Ngươi rất đặc biệt. Tu vi thì Tiên Tôn nhưng lại có thể giết thông ngộ, ngươi vừa là người vừa không phải người, là tiên lại không phải tiên, là thần lại không phải thần. Ngươi là con quái vật kỳ lạ nhất mà ta từng thấy trong suốt cuộc đời dài đằng đẵng của ta, nhưng ngươi vẫn không có tư cách để ta thần phục.” 

 

 

Dương Bách Xuyên không hề ngạc nhiên trước câu trả lời của Tử Kim Đại tế tư. Hắn không hề có ý định khiến lão ta đầu hàng chỉ bằng một câu nói, chỉ muốn thử lão ta mà thôi. 

 

Nhưng kết quả vẫn vượt quá mong đợi. Đây là một lão quái vật đã trải qua lễ rửa tội của dòng sông văn minh Nhân tộc, tư tưởng của lão ta không còn giới hạn trong Yêu tộc nữa, mà đã trở thành một sinh vật có tư tưởng siêu việt. 

 

Hít một hơi thật sâu, Dương Bách Xuyên cười nói: "Nếu ta cho ngươi giọt nước đó thì sao?" 

 

"Ha ha, nhân loại, ngươi thấy ta sẽ lấy hay không lấy? Giọt nước của ngươi có sức hấp dẫn chết người đối với ta, nhưng ta biết, một khi ta dùng giọt nước đó, sinh tử của ta sẽ nằm trong tay ngươi. Cho nên, dù ngươi có đưa cho ta thì ta cũng không thèm. 

 

Ta muốn cướp nó từ tay ngươi, nghiên cứu ký ức của ngươi để tìm cách loại bỏ tác dụng phụ của giọt nước. Ta không muốn bị người khác khống chế." Tử Kim Đại tế tư mỉa mai nói. 

 

"Đúng là lão quái vật mà.” Dương Bách Xuyên thầm cảm thấn, rồi nói: “Hay là cược một trận đi? Đánh một trận, nếu ta thắng thì ngươi thần phục ta, nếu ta thua thì ta sẽ giao giọt nước này ra, sẽ không hề phản kháng, ngoan ngoãn cho ngươi sưu hồn ta.” 

 

“Nên như vầy mới đúng. Nhân tộc, không phải ta khinh thường ngươi, mà ngay cả đám đại yêu bên cạnh ngươi hợp sức cũng không phải đối thủ của ta. Tuy trong số chúng nó có Thần Cầm, thậm chí có cả ngũ trọng, nhưng chắc ngươi cũng biết thông ngộ có chín cảnh giới, cứ ba cảnh giới một thiên trảm. Ta đã vượt qua hai thiên trảm, một mình ta thừa sức tiêu diệt các ngươi. 

 

"Mặc dù ta là Tử Kim Đại tế tư, nhưng thần thông thuật pháp mà ta nắm giữ, cùng với những nghiên cứu về văn minh Nhân tộc đều không phải là thứ mà nhân tộc các ngươi có thể sánh bằng.” 

 

Bởi vậy mới nói ngươi đang tự tìm đường chết, nhưng ta hiểu loài người các ngươi. Các ngươi sẽ không cam lòng nếu không đánh trận này, cho nên ta chấp nhận cược của ngươi. Nếu ta thua, ta có thể thần phục ngươi. Ha ha, hy vọng ngươi sẽ cho ta một cơ hội đầu hàng." 

 

Giờ phút này, Tử Kim Đại tế tư thực sự giống như một lão quái vật, một lão quái vật cực kỳ kiêu ngạo, một lão quái vật dường như có thể nhìn thấu mọi thứ trên đời. 

 

Dương Bách Xuyên cười, hắn phát hiện mình có chút thích lão quái vật này. 

 

"Được thôi~" 

 

"Cược như thế nào?" 

 

"Đánh bẹp đối phương.” 

 

"Chỉ vậy thôi?” 

 

“Chỉ vậy thôi.” 

 

"Vậy thì bắt đầu thôi~" 

 

"Được rồi~" 

 

Một giào và một trẻ, một người một quỷ, nhìn nhau từ khoảng cách năm mươi sáu mươi mét. Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, họ nói rằng họ không nói chuyện nữa. 

 

Đúng lúc này, Tử Kim Đại tế tư biến mất. 

 

Dương Bách Xuyên nói: "Tất cả tấn công 10 mét trái."

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa vung kiếm Đồ Long. 

 

"Ầm ầm ầm…” 

 

Khi Tiểu Phượng Hoàng, Cá Chạch, Chuột Vương và ba huynh đệ Tạ gia nghe thấy hiệu lệnh của Dương Bách Xuyên, tất cả đều dồn hết sức tấn công về phía bên trái mười mét. 

 

Mặc dù bọn họ thấy trong vòng mười mét bên trái không có gì, giống như đang đánh vào không khí, nhưng vẫn nghiêm túc thực hiện mệnh lệnh của Dương Bách Xuyên. 

 

Quả nhiên, sau một trận nổ lớn. 

 

Chỗ bị tấn công phát ra ánh sáng màu vàng tím. 

 

Bây giờ mọi người đều hiểu rằng đòn tấn công đó không sai. 

 

Dương Bách Xuyên cũng vui mừng vì nó có hiệu quả. 

 

Hình ảnh tiên đoán về đòn tấn công của kẻ thù đã phát huy tác dụng. 

 

Thiên phú có thể dự đoán được đòn tấn công tiếp theo của kẻ thù của hắn quá nghịch thiên, đây là một lợi thế bất khả chiến bại của hắn. 

 

Cho dù ngươi có mạnh đến mức nào thì ta cũng sẽ biết được ngươi muốn đối phó với ta thế nào. 

 

Tất nhiên chuyện này cũng bị hạn chế. Trước lực lượng tuyệt đối, biết là một chuyện, nhưng phá giải thế nào lại là chuyện khác. 

 

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên có nhiều thủ đoạn thần thông, lại có thêm sự trợ giúp của Tiểu Phượng Hoàng. Cá Chạch và các đại yêu, trận chiến này có vẻ gian nan nhưng thực ra không hề khó. 

 

Dương Bách Xuyên rất tự tin về điều này. 

 

Sau một hiệp, hai bên ăn ý tách ra. 

 

Lúc này, đáy lòng của Tử Kim Đại tế tư vô cùng rối bời. Lão ta được coi là trí giả của tộc Tử Kim, thậm chí là trí giả của toàn bộ Yêu tộc Dị Vực giới, sao lại không nhìn ra được chuyện gì đang xảy ra chứ? 

eyJpdiI6IlFmcEk3ZER5UnZrNmtzXC9DRFZTUEVRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ijg5RFwvb05wRDNQS2N0eEg4VFF3XC9LU2NsckFPWEZoR0hQd2VhZXRzandhN29udVpRbGZyRTJlZFwvejJWcEJvWDEiLCJtYWMiOiIzY2UwMmRiMzliMTQ4Y2IwZTYxNTk1M2YzNWNiYmQ1OGNhZGM3Y2FiZTUwZmRlMTIxMzQxYzgzYzVlZDQxYjI4In0=
eyJpdiI6Ik5iZXJWRkhZdmFZSG5UMllGclhuRUE9PSIsInZhbHVlIjoiUjlLS01uYXNoSU56ZjhIaG1mQ2FsZHJUT3FUWGNsTGNtYmFjbHdNTnZHMXExYnlMTXNMTXdVdzdlWE9pV1hmOFU1QUhCME1PR21KSEIrajhMamppdDBPMWJsc3hJTmdLTlBIeGVSZ0JcL3F2NE5GVTZxWFpiSDdmNVVFYW80ZVhFd2lNQjhFalZySVJJOTVHV2ZRanQrZkZ0NVZ5UkhoaWlEZ1FLQ2VJK0haelwvbHJwN3g4OWIxaU5pcU5EQ0NRbnlsTzk5M2cwTHpva3dYXC9mNXViRVI5Szloa3VUNXU1dTJtWDE2QlJ2UWhZejZMdjBtMXJETk1FcWsrYldEa0NIOTl6UlFidDRBek9oRkNPMzZjXC9KU3FCVDZcL09Wc2JSQlJBRnNkcEJLVmFtaFVEUmx2VHVGQUE3cjFrMFZadkF3Q2RTWEZDOHdmWEw2YzFDY21LenQrV3lMQ25Wd0VcL3pUSmJHc21CU1BFdzNLckxXc0pzZTAyK1lUT2h3SUg2alliYW50Q2hMS0ZPN3VGWXM3am9CUTN5VGlidXRzRTFsZ09cL3JcL3ltU2ZObUZYRVNXVWNvUHJrQmNBTVwvU3BBb1dreE1zTWxSNXdRbFR1UVBSU0Z6bGprbHc9PSIsIm1hYyI6IjIwYTVjODI4M2VmY2YyNTM5YjRlZTNkMjM5Mzk3MTI1ZjkyNmY1MDYwYmM5NDM1MDY0NTYxMTA0ZGVjYjZkYTAifQ==

Ads
';
Advertisement
x