“Ầm ầm ầm...”
“Rầm...”
Tiếng nổ và tiếng sấm vang lên.
“Gào gào...”
Chín con rồng oán sát phát ra tiếng gầm thét.
Sau một đợt tấn công, cơ thể chúng mờ hơn nhưng cũng không tạo thành mối đe dọa.
Kết quả này nằm trong dự tính của Dương Bách Xuyên.
Hắn bình tĩnh, hai tay thi triển sức mạnh thần thông của Mai tỷ và những người khác, lần này không đánh vào kết giới đạo chủng mà gia trì trên kết giới.
Dương Bách Xuyên làm như vậy là muốn đánh ra đòn tấn công mạnh nhất.
Dùng sới sức mạnh của thần điện Càn Khôn.
Sau khi hoàn thành gia trì kết giới, Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, thi triển Càn Khôn Đạo Chủng Công, sức mạnh hợp nhất của thập đại đạo chủng từ Tiên tinh, đồng thời dùng tới sức mạnh của thần điện Càn Khôn, hắn lập tức cảm ứng được nơi ẩn nấp của Cơ Vô Tâm, sau đó trực tiếp đánh tới.
“Ầm...”
Toàn bộ kết giới đạo chủng chìm trong tiếng nổ vang trời.
Cơ Vô Tâm cảm nhận được nguy cơ, lão lớn tiếng chửi mắng: “Dương Bách Xuyên, ngươi không muốn con trai ngươi...”
Chưa nói xong, đòn tấn công đã ập tới, pháp lực nổ tung...”
Cơ Vô Tâm hiện thân.
Điểm đỏ giữa chân mày như điểm huyết quang rực rỡ.
Để đối kháng với đòn tấn công của Dương Bách Xuyên.
Lão thật sự không dám giết ý thức của con trai hắn. Bởi vì nếu Dương Tinh Phó chết thì Dương Bách Xuyên sẽ không còn vướng bận, lúc đó Dương Bách Xuyên sẽ còn nguy hiểm hơn bây giờ gấp trăm lần.
Vậy nên trong lúc nguy cấp nhất, lão đã dùng tới con át chủ bài để đỡ lấy sức mạnh của thần điện Càn Khôn và lực lượng hợp nhất của thập đại đạo chủng của Dương Bách Xuyên.
Kết quả, nguyên khí của lão trọng thương.
Lão đã đỡ được, điểm giữa chân mày đã biến thành một con mắt.
Huyết quang xuyên thủng kết giới đạo chủng của Dương Bách Xuyên.
Lần này đã tiêu hao bảy phần đạo hạnh của lão.
Với Cơ Vô Tâm mà nói, may mà lão đã phá được vòng bao vây của Dương Bách Xuyên.
Lão muốn chạy trốn, dù phải trả giá lớn cũng phải chạy.
Nhưng ngay lúc này, lão đột nhiên run lên, phát hiện không gian chấn động, một ngón tay xuất hiện một ngón tay, điểm trên con mắt thứ ba giữa chân mày, đây là điểm chết của Cơ Vô Tâm.
“Ầm ~”
“A ~”
Cơ Vô Tâm kêu gào thảm thiết, thần hồn run rẩy, cảm giác như muốn tiêu tán, lão quyết đoán dùng tới bí pháp, từ bỏ thân xác Dương Tinh Phó, từ bỏ tất cả, hóa thành nguyên thần, thậm chí lão còn không do dự đốt nguyên thần để rời khỏi xác Dương Tinh Phó.
“Nguyên Thần Hóa Thân ~”
Vù vù vù...
Trong chớp mắt,Cơ Vô Tâm hóa thân trăm đạo nguyên thần xông ra.
“Dương Bách Xuyên, bản tôn và ngươi không đội trời chung, ngươi chờ đấy ~”
Gần như hàng trăm giọng nói mang theo oán khí ngập trời vang vọng khắp đất trời.
Một trăm thông đạo không gian mở ra.
Nguyên thần của Cơ Vô Tâm chui vào thông đạo rồi biến mất.
“Phù ~”
Lòng Dương Bách Xuyên thắt lại...
Sự quyết đoán và tàn nhẫn của Cơ Vô Tâm với bản thân còn vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Hắn không đuổi theo, bởi vì hắn biết có đuổi cũng không kịp, cũng không thể phân biệt trăm nguyên thần cái nào mới là Cơ Vô Tâm, hay tất cả đều là lão ta.
Trong tay hắn ôm con trai Dương Tinh Phó, như vậy là đủ.
Cuối cùng cũng cứu được.
Lúc này trong mắt hắn con trai Dương Tinh Phó quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Tình trạng hơi xấu, nhưng cuối cùng cũng cứu con trai Dương Tinh Phó.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất