Dương Cao Phong hơi sửng sốt, rồi khịt mũi khinh bỉ: "Tưởng biết chút võ là vênh được trước tao à? Xì! Bây giờ người ta trọng quyền thế và địa vị!" 

 

"Viện trưởng viện điều dưỡng Huy Xuân thân với cha tao, ông ấy tuyệt đối sẽ không tha cho mày!" 

 

Vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên dẫn người từ trong tòa nhà vội vã đi ra. 

 

Đó là viện trưởng viện điều dưỡng Huy Xuân, Trịnh Khởi. 

 

Trịnh Khởi vừa ở trên lầu gặp Đường Quỳnh nên xuống hơi trễ. 

 

Ông ấy liếc mắt một cái đã thấy Diệp Thiên Tứ, biết anh chính là vị chủ thật sự của viện điều dưỡng mà Quỳnh tướng quân nói. 

 

Ông vừa định lên tiếng chào, Dương Cao Phong đã giơ tay la lối: "Viện trưởng Trịnh!" 

 

"Cậu Dương, cậu làm gì ở đây? Có chuyện gì vậy?" 

 

Trịnh Khởi mỉm cười hỏi. 

 

Sau lưng Dương Cao Phong là nhà họ Dương - gia tộc hạng nhì ở Thục Thành, tài sản mấy chục tỷ tệ; hắn lại là ngoại tôn của Tề Xương Lăng, thân thế ghê gớm, Trịnh Khởi không dám đắc tội. 

 

Dương Cao Phong chỉ vào Diệp Thiên Tứ, ngạo mạn: "Viện trưởng Trịnh, thằng nhóc này đánh bị thương mấy tùy tùng của tôi, ông mau cho người dằn mặt nó!" 

 

Trịnh Khởi giật nảy mình, lông mày khẽ giật: "Cậu bảo tôi dằn mặt vị này… Diệp tiên sinh?" 

 

"Diệp tiên sinh cái cục khỉ! Chỉ là thằng nhãi ngông cuồng không biết trời cao đất dày! Ông cho tôi bạt tai nó thật nặng vào! Vả nó mười cái!" 

 

Dương Cao Phong hùng hổ quát. 

 

Trịnh Khởi chỉ thấy khô miệng khô lưỡi. 

 

Thân phận Dương Cao Phong có cao, bối cảnh có ghê gớm, cũng không sánh được với Diệp Thiên Tứ! 

 

Diệp Thiên Tứ là chủ nhân thực sự của viện điều dưỡng Huy Xuân này, sau lưng là Quỳnh tướng quân, là cả nhà họ Đường! 

 

Bản thân Trịnh Khởi dẫu có ngu đến mấy cũng không dại gì vì lấy lòng Dương Cao Phong mà đắc tội với Diệp Thiên Tứ. 

 

Chưa kể Quỳnh tướng quân đang ở đây, ông càng phải thể hiện cho tốt. 

 

Nghĩ đến đó, sắc mặt Trịnh Khởi trầm xuống, lạnh lùng quát: "Bảo vệ!" 

 

Mấy bảo vệ tranh nhau chạy tới. 

 

Trịnh Khởi chỉ vào Dương Cao Phong: "Tát hắn hai mươi cái cho tôi, tát thật mạnh!" 

 

Đám bảo vệ xông lên, hai người túm chặt cánh tay Dương Cao Phong, hai người đè vai hắn, người còn lại vung tay hết cỡ, một cái tát như trời giáng nện thẳng vào mặt hắn! 

 

"Chát!" 

 

Tiếng tát vang rền. 

 

Mới một cái, hai chiếc răng trong miệng Dương Cao Phong đã bay ra! 

 

"Viện trưởng Trịnh, sao ông đánh tôi? Nhầm người rồi! Đánh thằng kia kìa!" 

 

Dương Cao Phong nhăn nhó la oai oái. 

 

"Đánh mày đó, đồ chó không biết điều! Dám đến viện điều dưỡng Huy Xuân của tao gây sự? Còn dám đắc tội với Diệp tiên sinh?" 

 

Trịnh Khởi quát lạnh, ra hiệu bảo vệ tiếp tục. 

 

Gã bảo vệ được giao việc tát rất biết nhìn thời thế, hiểu đây là cơ hội thể hiện, mỗi cái tát đều vung hết lực, dồn cả sức bình sinh! 

 

Dương Cao Phong tru tréo thảm thiết. 

 

Xong hai mươi cái tát, miệng hắn bầm dập nát bét! 

 

Khóe miệng hai bên toác ra, máu chảy ròng ròng! 

 

Hai bên má đỏ tấy như mông khỉ, sưng vều trông phát sợ! 

 

Răng trong miệng văng sạch, không còn lấy một chiếc! 

 

Dương Cao Phong quỵ gối trên đất, thở hồng hộc, bọt máu lẫn nước dãi nhỏ không ngớt nơi khóe môi. 

 

Hắn căm hận trừng Trịnh Khởi, siết chặt nắm đấm, gào lên phẫn nộ: "Trịnh 'Thiếu Trứng'! Ông dám đánh tôi?" 

 

Nghe ba chữ "Trịnh 'Thiếu Trứng'", mắt Trịnh Khởi bốc lửa! 

 

Trịnh Khởi là con riêng, thuở nhỏ bị vợ cả của cha hành hạ, bị moi mất một "trứng", suýt nữa bị thiến. 

 

Đàn ông bình thường có hai, Trịnh Khởi chỉ còn một. 

eyJpdiI6IjRlb1NER1EzUHFlOWlLRDVtWEFtdVE9PSIsInZhbHVlIjoiYUVOT2s1OGRQRlVySjllcW1wUzgyMDJEVCtmK092b3RqNUJCSTVZUVV0aTcxb29oeUwzMzRnTG56bit4MWYxVSIsIm1hYyI6IjI2OTU2YjVjNmRlOGY1MDM3ZDc1MmRlMjFkYjQ2MDA1YWEwZjJlZTdlNTQyOWU3ZTRjMmZjYWZkYzhmODI3ODYifQ==
eyJpdiI6IlR2TXdjdTVodmg2eVN3Z0pzdXdQOUE9PSIsInZhbHVlIjoiRHRVWkxkRG1UMVl4V2xEMWt2S1ZRMUprSk85UDlaNUNpemlXTTU3SnlnUDR2M2xOSEFTWTFGaUpWbWs1c1NzVGFncXJxUERLZ3FHZVczdWNvb1dXMG12THdHS3h3UmNaMm56T2hhR295cVwva1BKc2FjeVo4aTFMVXFOU3R2c1JhMW45RUM4NWxwblJBemhNRUlqOUNLVG9rNnhFKzI0S1wvUFpZZWJIQWR4TGdJZ3pWZlBQVE0zQlZ0THQ3MElvVWN3Vnl3cVFDNUt5T0xJbmxLaUQ0ZWgrSmxvMTVWN3JEbERYZnloYmZwN1wvRWV0MTBOb0V4NFRGUHh0bTNYaEVRRElXb2Fnb2MwUm1UblRjeGpyYnFmRjJtbzg1Q3FjMjJkazBlcTNEeEgzbjN0Z0Zsa0xvTFVobW9Xc2ptMzlEbDd2Q04xS0NuVjI0TDhjSGhkMFgxK2FCS2lTSlRzdnNpWXNQcGlDTUx2aFlqR002OW5DTEhOQlVWU1lnczRKeWFhSFI1UUlxeGVqRDMwVW9ZN081a1hxc1FZWDFXWUlvSlRFMWtsV0w4emVwNTY0RmpTbGx1bDZSUit0Sytzc0pESCIsIm1hYyI6ImUzZDk0MTYwMWM0MmYyZDYzMjM2YjAyZmYyMmEzM2I4ZTcwNTM4YmViMzg0MDBjY2RkODcyODdkNjcyOThjOGIifQ==

Đã nhiều năm không ai dám gọi biệt danh đó.

Ads
';
Advertisement
x