Diệp Phàm đi xuyên ra rèm lụa đã thật sự nhìn thấy nữ hoàng La Sát, đối phương xinh đẹp như hoa mang theo nét quyến rũ bẩm sinh. Cô ta mặc một chiếc váy đỏ xẻ tà, phô bày vóc dáng uyển chuyển và đôi chân trắng ngần một cách triệt để, cộng thêm khí chất nữ hoàng thấp thoáng toát lên trên người càng khiến bất cứ đàn ông nào cũng khao khát muốn chinh phục.
Dù gì người phụ nữ càng mạnh mẽ càng khiến đàn ông có ham muốn chinh phục hơn.
Nữ hoàng La Sát đứng đầu La Sát Tông chính là người phụ nữ như vậy.
“Thưa ngài, cuối cùng ta cũng gặp được ngài rồi. Quả nhiên ngài tuấn tú phóng khoáng, tài hoa phong nhã như trong lời đồn.”
Nữ hoàng La Sát nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt sùng bái rồi lập tức vươn bàn tay ngọc ngà mảnh khảnh của mình ngoắc tay với Diệp Phàm: “Ngài đứng đó làm gì vậy? Mau đến đây ngồi đi!”
“Sao hả? Ngươi đang định quyến rũ ta à?”
Diệp Phàm vuốt mũi và nở nụ cười trêu chọc nhìn nữ hoàng La Sát.
Lúc này đối phương ngồi dậy bước xuống giường rồi lắc lư đến bên cạnh Diệp Phàm, cô ta tựa người vào bả vai hắn, nũng nịu nói: “Chẳng lẽ ngài không thích ta ư? Ta vẫn còn là xử nữ đấy.”
Nữ hoàng La Sát dứt khoát kéo lấy Diệp Phàm và đẩy hắn xuống giường, sau đó búng tay một cái, bốn tiếng nổ vang lập tức truyền đến từ bốn góc giường.
Bốn cột sáng bắn ra ngay trong chớp mắt và đan xen vào nhau tạo thành một trận pháp đỏ như máu bao trùm lấy Diệp Phàm. Ngay sau khi trận pháp này bao vây hắn vào trong, gương mặt vốn mang nét quyến rũ của nữ hoàng La Sát lập tức trở nên lạnh lẽo âm u, từ một cô gái lẳng lơ nhanh chóng trở thành một nữ hoàng lạnh lùng.
“Hóa ra đây mới là mục đích của ngươi à.”
Diệp Phàm ngồi trên giường, khẽ bật cười nhìn trận pháp đỏ rực trước mặt.
“Trận pháp này tên là Phệ Huyết Trận, nó sẽ nuốt chửng từng giọt máu tươi trong cơ thể người!” Nữ hoàng La Sát lạnh lùng nhìn Diệp Phàm nói.
“Thì ra ngươi quyến rũ ta như vậy chỉ để lừa ta vào trận pháp này thôi à, uổng công ta nghĩ rằng ngươi thật sự muốn hiến thân cho ta chứ.” Diệp Phàm nói với vẻ mặt tiếc nuối.
“Hừ, cho dù ngươi là hậu duệ của Ma Thần, nhưng nếu muốn bốn hoàng làm người phụ nữ của ngươi thì còn kém xa lắm!” Nữ hoàng La Sát khinh thường nói.
“Phụ nữ các ngươi đúng là lật mặt còn nhanh hơn lật sách đấy.” Diệp Phàm không khỏi cảm thán.
Ngay sau đó, hắn nhìn đối phương: “Nhưng mà ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ trận pháp này có thể nhốt được ta?”
“Bốn hoàng biết thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng chẳng lẽ người không cảm thấy bản thân không thể điều động sức mạnh trong người nữa à?”
Nữ hoàng La Sát lạnh lùng nói với Diệp Phàm, đối phương kiểm tra cơ thể của mình rồi ngạc nhiên nhìn cô ta: “Ngươi đã bỏ độc ta à?”
“Mùi hương mà ngươi ngửi thấy khi vừa bước vào chính là thuốc độc do bổn hoàng đặc biệt tìm người tạo ra, chỉ cần là người chưa đạt đến Đế Cảnh, một khi chất độc xâm nhập vào người sẽ không thể sử dựng sức mạnh trong vòng ba canh giờ!” Nữ hoàng La Sát nói với giọng điệu lạnh lẽo.
Diệp Phàm khẽ cười một tiếng rồi nói: “Ngươi đúng là tính toán kỹ lưỡng, ngay cả trò này cũng nghĩ tới. Xem ra hôm nay ngươi nhất định phải thu phục ta nhỉ. Nhưng mà ngươi làm vậy có mục đích gì?”
“Bổn hoàng muốn ngươi phải khuất phục ta, nghe theo mệnh lệnh của ta!”
Nữ hoàng La Sát gằn giọng nói với Diệp Phàm.
“Khuất phục ngươi ư?”
“Ha ha!”
Diệp Phàm nghe xong lời nói của đối phương thì không khỏi bật cười: “Ngươi đúng là rất tham vọng đấy, những tông chủ Ma Tông khác đều nhận ta làm chủ, ngươi lại muốn ta thần phục người à.”
“Hừ, mấy lão già kia thật sự nghĩ rằng bổn hoàng không biết bọn họ đang toan tính điều gì à?”
“Ngươi thật sự nghĩ rằng bọn họ thật lòng muốn nhận một người bề dưới như ngươi làm chủ nhân ư? Ngươi quá ngây thơ rồi, bọn họ chỉ muốn mượn tay ngươi để đối phó với người kia, chờ đến lúc cả hai bên đều bị tổn hại, bọn họ chỉ việc ngồi đó ngư ông đắc lợi mà thôi!” Nữ hoàng La Sát khinh thường khịt mũi nói.
Vút!
“Người kia ư?”
Vẻ mặt của Diệp Phàm hơi thay đổi: “Người mà ngươi nói đến là ai?”
“Chờ sau khi ngươi khuất phục dưới tay bổn hoàng sẽ biết thôi.”
“Bây giờ ngươi có thể lựa chọn rồi đấy, ngươi định bị trận pháp này nuốt chửng toàn bộ máu tươi trong người và chết trong đau đớn, hay là ngoan ngoãn chịu thua bổn hoàng đây?”
Nữ hoàng La Sát nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh lùng, ép hắn phải đưa ra quyết định.
“Thật ngại quá, ta chỉ thích bắt người khác thần phục ta chứ không thích thần phục người khác.” Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Vút!
Vẻ mặt của nữ hoàng La Sát lập tức lạnh đi, cô ta dữ tợn nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm: “Vậy là ngươi muốn tìm đường chết đúng không?”
“Ta còn chưa sống đủ mà, dĩ nhiên không muốn chết rồi!” Diệp Phàm khẽ cười một tiếng.
“Đồ bướng bỉnh, xem ra không cho ngươi một bài học thì ngươi không biết sợ nhỉ!”
Nữ hoàng La Sát lập tức phất tay, một luồng khí Huyết Sát đáng sợ bùng phát từ trong Phệ Huyết Trận lao về phía Diệp Phàm muốn nuốt chửng hắn.
Diệp Phàm lại trông vô cùng bình tĩnh, hắn đột nhiên hét lên: “Ma Đồng Cửu U!”
Rầm!!!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất