Cảm nhận được khí thế trên người Tiêu Thần, sắc mặt Xích Huyết biến hóa, muốn lui ra sau cũng đã không kịp, quyền cương Tiêu Thần oanh trúng ngực hắn.
"Tiểu tử, ngươi chờ đấy, bản tôn sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Một tiếng phẫn nộ gào thét vang lên, thân thể trực tiếp nổ tung, hóa thành vô số huyết vụ tràn ngập bên trong cổ lâm.
Sắc mặt Tiêu Thần khẽ hơi trầm xuống, nhớ kỹ cái tên Diêm La Tử này, mặc dù thanh âm hắn rất thái giám nhưng Tiêu Thần lại hoàn toàn không dám khinh thường hắn.
Xích Huyết rõ ràng chỉ là Chiến Đế hậu kỳ nhưng mà sau khi bị Diêm La Tử khống chế, thực lực phát huy lại lên hẳn Chiến Đế đỉnh phong.
Điểm này, Tiêu Thần nắm giữ Chủng Ma Chi Thuật tất nhiên cũng làm được, chính bởi vì như thế, Tiêu Thần mới hơi chút kiêng kị.
Diêm La Tử rõ ràng tu luyện loại công pháp giống Chủng Ma Chi Thuật, bằng vào điểm này, Tiêu Thần cũng không thể không để tâm.
"Tiêu Thần, thực lực ngươi?"
Nhìn thấy Xích Huyết chết đi, Long Vũ lúc này mới hỏi thăm tình hình Tiêu Thần.
"Rời khỏi nơi này trước đã."
Sắc mặt Tiêu Thần trầm xuống, Diêm La Tử khống chế Xích Huyết, chỗ này tất nhiên đã bại lộ còn ở lại chỗ này, khẳng định sẽ gặp không ít phiền phức.
Huống chi, tình trạng cơ thể hắn hiện tại, cũng không biết làm sao giải thích với Long Vũ nhưng mà Tiêu Thần lại không muốn lừa gạt Long Vũ, liền dứt khoát mượn cớ rời đi rồi tính.
Sau thời gian nửa chén trà nhỏ từ lúc hai người rời đi, mấy đạo lưu quang từ phía chân trời đáp xuống, rơi vào vị trí cổ lâm của Tiêu Thần cùng Long Vũ trước đó. Trong cổ lâm vẫn tràn ngập khí huyết tinh nồng đậm nhưng Tiêu Thần cùng Long Vũ đã không thấy tăm hơi.
Một người cầm đầu, chính là Diêm La Tử tà mị, khí tức lạnh lùng từ trên người hắn lan tràn ra, bốn người sau lưng hắn vẻ mặt nghiêm túc tới cực điểm.
Với hiểu biết của bọn hắn với Diêm La Tử, tình huống thế này, Diêm La Tử đã hoàn toàn động sát tâm.
Chẳng lẽ trong những người chết đi ở đây có người quan trọng đối với Diêm La Tử?
Mấy người lắc đầu, Diêm La Tử hung tàn thành tính, ngoài Phủ Chủ ra, căn bản không có bất kỳ người thân nào, không có ai khiến hắn tức giận như thế.
Nếu như bọn hắn biết Tiêu Thần dám mắng hắn là nhân yêu chết tiệt, đoán chừng cũng sẽ bội phục dũng khí Tiêu Thần, bởi vì đây là chuyện Diêm La Tử ghét nhất.
"Truyền lệnh tất cả mọi người, phàm là nhìn thấy một nam một nữ liền giết không tha, người đưa đầu tới có thể đề thăng làm thân vệ cho Bản Thánh tử!"
Diêm La Tử quát ầm lên.
"Rõ."
Bốn người gật đầu, đồng loạt bay đi về bốn phía.
Cách bên ngoài trên trăm trượng, Tiêu Thần đột nhiên ngẩng đầu nhìn về nơi xa, trong mắt lóe lên một tia cười tà.
"Tiêu Thần, Bạo Loạn Chi Hải rất lớn, bọn hắn trong thời gian ngắn không tìm thấy chúng ta, bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì."
Ánh mắt Long Vũ sáng quắc nhìn chằm chằm Tiêu Thần khiến Tiêu Thần toàn thân không được tự nhiên.
"Ta cũng không biết nói thế nào."
Tiêu Thần đắng chát cười một tiếng, nói:
"Mặc dù ta vẫn không cảm ứng được sự tồn tại của Hồn Hải cùng Hồn Lực nhưng mà kinh mạch và gân cốt ta lại cường đại đến mức đến ta còn sợ hãi."
Tiêu Thần không nói dối, bản thân hắn cũng không biết ranh giới cuối cùng của bản thân ở đâu. Hắn cảm giác chỉ dựa vào sức mạnh thân thể liền hoàn toàn có thể giao phong cùng tu sĩ Chiến Thánh cảnh sơ kỳ.
Loại tình huống này khiến chính hắn cũng lo lắng không thôi, không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu, có điều Tiêu Thần tận lực nghĩ về mặt tốt. Giờ phút này tình huống thân thể, hắn nghĩ tới một loại khả năng, chỉ là bây giờ chưa dám xác định mà thôi.
"Vậy ngươi tại sao không nói cho ta? Hại ta còn lo lắng cho ngươi."
Long Vũ chu cái miệng nhỏ nhắn, u oán nhìn Tiêu Thần nói.
"Ta không phải sợ ngươi lo lắng đó sao, cho nên dứt khoát không nói gì."
Tiêu Thần hổ thẹn nói.
"Thôi bỏ đi, tha thứ cho ngươi, có điều lần sau còn thế này, cũng đừng trách ta không khách khí."
Long Vũ vặn vặn nắm tay nhỏ, mặc dù ngữ khí có chút nghiêm khắc nhưng trong mắt đều là nhu tình.
"Được."
Tiêu Thần gật đầu nhưng trong lòng thì oán thầm một trận, chuyện thế này ta không muốn có lần sau, tu vi nếu như có thể khôi phục còn được, nếu như không thể khôi phục, vậy sẽ thật phiền phức.
Tiếp theo hai người lại trầm mặc, ở cùng với Tiêu Thần, Long Vũ đã cảm thấy đầy đủ, trong lòng ấm áp, căn bản không cần nói cái gì.
"Nơi này đâu đâu cũng có người Diêm La Phủ, bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?"
Hồi lâu Long Vũ mới mở miệng, con mắt lóe ra:
"Nếu không chúng ta bắt mấy người Diêm La Phủ, để bọn hắn mang theo chúng ta rời đi."
"Ta đoán chừng, Diêm La Phủ không ít người bị nhân yêu chết tiệt kia khống chế, muốn hỏi đường rất có thể bại lộ thân phận."
Tiêu Thần lắc đầu, sau đó khóe miệng giương lên nói:
"Trước đó ta còn muốn rời đi nhưng mà hiện tại, ta lại không muốn rời đi."
"Ngươi cũng muốn đi tìm Tu La Điện kia?"
Long Vũ làm sao không biết suy nghĩ trong lòng Tiêu Thần. Những ngày qua ở cùng Tiêu Thần, nàng thiếu chút nữa thì biến thành giun đũa trong bụng Tiêu Thần, chỉ cần thần sắc Tiêu Thần khẽ động, nàng liền biết rõ Tiêu Thần chuẩn bị làm gì.
Ngừng lại sau đó lại thầm nghĩ:
"Với thực lực hai người chúng ta, có thể không phải đối thủ Diêm La Phủ. Huống chi, Bạo Loạn Chi Hải này rất lớn, muốn tìm được Tu La Điện cũng không dễ dàng."
"Ngươi nói cũng đúng."
Thần sắc Tiêu Thần ảm đạm, thở dài một hơi, lúc này, ánh mắt Tiêu Thần đột nhiên sáng lên, hét lớn:
"Chờ đã!"
Vừa dứt lời, Tiêu Thần đã xuất hiện ở bên cạnh một vũng nước, tìm một nhánh cây, bắt đầu quơ múa trên bùn đất ướt át.
Long Vũ lẳng lặng đứng ở bên cạnh Tiêu Thần, không hề quấy rầy, ngược lại nhìn vô cùng nhập thần, có điều trong con ngươi nàng chỉ có Tiêu Thần, không còn gì khác.
"Ha ha, xem ra còn phải cảm tạ Lăng Thiên."
Thanh âm Tiêu Thần kích động đánh thức Long Vũ.
Trên mặt bùn đất, có một bức vẽ, bức hoạ vẽ một mạch mà thành, giống như thật, Tiêu Thần dù sao cũng là Hồn Điêu Sư Cấp Truyền Kỳ, trình độ vẽ tranh không hề thấp.
Bản địa đồ này, chính là một bộ trong quyển da cừu mà Tiêu Thần tìm được bên trong Hồn Giới Lăng Thiên, nếu như không phải Tiêu Thần nắm bản lĩnh nhìn qua là không quên được, hắn thật đúng là vẽ không ra.
Quyển da cừu bây giờ hắn vẫn để ở trong Hồn Giới, mặc dù Hồn Giới vẫn trong tay hắn nhưng Tiêu Thần không có Hồn Lực, căn bản không mở ra được.
Long Vũ đi đến bên người Tiêu Thần, nhìn một bản vẽ kia, kinh ngạc nói:
"Đây là một bản đồ?"
"Không sai, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nơi này chính là vị trí Tu La Điện."
Tiêu Thần gật gật đầu, chỉ một chỗ sơn cốc cực kỳ kín đáo giữa bản đồ nói.
"Ngươi chắc chắn như vậy?"
Long Vũ nửa tin nửa ngờ, đột nhiên vẽ ra một bản đồ, nói nơi này là vị trí Tu La Điện, như vậy ai cũng không thể tin được.
"Hay là chúng ta đánh cược, nếu như ở chỗ này thì thế nào?"
Tiêu Thần cười nói, trong lòng hắn vô cùng tự tin, tám chín phần mười xác định Tu La Điện ở chỗ này.
Bởi vì Lăng Thiên căn cứ theo tấm bản đồ này tìm tới Vô Tận Chi Hỏa, hơn nữa còn thành công dung hợp vào trong Thiên Hỏa Kỳ Lân.
"Cược thì cược, nếu như ta thắng, ngươi cưới ta, nếu ngươi thắng, ta liền gả cho ngươi, thế nào?"
Long Vũ nghiễm nhiên cười nói, nụ cười trên mặt nàng tỏa sáng đến ánh nắng còn có chút xấu hổ.
"Vậy mà là cá cược à."
Tiêu Thần vội ho một tiếng. Nhìn thấy Long Vũ lộ ra vẻ thất vọng, hắn vội vàng nói sang chuyện khác:
"Ngươi có phát hiện, sơn cốc này rất quen thuộc không?"
Trong lòng hắn lại bổ sung một câu:
"Xem ra bất luận chuyện gì đều có nhân quả, trước đó ta luôn muốn rời khỏi Bạo Loạn Chi Hải, nếu như không phải ta không thể phi hành, cũng lại sợ lạc trong đó, cũng sẽ không cố ý chú ý sơn mạch cùng địa hình."
Long Vũ nhìn chằm chằm địa đồ, cuối cùng vẫn lắc đầu, bọn hắn luôn hành tẩu trong cổ lâm, nàng đâu chú ý đến địa hình.
             Tiêu Thần cười nói, quay người liền biến mất trong rừng, Long Vũ không chút do dự cùng đi lên, sợ Tiêu Thần chạy mất.
 
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất