Bây giờ Dương gia cũng đã trở thành một đại gia tộc hiếm hoi ở Hoàng Thành và đủ để đứng trong năm đại gia tộc đứng đầu khi có sự dìu dắt của phụ tử Đường Vũ. 

 

Khi nghe thấy những lời nói của Đường Vũ, cả người nhị hoàng tử run lên một cái và nói một cách vui mừng: “Những lời này là thật sao?” 

 

Đường Vũ gật đầu nói: “Là thật!” 

 

Ngay vào lúc này, Tiểu Thất chạy vào trong và hành lễ với tất cả mọi người rồi nói: “Diệp đại sư đã xuất quan rồi, mời các vị đi qua đó!” 

 

Tất cả mọi người đều vô cùng phấn khởi mà chạy như bay đến đó. 

 

“Đại ca! Có phải lần này huynh có thứ tốt gì không?” Đường Vũ vừa nhìn thấy Diệp Viễn liền nói với vẻ mặt hưng phấn. 

 

Diệp Viễn cười lên và nói: “Ha ha, lại bị ngươi đoán trúng rồi! Đúng vậy, quả thật có thứ tốt! 

 

Đường Vũ nghe thấy vậy liền cảm thấy vui mừng khôn xiết mà nói: “Đại ca, chẳng lẽ… huynh đã đột phá đến bát phẩm rồi ư?” 

 

Diệp Viễn lấy một chiếc hộp gỗ tinh xảo ra và đưa cho Đường Vũ rồi nói: “Đây là của ngươi!” 

 

Sau đó hắn lại đưa một chiếc hộp gỗ cho Dương Tuyết Chân và nói: “Tuyết Chân, đây là của muội!” 

 

Sau đó Đường Tấn Hoa, Lục Vân, Giang Ngữ cũng nhận được một chiếc hộp của riêng mình. 

 

Chỉ có nhị hoàng tử là không có. 

 

Thật là buồn rầu mà! 

 

Đường Vũ nhìn thấy nhị hoàng tử đứng ở đó trông thiếu tự nhiên giống như một nương tử nhỏ cũng không nhịn được mà nói: “Đại ca, những năm nay nhị hoàng tử cũng giúp Đường gia không ít, huynh xem thử có thể… đưa cho ngài ấy một viên Trúc Cơ Thiên Đan không?” 

 

Dựa vào thân phận của nhị hoàng tử thì dĩ nhiên hắn ta cũng đã từng ăn Trúc Cơ Thiên Đan, hơn nữa chất lượng cũng không thấp. 

 

Ngũ phẩm hạ đấy! 

 

Nhưng mà Trúc Cơ Thiên Đan ngũ phẩm hạ có tính là thứ gì ở trước mặt thất phẩm bát phẩm đâu chứ? 

 

Chỉ cần có thể uống được Trúc Cơ Thiên Đan thất phẩm thì không chừng hắn ta sẽ nhanh chóng có thể đột phá đến Tiểu Cực Thiên Đại Viên Mãn! 

 

Diệp Viễn liếc mắt nhìn nhị hoàng tử một cái, hắn suy nghĩ một chút và cũng lấy một chiếc hộp đưa cho hắn ta. 

 

Đường Vũ không kiềm chế được sự phấn khích của bản thân mà nói: “Đại ca, ta có thể mở ra xem một chút không?” 

 

Diệp Viễn mỉm cười nói: “Xem đi!” 

 

Đường Vũ cười lên một cái và mở chiếc hộp một cách vô cùng cẩn thận. 

 

Chiếc hộp vừa được mở ra một khe hở thì một luồng ánh sáng vàng chói mắt phát ra từ trong khe hở. 

 

Ngoại trừ Diệp Viễn thì tất cả mọi người ở nơi đó đều sững người lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc. 

 

“Kim quang! Kim… Kim đan cửu phẩm! Chẳng lẽ đây… đây chính là kim đan cửu phẩm sao?” Lục Vân hoảng hốt kêu lên. 

 

Đường Vũ suýt chút nữa run tay ném chiếc hộp đi khi nghe thấy bốn chữ “Kim đan cửu phẩm”. 

 

Bốn chữ này quá mê hoặc rồi! 

 

Đó chính là bốn chữ chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết đấy! 

 

Đó chỉ là một truyền thuyết mà thôi! 

 

Khi thiên đan đạt đến cửu phẩm thì không cần sử dụng Vân Sơn Thạch Mẫu để kiểm tra nữa. 

 

Bởi vì đan dược màu vàng kim tượng trưng cho đan dược cửu phẩm! 

 

Đừng nói đến một Đông Lâm Quốc nhỏ nhoi, cho dù là cả thiên vực Chân Dương cũng chưa từng nghe nói có người nào có thể luyện chế được kim đan cửu phẩm! 

 

Cho dù có là Trúc Cơ Thiên Đan đơn giản nhất! 

 

Việc luyện thiên đan đến cấp bậc thất phẩm bát phẩm đôi khi không phải việc chỉ cần hai chữ “cố gắng” là có thể nâng cấp được. 

 

Cấp bậc này chính là lúc so tài thiên phú! 

 

Cho dù muốn nhập môn ở đạo hạnh nào, chỉ cần bỏ ra đủ sự nỗ lực thì có thể làm được. 

 

Thế nhưng nếu như ngươi muốn đạt đến đỉnh cao ở đạo hạnh này, như được xếp vào hàng thăng cấp thành đại sư thì cần phải có đủ thiên phú. 

 

Yêu cầu của thiên phú đối với việc muốn luyện chế kim đan cửu phẩm gần như rất biến thái! 

 

Đường Vũ đã từng nghĩ rằng Diệp Viễn có thể đột phá đến bát phẩm. 

 

Thế nhưng cho dù hắn ta nằm mơ cũng không hề nghĩ rằng Diệp Viễn lại có thể đạt đến cửu phẩm! 

 

Hắn ta lại càng không nghĩ đến bản thân lại có cơ hội uống viên kim đan cửu phẩm! 

 

“Đại ca, cái này… cái này…” Lúc này một người nhanh mồm nhanh miệng như Đường Vũ lại trở nên hơi lắp bắp và nghẹn lời! 

 

Diệp Viễn mỉm cười nói: “Đây là thứ ngươi xứng đáng có được! Những viên Trúc Cơ Thiên Đan này, viên của ngươi và Tuyết Chân là cửu phẩm thượng, viên của Lục huynh và Giang Ngữ là cửu phẩm trung, viên của Đường Tấn Hoa là cửu phẩm hạ.” 

eyJpdiI6IitQR2FDYlIwWEpkdW00NGFcLzdVbFFRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9yZERsVzhjTFp3T283UE02UE5mT0JCbGlac3BpbzNSOWtQZStGcWFiemJwM0JId2JSZTk1a3djTjNPTWRmbmciLCJtYWMiOiI1YmY2YWQ4ODJkNWJhODQxZjMxZWM1MmE3YjgzZDhhMjQ0MTk5YmM1NTUzZjAxMDY4ZmJiNDE0ODQ3ZmYxYjIyIn0=
eyJpdiI6InFYcFVnakJqNFc2alwveDU3SXpRRmlnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjZZdzAya0xkc2xZcVdIVHdNVVdweUVYVVZaVE42bzBGMys3eUVveHJ1OEdUVEhLaUp3MnlLbkxoZ1ZyMUZXNXJGNEhGWlZCWkpxRktIRWhIVklmK082R1hrS1wvTmZzdFoyTVZwSXZZZkNJWVFFdzRrVlBBZHA1XC92XC9QSU15cXZHcWhLUmtSTHdIYzlpNjNaOXd3TUJDNUMxdXRabXhSZ0Yra010bThmZUJaUk93SzU3TmJRdmNLSU1WaytDeCtSZXE5em5WalZFR0pXVlZMYU1GenJkOUIxWTR1cUNuWW9JbjE4QWVlSVE2clNuWFlkYUJtSmlFQUxCRkF3dlU3OWRtZTlDaVVOcjR1ZExsTXpYaThvQkpDOG1zbzIwOTA5OGR1K0tlK3I4cFwvOD0iLCJtYWMiOiI2NGQyYzZhMmYxNmVkY2NiMjMwYjk2MGIyZmQ1NmI4MWY3ZDAyMGQ4OWJhYzJmZjQxODMzNzM1ODBiMjMyMTUwIn0=

Diệp Viễn mỉm cười và nói: “Thất phẩm hạ!”

Ads
';
Advertisement
x