Những người khác thì đều sững sờ.
Chỉ thấy từ một hướng khác có ba người đi đến, hai Thiên Tôn, người còn lại là nữ duy nhất, mặc bộ giáp đỏ rực. Tuy không hề để lộ hơi thở, nhưng có thể đặt chân lên Đăng Thiên Lộ thì ít nhất cũng là Thiên Tôn, nói cách khác, lại thêm ba Thiên Tôn.
Lục Nhĩ lẩm bẩm: "Từ bao giờ Thiên Tôn lại rẻ rúng thế này nhỉ."
Tính từ sau lớp Thiên Tôn lão thành của Tiên giới, thì Dương Bách Xuyên bọn họ đại diện cho thế hệ mới, trong thời gian ngắn chưa đến vạn năm mà xuất hiện hai ba Thiên Tôn đã là rất ghê gớm.
Vậy mà hôm nay chỉ trong một ngày đã tụ đủ chín vị.
Lục Nhĩ nói quả không sai.
Chín Thiên Tôn thông ngộ, chín cảnh giới Bán Thần, nếu thuận lợi sẽ trở thành chín Thần Nhân.
Về tình hình của Dương Tinh Phó thì ngoài Lã Xuân Thu biết ra, thì Lục Nhĩ, Hắc Liên, Liễu Diệp Mi, Hoàng Tuyền Lão Tổ đều không hay biết.
Lục Nhĩ và Hoàng Tuyền Lão Tổ thì khỏi nói, mới gặp Dương Bách Xuyên chưa lâu, Hắc Liên vốn là người lạnh nhạt, chỉ mải tu luyện, không quan tâm mấy chuyện khác. Chỉ biết năm xưa Dương Tinh Phó mất tích, sau được Dương Bách Xuyên đưa về, lại biến mất chỉ còn một tia nguyên thần rồi không chú ý nữa, hoàn toàn không biết chuyện Dương Tinh Phó nhập ma đạo.
Liễu Diệp Mi cũng không để tâm những việc này.
Thành thử gần như ai nấy đều không biết chuyện của Dương Tinh Phó.
Nhưng ai cũng nhìn ra ba người mới đến đều là tu sĩ ma đạo.
Dương Bách Xuyên cất tiếng, người mà hắn gọi đầu tiên là Hồng Y.
Hồng Y vội vã bước lên, đối mặt với Dương Bách Xuyên, trong mắt thoáng một chút áy náy, nhưng vẫn chắp tay cung kính hành lễ: "Bái kiến môn chủ."
Dương Bách Xuyên khựng lại, diễn biến có vẻ không đúng. Theo lý thì Hồng Y phải gọi hắn là chủ nhân, giờ lại gọi môn chủ.
Hắn khẽ ngẩn ra rồi lập tức bừng tỉnh, khế ước nguyên thần giữa hắn và Hồng Y đã biến mất.
Nói cách khác, Hồng Y đã tự giải trừ khế ước với hắn.
Nhưng Dương Bách Xuyên không để bụng, vì hắn không phải kẻ thích khống chế. Dẫu có khế ước với linh sủng bên người, nhưng hắn chưa từng xem bọn họ là nô bộc, với Hồng Y lại càng như thế.
Hơn nữa, nhìn tình hình bây giờ, có vẻ Hồng Y đã đi theo con trai hắn, xét đến cùng vẫn là người nhà.
"Đứng lên đi. Những năm qua ta còn phái người tìm ngươi, nhưng không có tin tức gì. Không ngờ gặp lại ngươi lại xuất hiện bên cạnh Tinh Nhi. Không tệ, ngươi đã có ý thức tư duy của riêng mình, như được tái sinh. Tốt quá rồi." Dương Bách Xuyên mỉm cười, phất tay ý bảo Hồng Y không cần đa lễ.
Hồng Y trông vẫn lạnh lùng, nhưng trong mắt đã có thêm vẻ ấm áp của con người.
Thật ra hắn cũng không rõ lai lịch của Hồng Y, chỉ biết nàng ta bị Nhiếp Hồn lão tổ trộm từ tiên mộ thượng cổ.
Việc có thể tự sinh ra ý thức đã đủ cho thấy Hồng Y không hề tầm thường.
Có vẻ kiếp trước nàng ta cũng là nhân vật lừng lẫy thời thượng cổ.
Nay có thể một lần nữa sinh ra ý thức,coi như phượng hoàng niết bàn tái sinh.
"Bẩm môn chủ, năm đó thuộc hạ nhận được lệnh bài mà ngài ban, trong lòng có cảm ứng nên đi tới Ma tộc, bước vào một cổ địa, có thêm cơ duyên, nhưng lại bị nhốt trong di tích Ma tộc thượng cổ. Vài trăm năm trước, thiếu chủ Dương Tinh Phó tiến vào di tích, thuộc hạ mới thoát ra được.
Trao đổi luận đạo với thiếu chủ, rồi tu tập Ma Đạo Thần Ma Kim Cang, lấy lại một phần ký ức tiền kiếp, mới biết kiếp trước ta là hộ pháp của Ma tộc cổ. Nay thiếu chủ là Ma chủ Ma đạo, ta chỉ có thể thuận theo Thiên Đạo, theo Ma chủ, mong ngài hiểu cho." Hồng Y lưu loát nói.
Dương Bách Xuyên nghe vậy liên tục gật đầu.
Lúc này, Dương Tinh Phó mới có cơ hội mở miệng, đối diện Dương Bách Xuyên, hắn cúi người, ngoan ngoãn gọi: "Cha.”
Ngay sau đó, Tạ Linh Vận đứng sau lưng Dương Tinh Phó cũng hành lễ với Dương Bách Xuyên: "Bái kiến Càn Khôn Thiên Tôn."
"Chẳng phải ta đã dặn con cứ yên ổn ở Tiên giới sao, ai cho con chạy tới đây?" Đối mặt với con trai, giọng điệu Dương Bách Xuyên hơi trách móc.
Chuyện hắn muốn lên Đăng Thiên Lộ, Dương Tinh Phó biết. Năm ấy khi chia tay, Dương Bách Xuyên dặn dò hy vọng Dương Tinh Phó ở lại Tiên giới.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất