Trong nháy mắt, năng lượng từ va chạm của cả hai bên lan tỏa, đủ sức hủy diệt toàn bộ Ma giới.
Ngay khi đó, Diệp Phàm khẽ vung tay, triệu tháp Thương Khung, lập tức hút toàn bộ năng lượng khuếch tán vào trong, tránh cho Ma giới bị liên lụy.
Phụt…
Chẳng bao lâu, thắng bại đã hiện rõ.
Tượng ba nghìn Ma Thần của Diệp Phàm rốt cuộc vẫn trấn áp được vị chủ Thiên Cung. Thân thể ông ta bị chấn bay ngược ra, phun một ngụm máu tươi đỏ thẫm, gương mặt tràn ngập vẻ kinh hoàng.
“Không phải ông từng nói, dưới Đại Đế đều là kiến hôi sao? Xem ra ông cũng chẳng ra sao cả.”
Diệp Phàm nhìn chủ Thiên Cung, lạnh lùng hừ một tiếng.
Lúc này, những người có mặt xung quanh khi chứng kiến một vị cường giả Đại Đế đường đường chính chính lại bị thương dưới tay Diệp Phàm, vẻ mặt không thể tin nổi.
“Ngươi…”
Chủ Thiên Cung chết lặng nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, nhất thời không biết nên nói gì.
“Hôm nay tôi sẽ cho người đời biết, cường giả Đại Đế cũng chẳng có gì đáng sợ.”
“Hôm nay, tôi sẽ dùng cảnh giới Thánh Nhân chém giết một vị Đế!”
Diệp Phàm gằn ra từng chữ từng câu, hắn điều khiển tượng ba nghìn Ma Thần tiếp tục ầm ầm lao về phía chủ Thiên Cung.
Mỗi một tượng tôn ma thần vừa áp sát đối phương đã bộc phát toàn bộ lực lượng chém giết, mà sau khi lực lượng bùng nổ xong thì ma tượng cũng biến mất theo đó.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Trong khoảnh khắc, tiếng nổ rung trời không ngớt, cả bầu trời Ma giới như sôi trào muốn nổ tung.
Giây phút này, tượng ba ngàn Ma Thần kia chẳng khác gì ba nghìn quả bom, cứ thế liều mạng lao tới trước mặt vị chủ Thiên Cung, sau đó bùng nổ dữ dội, tạo thành một chuỗi oanh kích liên tiếp.
Còn vị chủ Thiên Cung kia, đối diện với sự cuồng bạo từ ba nghìn Ma Thần, cho dù ông ta đã thi triển át chủ bài cuối cùng, thậm chí còn vận dụng một kiện Đế binh, nhưng cũng không thể ngăn cản nổi đợt công kích ngập trời này.
Khi tượng ba nghìn tôn Ma Thần đồng loạt hóa thành hư vô, người chủ Thiên Cung đã từ trên trời rơi xuống, chẳng khác nào cánh diều đứt dây, trực tiếp ngã ầm xuống mặt đất, phun máu ngay tại chỗ, cả người ông ta máu me be bét, thê thảm không nỡ nhìn, chỉ còn thoi thóp một hơi tàn.
Lúc này, bất kỳ ai cũng không thể nào liên tưởng người đang hấp hối, máu nhuộm khắp người trước mặt với vị chủ Thiên Cung uy nghiêm, từng có thực lực Đế Cảnh cao cao tại thượng lúc ban đầu.
Đám người khác ngẩn ngơ như gà gỗ, ngay cả đại trưởng lão Thiên Cung cũng sững sờ ngay tại chỗ.
Vút!
Lúc này, Diệp Phàm hít sâu một hơi, cảm nhận được một chút mệt mỏi. Việc thôi động tượng ba nghìn Ma Thần quả thực tiêu hao không ít tinh khí thần của hắn.
Hắn điều tức một lát, sau đó trực tiếp bước tới trước mặt vị chủ Thiên Cung kia, từ trên cao lạnh lùng cúi nhìn xuống, nhếch môi cười khẩy:
“Đây chính là cái gọi là ‘Dưới Đại Đế, đều là kiến hôi’ mà ông nói đó sao?”
“Xem ra, người thực sự là kiến hôi cuối cùng… lại chính là ông.”
Nghe thấy câu này, chủ Thiên Cung tức giận đến mức phun thêm một ngụm máu, người thoi thóp, khí tức mong manh.
“Cường giả Đại Đế, chẳng qua cũng chỉ có như thế.”
Diệp Phàm đầy vê khinh miệt, vừa dứt lời đã vung Thiên Đế kiếm lên, toan chém xuống kết liễu ông ta.
“Ầm ầm ầm…”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất