rực của Huyết Ưng.
Hắn chắc chắn đôi mắt của Huyết Ưng có vấn đề.
Thứ súc sinh này là Huyết Ưng Song Đồng, có lẽ đồng tử kép kia chính là một loại thiên phú bẩm sinh nào đó.
Chỉ một ánh nhìn, đã khiến hắn thấy hàng trăm con Huyết Ưng trên trời.
Đây chính là ảo giác!
Hắn đã trúng chiêu.
Dương Bách Xuyên không thể phân biệt đâu là bản thể thật.
Trông con nào cũng giống con nào.
Điều khiến hắn khiếp sợ hơn là, dù đã dùng tới Càn Khôn Nhãn, hắn cũng không thể nhìn ra được.
Huyết Ưng Song Đồng, cái tên này cũng không phải gọi suông.
Lần này phiền phức to rồi ~
Trong lòng Dương Bách Xuyên cười khổ, hắn biết rõ trong tay có kiếm Đồ Long, Huyết Ưng không dám đối đầu trực diện với hắn, nhưng giờ đây Huyết Ưng bay đầy trời, rõ ràng là thứ súc sinh này đang cố tình làm hắn rối trí, giở trò bẩn thỉu.
Quan trọng nhất là hắn quả thật không có cách đối phó.
Càn Khôn Nhãn có thể dùng nhưng lại mất đi tác dụng.
Huyết Ưng Song Đồng, Thông Ngộ tam trọng thiên quả nhiên là khó chơi.
Dương Bách Xuyên không ngừng vung kiếm, tất cả những Huyết Ưng đến gần đều bị hắn đánh tan, nhưng hắn biết rõ tất cả chỉ là ảo ảnh, biểu hiện của trúng chiêu sau khi nhìn vào đôi mắt của Huyết Ưng, thực tế có khi hắn đang chém vào không khí.
Trong lúc này, chỉ cần bản thể của Huyết Ưng tìm được cơ hội tiếp cận, hắn sẽ là cá nằm trên thớt.
Lúc nãy, Huyết Ưng đã nói muốn cướp kiếm Đồ Long trong tay hắn.
Bây giờ xem ra, đối phương sắp thành công rồi.
Lúc này, tiếng cười đắc ý vang lên: “Haha, tiểu tử, mặc dù không dùng được pháp lực nhưng bản tọa là chim, ưu thế hơn ngươi. Đôi mắt này là thiên phú, muốn chơi chết ngươi dễ như trở bàn tay. Giờ thì chuẩn bị đón nhận cơn giận của bản tọa đi ~”
“Chiếp chiếp chiếp...”
Hàng trăm con Huyết Ưng từ khắp nơi xông tới.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất