“Lão yêu quái, ông có bản lĩnh thì rút sương mù, chính diện mà giết, trốn ở đó đánh lén thì có gì hơn người.” 

 

 

Dương Bách Xuyên thua thiệt, hắn lên tiếng mắng chửi. 

 

Ở trong mắt Tử Kim Đại Tế Tư, như vậy mới hợp tình hợp lý. 

 

Nghe thấy Dương Bách Xuyên chửi mắng, Tử Kim Đại Tế Tư khẽ mỉm cười, lão chậm rãi lên tiếng, giọng nói vang vọng khắp bốn phương, vừa lơ lửng lại mơ hồ, cố ý khiến Dương Bách Xuyên không thể nắm bắt. 

 

“Haha, tiểu tử Nhân tộc, ta là Yêu tộc, không phải loại dối trá như các ngươi, đánh nhau sống chết còn nói gì tới quy củ, chẳng phải Nhân tộc các ngươi cũng có câu: ‘Làm kỹ nữ còn đòi lập đền thờ trinh tiết sao’, ta đây không quan tâm những thứ đó đâu. 

 

Yêu thì vẫn cứ là yêu, có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào. Trận pháp Tử Kim Quang này là bản lĩnh của ta, nếu ngươi có thủ đoạn gì thì cứ việc dùng, ta sẽ tiếp chiêu. Đây mới chỉ là bắt đầu, đã rất lâu rồi ta chưa ra tay, cũng thấy quá vắng lặng, lấy ngươi để giải khuây cũng được, ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết nhanh đâu, ít nhất là trước khi ta chưa lấy được giọt nước kia trên người ngươi thì sẽ không để ngươi chết. Chỉ để ngươi hiểu rõ thủ đoạn của Tử Kim Đại Tế Tư, biết thế nào là một đại yêu Thông Ngộ lục trọng thiên.” 

 

Tử Kim Đại Tế Tư nhìn Dương Bách Xuyên đang tức giận, lão chậm rãi nói ra những lời đầy đắc ý. 

 

Dương Bách Xuyên nghe thấy âm thanh từ khắp nơi vọng lại, trong lòng thầm cười: “Lão yêu quái này đúng là loại khó chơi, lão quá thận trọng.” 

 

Nhưng với hắn mà nói thì chút mánh khóe này chẳng là gì, bởi vì từ sau khi phóng ra mười loại năng lượng, đất trời trong phạm vi một trăm mét chính là không gian do mười loại thuộc tính năng lượng của hắn hình thành. 

 

Nhìn bên ngoài thì hắn giống như bị vây nhốt trong đám mây tím, nhưng thật ra lúc này Tử Kim Đại Tế Tư đã mắc kẹt trong không gian của hắn. 

 

Muốn chơi, vậy thì hắn sẽ chơi cùng lão ta ~ 

 

“Lão yêu quái, ông có thủ đoạn gì thì dùng hết đi, lão tử tiếp hết.” Dương Bách Xuyên vừa chửi mắng vừa đi loạn xung quanh, nhưng thực chất hắn đang từng chút một tiến lại gần Tử Kim Đại Tế Tư. 

 

“Được thôi, hãy xem bản lĩnh của lão phu ~ Tử Kim Hỏa Diệm, đi ~” 

 

Tử Kim Đại Tế Tư vung tay, ngọn lửa màu tím vàng lập tức bùng cháy xung quanh Dương Bách Xuyên rồi lập tức bốc cháy trên người hắn. 

 

“A a a...” 

 

Dương Bách Xuyên thét lên đau đớn, hai tay vung vẩy như muốn dập tắt ngọn lửa trên người, nhưng vô ích, ngọn lửa ngày càng lớn. 

 

“Haha ~ Tử Kim Hỏa Diệm của bản tế tư chính là thiên phú hỏa diệm của tộc Tử Kim ta, không thua kém gì dị hỏa của thiên địa. Một khi đã bốc cháy, trừ khi tu vi của ngươi vượt qua Thông Ngộ lục trọng của ta, nếu không đừng hòng dập tắt. 

 

Tiểu tử Nhân tộc, ngươi có thể quỳ xuống cầu xin ta, yên tâm đi ta sẽ không thiêu chết ngươi ngay đâu, chỉ để ngươi nếm thử mùi vị của Tử Kim Hỏa Diệm mà thôi. Thế nào? Cầu xin ra đi ~” Tử Kim Đại Tế Tư cười ha hả nói. 

 

Lúc này, Dương Bách Xuyên chỉ còn cách Tử Kim Đại Tế Tư ba mươi mét. 

 

Dương Bách Xuyên vẫn rên la, sau đó lại từ trên không rơi xuống đất tiếp tục lăn lộn, trông vô cùng đau đớn. 

 

Lúc này, Tử Kim Đại Tế Tư đã nắm chắc phần thắng. 

 

Cơ thể lão ta lóe lên rồi trực tiếp xuất hiện cách Dương Bách Xuyên ba mét, toàn thân bao phủ trong sương tím. 

 

Nhìn vào không thể thấy được sự tồn tại của lão. 

 

Khóe miệng của Dương Bách Xuyên đang lăn lộn dưới đất khẽ nhếch lên. 

 

Ngay khi Tử Kim Đại Tế Tư xuất hiện cách đó ba mét, hắn đột nhiên vung quyền bên trái, một luồng ánh sáng chói mắt phát ra. 

 

“Ầm ầm ~” 

 

Đương nhiên là Dương Bách Xuyên đã sử dụng sức mạnh của thần điện Càn Khôn. 

 

“A ~” 

 

Tử Kim Đại Tế Tư lập tức cảm thấy không ổn, lão ta lùi lại theo bản năng, cơ thể đồng thời tỏa ra ánh sáng vàng tìm để chống đỡ. 

 

Nhưng không ngờ, một cỗ sức mạnh khiến lão giật nảy mình ập tới như bị sét đánh, lão không thể chặn nổi, cơ thể trực tiếp bay ngược ra ngoài. 

 

Lúc này, lớp sương mù đã tan đi, Dương Bách Xuyên đánh trúng Tử Kim Đại Tế Tư, phá vỡ trận pháp của lão. 

 

“Ra tay ~” 

 

Dương Bách Xuyên hét lớn một tiếng, tiếng hét này đương nhiên là nói với Tiểu Phượng Hoàng và Cá Chạch, ngay khi hỏa diệm của Tử Kim Đại Tế Tư xuất hiện, Dương Bách Xuyên đã truyền âm bảo chúng chuẩn bị sẵn sàng. 

 

Đây là biện pháp bảo toàn kép, hắn sợ một đòn dùng tới sức mạnh của thần điện Càn Khôn cũng không làm lão ta bị thương được, dù sao thì đây cũng là một Thông Ngộ lục trọng, không phải dạng thường. 

 

“Chiếp ~” 

 

“Grừ ~” 

 

“Gào gào ~” 

eyJpdiI6IjFFeFFrd0w1UnhtaWNVRzJoN2h3dnc9PSIsInZhbHVlIjoidVNtSUpybHRXSVNxNFFYTzhXbUVhWndrOUNxSTFVbXVUbXJwSWtvU0NHZDdjN1RKbGorVlhNMm4rVnpNSGFhSyIsIm1hYyI6IjhiMDJkYjllOTIwYTE3ZDJmM2Y0OTA1OTQ1YWRiMDBkMDk1ZjkxM2RlOTNjM2NjOTY1NWNmZDQ3MDMzZWQzYmQifQ==
eyJpdiI6ImlcL0JBeUdYa0xYSHE0Uzg5SWF6QU1nPT0iLCJ2YWx1ZSI6InpRR2VUaTFtMFdrRGZTSUlQdGNXdDNYZWxiRkc2YlpMRTBIVlpQTUFNd3JpTDFteGxJRjBmaTNuTHlmdVpLUnFDbjFvNHp6UzhqTTZCSG1leHJ4K0EyMDRTKzVxNG84WGZMekt0VElpNCt3MEtzZWVrWGxjeFwvM21qUFNcL2lOWFMiLCJtYWMiOiI1ZTc4MTU4ZTczMzdkNTJjOTY3YzY0NTVhZTNlODFlYzMxYWMxNWU5ZjhjNTc1ZDBhZjM2M2UxZDBhMjIzZTA2In0=

Ads
';
Advertisement
x