“Tiểu Thất tham kiến đại hoàng tử điện hạ!”
Bên trong căn phòng riêng của quán rượu, Tiểu Thất dập đầu một cách kính cẩn với đại hoàng tử.
Đại hoàng tử mỉm cười nói: “Đứng lên đi, bây giờ ngươi là muội phu của ta, không cần phải câu nệ đến như vậy!”
Tiểu Thất chậm rãi đứng lên và nói một cách kính cẩn: “Tiểu Thất đa tạ đại hoàng tử đã chăm sóc tỷ tỷ!”
Tỷ tỷ của Tiểu Thất là cung nữ trong hoàng cung.
Bây giờ đã trở thành thiếp thất của đại hoàng tử, điều này giống như bay lên cây quý hóa phượng hoàng vậy.
Tiểu Thất không thể không nhận lấy ân tình này.
Đại hoàng tử vẫn luôn muốn bước vào Đường Gia để nhìn trộm quá trình tu luyện của Diệp Viễn.
Nào ngờ Đường gia đã trở nên bền chắc như thép từ lâu, cho dù hắn ta bước vào được cũng không thể tiếp xúc với Diệp Viễn.
Sau này đại hoàng tử tự mở ra một lối đi riêng, hắn ta phát hiện tỷ tỷ của Tiểu Thất là cung nữ ở trong cung, hơn nữa nàng ta cũng không được sống thoải mái ở trong đó.
Thế là hắn ta dứt khoát cưới tỷ tỷ của Tiểu Thất!
Đại hoàng tử biết rằng Tiểu Thất là người chuyên phụ trách việc hầu hạ Diệp Viễn.
Ngay sau khi mối quan hệ này vừa được tạo ra thì hắn ta còn sợ mình không biết được động tĩnh của Diệp Viễn sao?
“Tiểu Thất, ngươi là một người thông minh nên chắc hẳn biết được bổn vương đang muốn điều gì! Bổn vương có thể giúp tỷ tỷ của ngươi sống và dĩ nhiên cũng có thể khiến cho tỷ tỷ của ngươi chết! Sống chết của nàng ta chỉ dựa vào một ý nghĩ của ngươi thôi đấy!” Đại hoàng tử mỉm cười một cách lạnh nhạt và nói.
Đại hoàng tử căn bản rất lười để phí lời với những sâu bọ như Tiểu Thất.
Đe dọa chính là vũ khí tốt nhất!
Vẻ mặt của Tiểu Thất khẽ thay đổi, hắn ta cung kính nói: “Tiểu Thất hiểu rõ! Không biết đại hoàng tử muốn biết những gì?”
Đại hoàng tử mỉm cười nói: “Đã ba năm trôi qua kể từ khi Diệp Viễn và quốc sư đánh cược rồi! Ta muốn biết trong ba năm nay Diệp Viễn đã điều phối những loại thiên dược nào?”
Tất cả những thiên dược mà Diệp Viễn cần đều do Tiểu Thất phụ trách điều phối.
Vì vậy chỉ cần thông qua Tiểu Thất thì dĩ nhiên biết được Diệp Viễn đang luyện chế đan dược gì.
Tiểu Thất nói với ánh mắt lóe sáng: “Trong khoảng thời gian năm đầu tiên, trên cơ bản Diệp đại sư vẫn luôn luyện chế Trúc Cơ Thiên Đan! Trong hai năm sau thì ngài ấy muốn Long Lân Hoa, Thiên Tinh Nguyên, Tử Vân Lưu Hương…”
Dĩ nhiên Tiểu Thất nắm rõ trong lòng bàn tay đối với những thiên dược mà Diệp Viễn điều phối, hắn ta đọc ra từng cái tên một cách lưu loát.
Thế nhưng Tạ Hoa đứng bên cạnh đại hoàng tử lại nhíu mày lại.
Sau khi Tiểu Thất nói xong thì Tạ Hoa liền mở miệng nói: “Ngươi chắc chắn hắn muốn những loại thiên dược này à?”
Tiểu Thất gật đầu nói: “Tiểu Thất sao lại dám lừa gạt đại hoàng tử và Tạ Hoa đại nhân chứ? Thật ra không chỉ đại nhân nghi ngờ chuyện này mà bây giờ trên dưới Đường gia đều cảm thấy hoang mang trong lòng.”
Tạ Hoa nhíu mày và nói: “Tên Diệp Viễn này đang có ý định gì vậy?”
Đại hoàng tử không hiểu về chuyện luyện đan nên hỏi: “Sao vậy, có chuyện gì không ổn à?”
Tạ Hoa nói: “Những loại thiên dược này đều dùng để luyện chế một số thiên đan cơ bản, xét về độ khó thì không hề cao so với Trúc Cơ Thiên Đan. Rõ ràng Trúc Cơ Thiên Đan của hắn đã đạt đến cảnh giới thất phẩm, vậy mà còn lãng phí một năm lên thứ này! Dựa theo tiến độ này thì đừng nói năm năm, cho dù là năm mươi năm hắn cũng không thể luyện chế ra Bích Ngọc Đoạn Tục Đan được!”
Đại hoàng tử nghe thấy vậy bèn cảm thấy nghi ngờ nói: “Tên này đang tự tìm đường chết à? Thời gian chỉ còn có hai năm, hắn có thể luyện chế ra Bích Ngọc Đoạn Tục Đan sao?”
Tạ Hoa nói: “Đây cũng là điều ta thắc mắc nhất! Rốt cuộc tiểu tử này muốn làm gì vậy?”
Đại hoàng tử mỉm cười nói: “Chuyện này chính là một tin tức rất tốt đối với chúng ta! Vốn dĩ việc luyện chế Bích Ngọc Đoạn Tục Đan trong năm năm là chuyện không thể nào làm được! Trước đây hắn chỉ biết luyện chế Trúc Cơ Thiên Đan, e rằng hắn căn bản không hề biết Bích Ngọc Đoạn Tục Đan đáng sợ đến mức nào! Bây giờ e rằng hắn sắp mất hết hi vọng rồi!”
Tạ Hoa suy nghĩ một chút và thầm nghĩ rằng cũng chỉ còn khả năng này mà thôi.
“Ngươi trở về đi, bổn vương cũng không muốn ngươi làm gì mà chỉ cần bất cứ lúc nào cũng báo cho bổn vương về những thiên dược mà Diệp Viễn dùng để tu luyện là được! Hiểu chưa?” Đại hoàng từ nói với Tiểu Thất.
Tiểu Thất cung kính đáp lại và lui ra ngoài.
…
Trong hai năm tiếp theo, Diệp Viễn vẫn không hề đụng đến Bích Ngọc Đoạn Tục Đan.
Dường như hắn căn bản đã quên mất điều này.
Lúc đầu Diệp Viễn lại luyện chế được một đống Trúc Cơ Thiên Đan cửu phẩm Đại Viên Mãn và thử nâng cao lực tương tác.
Thế nhưng hiệu quả không tốt lắm.
Tác dụng của viên thiên đan thứ hai đã giảm mạnh.
Sau khi dùng năm viên Trúc Cơ Thiên Đan thì tác dụng gần như không còn bao nhiêu nữa.
Cuối cùng lực tương tác của Diệp Viễn vẫn chưa đạt đến bốn phần.
Diệp Viễn cảm thấy rất đáng tiếc, bốn phần này chính là sự toàn diện đối với việc cải thiện sức mạnh đan đạo của Diệp Viễn.
Tốc độ hắn tu luyện những viên thiên đan cơ bản khác đã nhanh hơn rất nhiều!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất