“Thật mạnh! Đây là Dương Chi Quy Tắc, có thể nói là một nửa sức mạnh thế gian! Sức mạnh này hoàn toàn nghiền ép cùng cấp!” 

             “Mặc dù Lục Triển Nguyên áp chế ở Thượng Vị Tiểu Cực Thiên, nhưng sức mạnh này sợ có thể quét ngang Tiểu Cực Thiên Vị nhỉ?” 

             “Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp! Vân Thanh kia ở trước mặt Lục Triển Nguyên quả thực nhỏ yếu như đứa trẻ!” 

             Lục Triển Nguyên vừa ra tay, lập tức kéo tới một tràng tiếng than thở. 

             So với Vân Thanh, Lục Triển Nguyên giống như sóng to gió lớn, mà Vân Thanh chỉ là giọt nước nhỏ. 

             Cả hai vốn không thể so sánh nổi. 

             Thái Dương Quy Tắc của Lục Triển Nguyên bá tuyệt vô song. 

             Đại thiên tuần Dương Chưởng! 

             Một chưởng ra giống như một thế giới đánh tới, quả nhiên là vô cùng kinh khủng. 

             Diệp Viễn bình tĩnh giống như giương kiếm hoa, trong miệng thản nhiên nói: “Càn khôn!” 

             Lĩnh vực vừa thành, không có kẽ hở! 

             Oanh! 

             Hai người này, đúng là cân sức ngang tài! 

             “Lưỡng Nghi!” 

             “Tứ Tượng!” 

             “Lục Hợp!” 

             “Bát Quái!” 

             Kiếm pháp của Diệp Viễn giống như nước sông cuồn cuộn, kéo dài không dứt. 

             Biến hóa trong kiếm pháp cũng ẩn chứa đại đạo chí lý! 

             Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật! 

             Nhất nguyên phục thủy, biến hóa vô tận! 

             Mặc cho Lục Triển Nguyên hắn mạnh mẽ bá đạo như thế nào, nhưng luôn chỉ có thể đấu ngang tay với Diệp Viễn. 

             Những người chế giễu Diệp Viễn kia đã sớm nhìn mà choáng váng. 

             Vốn nghiêng về chiến đấu một bên, đúng là đánh cho khó hòa giải! 

             Kiếm đạo của Diệp Viễn thiên biến vạn hóa, bay lả tả tự nhiên, không thể phỏng đoán. 

             “Đây… làm sao lại mạnh như vậy? Đây… Đây chính là hạng ba nội môn, Tiên Thiên Ngũ Phẩm thái dương đạo thể.” 

             “Một phế vật, thế mà có thể lĩnh ngộ kiếm đạo đến cảnh giới như thế, thật sự không thể tưởng tượng.” 

             “Không có đạo thể, tư cách thấp kém, khảo… khảo hạch nhập môn này quả thực chính là chuyện cười.” 

             Đây quả thật là một cuộc chiến thành danh cả thiên hạ đều biết. 

             Kiếm thuật nước tát không lọt kia của Diệp Viễn quả nhiên suy diễn kiếm đạo đến cực hạn. 

             Kiếm đạo của hắn cũng không lấy thế đè người, cũng khoảng tầng thứ nhất của quy tắc kiếm đạo. 

             Nhưng sự vận dụng của hắn với kiếm đạo lại đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, làm người ta nhìn mà than thở. 

             Sự thần kỳ của vận dụng nằm ở trong lòng. 

             Cho nên cho dù đối mặt Lục Triển Nguyên cường đại, hắn vẫn không hề lộ ra dấu hiệu bị lép vế. 

             Hai người Mạc hộ pháp và Hàn Thiên Vân nhìn mà trợn mắt há mồm. 

             “Tên… Tên này thật sự là tư chất thấp kém? Kiếm thuật này sợ không ở dưới Lạc Vân Khinh đâu nhỉ?” Mạc hộ pháp giật mình. 

             “Ha ha, đâu chỉ là không thua hắn! Nếu Lạc Vân Khinh áp chế cảnh giới, ta sợ hắn ta không phải đối thủ của tên đó đâu! Kỳ lạ, chẳng lẽ đại trận kiểm tra này hỏng rồi? Tên này thật ra là thiên tài sao?” Hàn Thiên Vân cũng giật mình nói. 

             Nhìn thấy biểu hiện rung động như vậy của Diệp Viễn, không ít người đều nghĩ rằng đại trận bị hỏng. 

             Mạc hộ pháp nói: “Tiếp tục như vậy thì không ổn với Lục sư đệ! Tên tiếu tử kia quá vững vàng.” 

             Hàn Thiên Vân từ trong sự kinh ngạc tỉnh táo lại, cười nói: “Không cần lo lắng, Lục sư đệ hắn ta cũng không phải dễ đối phó như vậy! Chiêu kia hắn ta đã lĩnh ngộ rồi.” 

             Mạc hộ pháp khiếp sợ nói: “Ngươi nói là dương cực âm sinh?” 

             Hàn Thiên Vân cười nói: “Còn có thể là gì?” 

             Mạc hộ pháp khiếp sợ nói: “Nếu lĩnh ngộ chiêu này, tiểu tử kia lập tức trở nên nguy hiểm! Lục sư đệ sợ phải ra sát chiêu.” 

             Quả nhiên đúng vào lúc này, Lục Triển Nguyên tức giận quát một tiếng, khí thế trên người tăng vọt! 

             “Khá lắm tiểu tử, ngược lại coi thường ngươi! Chiêu giả heo ăn thịt hổ của ngươi này không tệ lắm, ngừng ở đây! Tiên Thiên Ngũ Phẩm Thái Dương đạo thể của ta không phải nói đùa!” 

             Lục Triển Nguyên hét lớn một tiếng nói: “Xem chiêu, dương cực âm sinh! Đại Thiên Dương Bi Vân Thủ!” 

             Dương cực không đáng sợ. 

             Đáng sợ là dương cực sinh âm! 

             Như vậy là cùng một đạo lý với cực sinh nhu. 

             Chỉ là quy tắc Thái Dương chi lực cao cấp không biết gấp bao nhiêu lần với cực sinh nhu. 

             Chiêu này vừa ra, uy lực sức mạnh tăng lên đâu chỉ gấp mười? 

             Kiếm thuật của Diệp Viễn viên mãn hơn cũng không thể đỡ nổi sức mạnh cường hãn như vậy. 

             “Đáng tiếc, chiêu này quá mạnh, Diệp Viễn sợ rằng không ngăn được.” 

             “Người này chính là quá phách lối, vẫn cứ phải đắc tội hạng ba nội môn, nếu không lấy thực lực của hắn, tông môn khẳng định cần hắn.” 

             “Tư chất thấp kém khiêu chiến tư chất giỏi nhất, Diệp Viễn cũng đủ kiêu ngạo.” 

             Không ít người nhìn thấy một chiêu này của Lục Triển Nguyên, không khỏi thở dài. 

             Sức chiến đấu của Diệp Viễn khiến bọn họ cảm thấy tro tàn lại cháy. 

             Khiến bọn họ cũng nhìn thấy hy vọng. 

             Chỉ là trận chiến sinh tử này cuối cùng vẫn là Lục Triển Nguyên thắng. 

             Nhưng mà Diệp Viễn chỉ cười nhạt một tiếng nói: “Dương cực âm sinh, chỉ mang theo một chút thái âm chi lực thôi! Khoảng cách điều hòa âm dương ngươi còn kém quá xa! Hôm nay sẽ để ngươi xem thử cái gì gọi là âm dương tương tế, càn khôn tự thành.” 

             “Bát Quái!” 

             “Lục Hợp!” 

             “Tứ Tượng!” 

             “Lưỡng Nghi!” 

             “Càn Khôn!” 

             Vốn dĩ kiếm thuật của Diệp Viễn từ đơn giản trở nên rườm rà, vô cùng chói lọi. 

             Nhưng bây giờ kiếm thuật của Diệp Viễn lại từ rườm rà trở thành đơn giản, trở lại nguyên trạng, lần nữa trở về “càn khôn”. 

             Quá trình này cũng không phải một quá trình trở về, mà là ẩn chứa đại đạo chí lý. 

             Từ đơn giản trở nên rườm rà, suy diễn vạn vật! 

             Từ rườm rà hóa thành đơn giản, đại đạo quy nhất. 

             m dương tương tế, càn khôn… tự thành. 

             Kiếm đạo cũng là suy diễn đại đạo thiên địa. 

             Trong lúc này uy lực cũng gia tăng thêm cấp số nhân. 

             Cho dù một Đại Cực Thiên Vị ở đây cũng chưa chắc có thể ngăn cản một kích này của Diệp Viễn. 

             Trên khán đài, một đám hộ pháp bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Diệp Viễn. 

             “Lợi hại! Ngộ tính của kẻ này tuyệt đối hiếm thấy trên đời.” 

             “Lấy kiếm đạo mang theo đại đạo, kiếm đạo này có lẽ là sở ngộ của chính hắn. Càn khôn tự thành, đánh đâu thắng đó. 

             “Haiz! Lĩnh ngộ của Lục Triển Nguyên với đạo, thúc ngựa cũng không bì kịp Diệp Viễn! Chênh lệch! Chênh lệch!” 

             Người hiểu kiếm, liếc nhìn một cái là nhìn ra được sự sắc bén của kiếm này. 

             Từ đơn giản trở nên rườm rà, rất nhiều người cũng có thể làm được. 

             Mà uy lực lớn từ rườm rà hóa đơn giản, độ khó cũng gia tăng theo cấp số nhân. 

             Không phải lĩnh ngộ cực sâu với đại đạo vốn không thể sử dụng chiêu này. 

             Chỉ thấy Diệp Viễn tung một kiếm ra, kiếm này sắc bén, sức lực trực tiếp bổ Đại Thiên Dương Bi Vân Thủ ra, rơi xuống trên người Lục Triển Nguyên. 

             Phụt! 

             Lục Triển Nguyên phun mạnh một ngụm máu tươi, cơ thể bay ngược ra. 

             Hắn thua rồi. 

             Nhưng mà vẫn còn chưa kết thúc. 

             Đây là một cuộc chiến sinh tử. 

             Diệp Viễn còn lâu mới ngừng lại, trường kiếm như bóng với hình, trực tiếp vung tới. 

             Sắc mặt Lục Triển Nguyên điên cuồng thay đổi, một cảm giác nguy hiểm lóe lên trong đầu. 

             Chỉ là hắn ta lúc này đã bị thương, đành phải mạnh mẽ chống đỡ. 

             Ầm! 

             Lại là một kiếm! 

             Lục Triển Nguyên trực tiếp bị đánh bay. 

             Nếu như không phải hắn ta cao hơn một cảnh giới, thần nguyên vô cùng hồn hậu, một kiếm trước đó kia đã lấy mạng của hắn ta rồi. 

             Chỉ là Diệp Viễn đương nhiên không có ý bỏ qua cho hắn ta, một kiếm nhanh hơn một kiếm. 

             Lục Triển Nguyên bị ép đến cực hạn, trong lòng vô cùng lo lắng. 

             Ầm! 

             Hắn ta không hề do dự, trong nháy mắt triển khai toàn bộ thực lực, tức giận hét: “Đồ chết tiệt, ta phải giết chết ngươi.” 

eyJpdiI6InNxUVwvOGY3SnBpM2xaZ2ZyOFwvWit3UT09IiwidmFsdWUiOiJhelwvVG5WR3F6SFJsZjdZOVhXdE9wZDVucHFkclBualhva2psSVRGY2JmOUNEM2kydnp5U1wvM2VHd0FGT01CU0ZxTXZ4aXdyUnNoRHpQQ3pnQ1NxZGJCWXhUYjE0bXV2ZkxnSjFSVTF3WVFlVk41OUFNRDd2bzVLVmZheFJhZDNnc1wvWHZjYkJ1TkUrYUtneEhYNVlLNGhDSWNPZ0dHTE91dXB0RzdvbCtiaWUzVXAySWJMVjJkcFwvb29IamU3SFVnZEkzVjVBRVwva0lLT0MxRWRRXC9MNEZcL3dDMllmVFJtaVdmWFhQNXdVNUlNN1Q1RkxtV0tOQzlINFRlUFJ6TWhaN1RlTlwvK1ozRmJ6TzNtbHJuZ2xwRVN3PT0iLCJtYWMiOiI5NTY1MGZlMWUyYzJlM2M3ZGUwOTg2MzY1MmYxNmJlNTBhN2ExNjE3ZWJkOWE5ZDM5YThhZmNkMzg5NTg5NTk5In0=
eyJpdiI6Iit2OVRlY1RnNXdJV2tIMHVcL2c4ZU53PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlNKRTNBOHhuN3huRCs0a3pib3d2Ykcxek9JcFJoM1hJZXFJY1FjK0pnUVZUODJVZGk1QTgwZDExTnNOdE9PWTdreUg0bmZUNnh6QWxnaUVIUEFQdVdIZHJubVZuVXRCQ05nOHNmQ093WnNLdVY0RVkwMDlmK0lLZ2hsTVJzZzIwXC9cL0NTSDFyV0tVQ3l5MVVLYkNoOEoxdEcrMFY5clFjUTA3YTFWbHVPWmczbGYrWkNvVFFnZUdzYVlpV2VkNUN1MlwvbTNHVEY2SUJpUEx5Nm81RnFPQU5ZdHZDVDZrMXJCK0hJbkZmMnJYd2g3YTU1QStaa1RrTXcrTEc5ZnFxNlVOSkZaZ0g1VWN1TUZLdE1HWlh6dDkxVERqWVZaeDhHTU1WSW1sTHRzREErYXdabmlQNVg4eWhOM2Y4alNaZ1pINUVJTlF3QU1cL2E3YktCVDlNd2tDb1V5RVFLS2dxOTNLRUNWZVVPbDdSWm0zZTh5Y3RLcU5KV081Z1wvVXM4aXdcLyIsIm1hYyI6ImY5MmUwMDViNmViZDhjZDViZGNjNWUxNDVmMzFkNGUzYTU1Y2FhOGRkZmU0MmUyOWM4NWRjMzdjMDc4MmRlZGUifQ==

             Kết quả này hắn ta không thể nào tiếp nhận được.

Ads
';
Advertisement
x