Ngay lúc này, tại núi Luyện Ngục, một trận đại chiến kinh thiên động địa đang bùng nổ. 

 

Năm đại thế lực bá chủ hùng mạnh nhất Luyện Ngục Cửu U đã tập hợp năm mươi vạn đại quân, siết chặt vòng vây toàn bộ núi Luyện Ngục, quyết đánh một trận tử chiến với chín đại quân đoàn dưới trướng Chiến Thần Thiên Sách! 

 

Trên bầu trời núi Luyện Ngục, Lục sư phụ của Diệp Phàm – Tiêu Thiên Sách – đang một mình đối đầu với năm vị chủ nhân của các thế lực bá chủ kia. 

 

Cả năm kẻ này đều là cường giả cấp bậc Cửu Phẩm Thánh Tôn. Nếu là trước đây, với thực lực của Tiêu Thiên Sách, ông chẳng việc gì phải ngán bọn họ. Nhưng hiện tại, Tiêu Thiên Sách đang mang trọng thương, đến cả Lực lượng bản nguyên cũng bị tổn hại nặng nề khiến thực lực của ông sụt giảm nghiêm trọng. Vì vậy, khi đối mặt với năm vị Cửu Phẩm Thánh Tôn, ông gần như không thể chống đỡ nổi. 

 

Phụt! Phụt! Phụt! 

 

Sau một hồi kịch chiến điên cuồng, Tiêu Thiên Sách liên tục bị đẩy lùi, miệng không ngừng hộc máu tươi, vết thương trên người cũng ngày một nhiều thêm! 

 

Ầm!!! 

 

Ngay sau đó, một tiếng nổ kinh hoàng vang lên, cơ thể Tiêu Thiên Sách bị đánh bay như diều đứt dây, rơi thẳng xuống núi Luyện Ngục. Ông phải chống người quỳ một gối xuống đất, máu tươi không ngừng rỉ ra từ khóe miệng. 

 

“Chủ nhân!” 

 

Lúc này, các quân đoàn trưởng của chín đại quân đoàn dưới trướng Tiêu Thiên Sách vội vàng thoát khỏi đối thủ của mình, chạy đến bên cạnh ông, vẻ mặt đầy lo lắng. 

 

“Chiến Thần Thiên Sách, không ngờ ngươi cũng có ngày thảm hại đến mức này đấy!” 

 

“Xem ra hôm nay chính là ngày tàn của ngươi rồi!” 

 

“Được chết tại núi Luyện Ngục này, cũng coi như là vinh hạnh cho ngươi!” 

 

Năm gã cường giả Thánh Tôn nhìn Tiêu Thiên Sách bằng ánh mắt đầy chế nhạo và mỉa mai. 

 

Kể từ khi Tiêu Thiên Sách trỗi dậy ở Luyện Ngục Cửu U, nhận được danh hiệu Chiến Thần Thiên Sách, ông đã hoàn toàn lấn át năm thế lực bá chủ này, đè bẹp những kẻ đứng đầu khiến chúng không dám hó hé chống cự, chỉ có thể bị ông chèn ép khắp nơi. Điều này tự nhiên khiến nội tâm chúng vô cùng bất mãn và căm phẫn. 

 

Lần này, sau khi biết tin Tiêu Thiên Sách không rõ vì sao lại trọng thương, chúng đã lập tức quyết định phải nhân cơ hội này tiêu diệt ông hoàn toàn. Chúng tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai ngồi lên đầu mình. 

 

“Hừ, một lũ hề nhảy nhót chỉ biết thừa nước đục thả câu! Sao lúc trước không thấy các ngươi ló mặt ra?” 

 

Tiêu Thiên Sách nhìn chằm chằm năm kẻ kia, lạnh lùng gằn giọng, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường. 

 

“Thắng làm vua, thua làm giặc. Chiến Thần Thiên Sách, hôm nay ngươi đã bại rồi, không cần phải mạnh miệng nữa đâu!” 

 

Một gã Thánh Tôn nhìn Tiêu Thiên Sách, lạnh lùng quát. 

 

Gã vừa dứt lời, một kẻ khác đã hừ lạnh: “Nói nhảm với hắn làm gì, giết quách cho xong!” 

 

Nói rồi, gã Cửu Phẩm Thánh Tôn này lập tức lao về phía Tiêu Thiên Sách, tay nắm chặt một thanh đao, chém thẳng xuống. 

 

Ầm ầm ầm!!! 

 

Nhát đao vừa chém ra, Lực lượng pháp tắc cuồn cuộn như sóng thần lập tức bùng nổ, tiếng gầm rú không ngừng vang vọng. Không gian phía trên núi Luyện Ngục bị xé toạc làm đôi, cả ngọn núi dường như sắp bị một đao này bổ nát! 

 

Vút! Vút! Vút! 

 

Ngay lúc đó, chín vị quân đoàn trưởng dưới trướng Tiêu Thiên Sách không một chút do dự, đồng loạt lao ra, mỗi người đều bộc phát toàn bộ sức mạnh để chống lại nhát đao kinh hoàng kia! 

 

Thế nhưng, thực lực của họ dù mạnh, nhưng so với Cửu Phẩm Thánh Tôn vẫn còn một khoảng cách quá lớn. Vì vậy, dù họ có liên thủ và dốc hết toàn lực cũng không thể nào chặn được một đòn của cường giả Cửu Phẩm Thánh Tôn! 

 

Phụt! Phụt! Phụt! 

 

Chỉ trong nháy mắt, chín vị quân đoàn trưởng của Tiêu Thiên Sách đã bị nhát đao kia hủy diệt hoàn toàn, máu tươi văng khắp nơi. 

 

Chứng kiến cảnh này, cơn thịnh nộ ngút trời bùng lên trong đáy mắt Tiêu Thiên Sách. Ông điên cuồng, gầm lên một tiếng: “A!!!” 

 

Cùng với tiếng gầm ấy, đôi mắt Tiêu Thiên Sách trở nên đỏ ngầu như máu. Ông lao vụt ra ngoài với khí thế như muốn bất chấp tất cả, vung kiếm chém thẳng về phía gã Cửu Phẩm Thánh Tôn vừa ra tay. 

 

Từng là thế hệ Chiến Thần bảo vệ Long Quốc, thứ mà Tiêu Thiên Sách coi trọng nhất chính là tình nghĩa. Dù là với Quân Thiên Sách năm xưa hay chín đại quân đoàn bây giờ, ông đều dành trọn tình cảm, xem những thuộc hạ đó như anh em ruột thịt của mình. 

 

Giờ đây, chín vị quân đoàn trưởng vì bảo vệ ông mà hiên ngang đón nhận cái chết, đến một thi thể nguyên vẹn cũng không còn. Cảnh tượng bi thảm này đã kích động sâu sắc đến Tiêu Thiên Sách, khiến ông không màng sống chết cũng quyết tâm phải báo thù cho họ! 

 

“Muốn chết!” 

eyJpdiI6IkdWOXptN3FTOEd5WHNtN0QzeVBTWEE9PSIsInZhbHVlIjoiVXYzT0U4QUZGbUdyYnJVakdtNCtEd01kdGlXbjJqUGZwR0RNaHBmQUZWcnhSZmdObFgxTzRVRkNOWFFRSUNtUiIsIm1hYyI6ImFkZjVhY2MyOTI2NTI5NTYzMjRkZWU0MDc4YWFhZmQ0YzIzOTg1NzViNDQzYmM5ZjU1MGZmNjAyM2E5NTdjYzMifQ==
eyJpdiI6IjhZOEVpVlwveHZENk91aWNuYksyQ2ZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVwaW9jRHhNU1R4SXdLRTVGUnhqNlhYNHp5RWx0dU5lN2I3WlhJTTlaZk5xQUxLamFPY3E5S2VwSDR5NU5zdStyU0NTejRUbW0reGdTemdWeWJodll6QXdUS0JIRWhYY0hod0NkZVA1eFBaR3hvTmxkRU0xM2hYV1EzMmVTVVRPdXY2MzBGckhGVlBzMHgzZTA1NHR5UmE2bVg3VlZYb1g3TmFmaEtXNW8yUjBYaFpQQlFjSDRWRzJWTlBqRHFrU2dCK2J1b0ZLVERROUdxblZQVDVIRjR4ckZScEo4M1Zad2I4MkU3dGJLUlJyMDY4ajZZaCtmZDhUems5MUkxeFZVTWRsclVJK1JpdUVRZHFBUkR0aXFOUGNFWFR1NGN6T1cxcUc5T3psR0dDYVFiNGdFZjNraDNBTlR5eGFrd0FnVURVSnJubHJKMXQwSGFrcnQ0QTk1RlY4YzBWWHdUSGJsQjkwbW4zNWRpWnBSZTdoelwveExoSXZIelwvTTVUT1dVd3ZPU0owR2VHNlNFdmlUc1loTlFRenRTM1h4SHFKUmpjamg5OGhDUmpxWlNOQzFCalFOZW1mdmVYZVNBUEhSNjFPYndUdDJGaFwvNnFZd2lHY3dwSDlZVCtXblZnbnlZV0VaRlU4a09XMDlZdHI4aEVURkZqaE9qNVwvcDZGVnY0ZnJSZWV2Rm14TjlDOTlEaURWSEtweVZNbEJ6c1Zpc0xmaWxpcjJvRERSMUNyVVgwTmFIcXBmNkJVTldGWTZQTmdsdGtRS29ydUF3V0IyNVVsVFwvNEFYZz09IiwibWFjIjoiNDk5OWMwNTZiMGNiNWI5MTMwYzEzM2NmMzAwMzdmMGUwMzExOTgzYjNlZmFiNjJhNTA4ZjA0MGYzNzdmMDJiNyJ9

Phập!

Ads
';
Advertisement
x