Chương 34
Kể từ ngày hôm đó, quán của cô có thêm hai nhân viên nam sáng sủa ưa nhìn. Khách hàng nữ càng kéo tới nườm nượp. Ngặt một nỗi quán mì của cô hơi nhỏ còn nóng nực, không đủ chứa khách. Nhiều khách hàng phải xếp hàng ở bên ngoài chờ. Mấy hôm nay quán mì của cô bỗng chốc nổi tiếng khắp thành phố, không chỉ vì hương vị mì bò ngon mà còn vì nhan sắc từ bà chủ đến người phục vụ đều quá xuất sắc.
Có bọn họ giúp đỡ cô cũng bớt cực hơn rất nhiều. Ban đầu cứ ngỡ Giản Liêm Thuấn không chịu được, ai ngờ hắn lại làm tốt như vậy. Hai người anh em của hắn cũng thế. Nhưng người thì đẹp mà quán thì hơi xập xệ vì lúc cô thuê lại chỗ này chỉ là một căn nhà cũ, cũng không đủ kinh phí để trang trí gì nhiều. Chỉ treo biển và bỏ thêm nội thất cơ bản vào.
Tuy bây giờ buôn bán đắt khách hơn nhưng chắc cũng tầm nửa năm nữa cô mới để dành đủ cho việc sửa sang quán. Thuê người vào thiết kế cũng không rẻ.
Hôm nay là ngày cuối cùng trước khi nghỉ lễ, lúc lau dọn bàn ghế Cao Đình Tư bỗng nhiên bước tới nói với cô - "Bà chủ, mai được nghỉ rồi, tôi với Vương Bân định đi nhậu một bữa, tại vì có bạn gái của Vương Bân tới thành phố chơi. Bà chủ đi không?"
Cô định bảo bọn họ cứ đi đi, không cần để ý tới mình nhưng Đình Tư đã che miệng thỏ thẻ với cô.
"Cô yên tâm đi, bọn tôi không có rủ lão đại đâu. Nghe nói tối nay anh ấy cũng bận việc gì đó rồi."
Bận việc gì đó sao?
Chu Hiểu Ninh nghĩ ngợi cũng lâu rồi mình không có ra ngoài chơi, từ ngày dọn tới Hà Huyên sống, cô chỉ biết cắm đầu cắm cổ vào buôn bán, xoay sở kiếm tiền.
"Được rồi. Nhưng để tôi về nhà tắm rửa thay đồ đã. Cứ hẹn ở quán đi" - Người phụ nữ gật đầu đồng ý.
Cao Đình Tư phấn chấn mở miệng - "Vậy bảy giờ hẹn ở quán rượu Tiêu Lãng. Ba người bọn tôi ở gần đây nên chắc sẽ tới trước đợi cô.
Anh và Vương Bân đều ở khách sạn trong thành phố nên đi đâu cũng gần.
"Được. Tôi sẽ cố gắng ra sớm"
Hôm nay người đàn ông kia không theo mình về nhà, quả nhiên hắn đang bận gì thật. Hiểu Ninh gấp gáp tắm rửa thay đồ rồi quay lại trung tâm thành phố. Quán rượu Tiêu Lãng là một nơi lãng mạn ấm cúng rất phù hợp để tụ tập bạn bè, người yêu cùng uống rượu ăn món ngon.
Cô trước đó không biết là Vương Bân đã có bạn gái. Cũng tò mò xem cô gái kia là ai mà có thể cướp đi trái tim của kẻ bốc đồng như Vương Bân.
Lúc gặp mặt rồi Hiểu Ninh mới biết cô gái đó là một người rất dịu dàng, ôn nhu, mỗi lần nhìn Vương Bân đều ngập tràn tình yêu trong ánh mắt. Trong khi Vương Bân lại khá thong dong, hờ hững. Ai nhìn vào cũng thấy rõ Tuệ Yên là người nhiều tình cảm hơn.
Hiểu Ninh hiếu kỳ hỏi thăm - "Hai người hẹn hò bao lâu rồi?"
"Dạ cũng được gần bốn tháng rồi ạ" - Tuệ Yên nhanh miệng đáp.
"Có phải em là người theo đuổi trước không?" - Cô nhếch mắt hỏi.
"Vâng ạ."
Cao Đình Tư ở bên kia hơi buồn cười nhìn cô - "Có phải cô cũng cảm thấy quá rõ ràng rồi không?"
Hiểu Ninh gật đầu thừa nhận.
"Em theo đuổi Vương Bân suốt hai tháng anh ấy mới đồng ý đó." - Cô nàng hơi tủi thân kể lại.
"Còn cậu sau đó sao lại chấp nhận?" - Cô hỏi qua người đàn ông.
"Đương nhiên là vì tôi có cảm tình với cô ấy. Hơn nữa tôi cũng cảm thấy cô ấy rất phù hợp làm bạn gái tôi"
Cha mẹ Vương Bân mất sớm, là bà nội nuôi nấng anh ta từ nhỏ tới lớn. Bây giờ bà đã già yếu rồi cứ hối thúc anh mau có bạn gái để dắt về nhà. Trùng hợp Tuệ Yên lại xuất hiện, tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, chịu đựng được sự bốc đồng nóng nảy của mình nên Vương Bân đã chọn cô.
Ba chữ rất phù hợp này làm người ta thật hụt hẫng làm sao.
Nhìn bọn họ cô lại có cảm giác như nhìn thấy bản thân mình và Giản Liêm Thuấn lúc hắn mất trí nhớ.
Cả nhóm tán gẫu một hồi không biết sao lại chuyển thành chủ đề công việc rồi tới Giản Liêm Thuấn. Vương Bân nói với cô, lão đại đã từ chức ở tập đoàn Kinh Quốc rồi. Giao toàn bộ quyền điều hành cho em họ của mình.
Chu Hiểu Ninh không giấu được vẻ kinh ngạc - "Sao anh ấy lại từ chức?"
Một người tham vọng và xem trọng sự nghiệp như Giản Liêm Thuấn sao khi không lại dễ dàng từ bỏ như vậy?
Đình Tư thở dài lắc đầu - "Anh ấy không chịu nói chuyện với chúng tôi nên tôi cũng không biết lý do. Nhưng có vẻ lão đại thực sự muốn dọn tới đây sống bên cạnh cô, Hiểu Ninh."
Trong lồng ngực nhỏ bé của Hiểu Ninh có thứ gì đó đau râm ran. Cô đã cho rằng việc hắn theo mình tới Hà Huyên chỉ là tạm thời mà thôi.
"Thời điểm lão đại nhớ ra tất cả, anh ấy thực sự đã rất hoảng loạn, điên cuồng lái xe đi tìm cô. Cô biết đấy cảm giác thống hối rất khổ sở, nó gần như khiến lão đại căm thù chính mình. Chắc hẳn là lão đại đã tự vấn bản thân mình tại sao lại làm ra những loại chuyện gây tổn thương cô." - Đình Tư lắc lắc ly rượu trong tay kể lại.
Cô dường như mường tượng được cảm giác ấy. Cảm giác bản thân thức tỉnh khỏi cơn ác mộng và nhớ ra mình đã làm những chuyện bản thân không tài nào chấp nhận được trong giấc mơ. Lúc ấy chỉ muốn tát bản thân mình vài cái.
Vương Bân thấy cô trầm ngâm cũng nói thêm vào - "Không phải tôi muốn bênh lão đại đâu nhưng thực sự lúc anh ấy mất trí nhớ, là anh ấy bị những người xung quanh lừa dối. Đương nhiên việc lão đại đối xử tệ bạc với cô, cô giận là đúng lắm. Nhưng nếu có thể, xin cô hãy bớt giận anh ấy một chút thôi."
"Chính bản thân lão đại còn không thể tha thứ cho chính mình, trước khi tìm thấy cô, ngày nào anh ấy cũng uống rượu tới mức say mèm, nôn thốc nôn tháo, bộ dạng thực sự không giống người." - Anh ta không dám nói bậy nữa, chỉ có thể cẩn thận chọn câu từ giải thích với người phụ nữ.
"Tôi hiểu rồi." - Chu Hiểu Ninh chỉ nhàn nhạt trả lời làm hai người kia không biết suy nghĩ trong lòng cô là thế nào nhưng bọn họ cũng không dám hỏi nhiều.
Bọn họ biết ý đổi sang chủ đề khác. Bốn người ăn uống nhậu nhẹt tới gần mười giờ đêm mới tan rã. Lúc cô về tới nhà thì căn nhà bên cạnh vẫn còn chìm trong bóng tối, không thấy sáng đèn.
Giản Liêm Thuấn vẫn chưa về luôn sao?
Ngày lễ của người ta dùng để vui chơi, ngày lễ của Hiểu Ninh chỉ dành để nghỉ ngơi ở nhà. Hồi còn trẻ mỗi lần tới ngày lễ, cô nhất định phải ra ngoài chơi, không đi cùng bạn bè thì cũng sẽ đi đây đó cùng Giản Liêm Thuấn.
Nhưng bây giờ với áp lực công việc thường ngày, cô chỉ muốn tận dụng ngày lễ để mà lười biếng.
Sáng nay lúc ăn sáng xong, Hiểu Ninh vừa bật tivi lên thì gặp trúng bản tin tài chính trong nước. Phát thanh viên trên màn hình nhắc tới tên của Giản Liêm Thuấn, nói rằng hắn đã thôi chức vụ tổng giám đốc điều hành tập đoàn Kinh Quốc.
Hắn vì cô làm ra chuyện như vậy không phải quá tùy hứng, quá điên rồ rồi ư?
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất